Chương 295: Tự sát
Trong lòng Lý Thanh Lê căng như dây đàn, vô cùng khó tin, hôm nay chính là ngày vui lớn đầy tháng của Bát Nha vậy mà chị hai lại cắt cổ tay? Rốt cuộc trong đầu cô ta nghĩ cái gì vậy? Lý Thanh Lê thật sự muốn bổ đầu cô ta ra xem.
Xảy ra chuyện này, Lý Thanh Lê nào còn ngủ được nữa? Cô đi tìm Bát Nha trước, thấy Bát Nha đang nằm yên bình ngủ chung với Thất Nha của phòng tư, trong lòng hơi yên tâm một chút, quay người lại đi vào phòng bà Điêu.
Trong phòng bà Điêu, ông Lý và bà ta mỗi người ngồi một chỗ, ông Lý mang vẻ mặt uể oải chán chường, còn bà Điêu hiếm khi trông mệt mỏi, ngây người không biết đang nghĩ gì nữa.
Trong lòng Lý Thanh Lê đã chuẩn bị sẵn bản thảo, đi tới ngồi xuống bên giường, ôm cánh tay của bà Điêu, lúc này cô mới phát hiện ra cả người bà Điêu lại hơi run.
Trong lòng Lý Thanh Lê, mẹ mình chắc chắn là một sự tồn tại giống như nữ bá vương, bất cứ lúc nào cũng là một người cường thế và háo thắng, không có khả năng có lúc mềm yếu, nhưng hôm nay đột nhiên cô phát hiện ra lưng của người mẹ kiên cường này lại bất chợt gù hơn một phần.
Lý Thanh Lê ôm chặt tay của mẹ mình, chỉ thấy lạnh toát.
“Mẹ, chị hai xảy ra chuyện nguyên nhân chính cũng không phải do mẹ, mẹ tuyệt đối đừng nghĩ ngợi lung tung!” Giọng nói của Lý Thanh Lê vô cùng dõng dạc.
Thật ra nếu so sánh mẹ cô với cha cô, cha cô đã từng này tuổi rồi mà tóc vẫn còn đen, ngược lại từ khi cô có ký ức thì tóc mẹ cô đã bạc rồi. Bây giờ lại càng hơn nửa đầu đã bạc trắng, hai vợ chồng đứng chung, nói một cách không hề khoa trương cứ như cách nhau mười tuổi, nhưng trên thực tế rõ ràng là mẹ cô trẻ hơn!
Cho nên, Lý Thanh Lê nhìn thấy bộ dáng hiện tại của mẹ mình cũng rất đau lòng.
Bà Điêu im lặng hai phút, tròng mắt giống như khúc gỗ chậm rãi chuyển động, cuối cùng trên người cũng có một tia nhân khí.
“Tiểu Lục, đây là chuyện gì thế này!” Bà Điêu thở hổn hển, một tiếng thở dài nặng nề bật ra.
“Vốn dĩ là Phùng Yến và nhà mẹ đẻ của cô ta liên thủ lừa tiền của nhà họ Lý chúng ta, cả gia đình xấu xa lại thối nát, mẹ cho phòng hai chia nhà cũng không trừ tiền của phòng hai bọn nó là mẹ đã hết lòng quan tâm giúp đỡ rồi. Về phần cô ta sinh con trai hay là sinh con gái, từ đầu đến cuối mẹ không nói một câu cũng không chửi một câu nào cả. Thằng hai cũng không mắng cô ta, ngược lại cô ta hay lắm, tự mình nghĩ không thông lại cắt cổ tay! Cho dù lần này cô ta lành hay dữ, mẹ chỉ sợ thằng hai sẽ đổ lên đầu mẹ!”
Lý Thanh Lê thấy mẹ mình hết đường xoay sở, chỉ đành an ủi: “Mẹ, mẹ đã từng này tuổi rồi còn lo lắng mấy chuyện này làm gì? Theo con thấy, mẹ cứ mở rộng lòng, cuộc sống thế nào thoải mái thì sống như thế. Nhưng chỉ có một điều, con cháu tự có phúc của con cháu, sau này chuyện của các anh trai mẹ bớt quản lại, bọn họ cần mẹ đưa ra ý kiến thì mẹ cho, không cần thì mẹ cũng bớt lo lắng đi. Mẹ phải thoải mái như cha con, nên ăn thì ăn nên ngủ thì ngủ, đảm bảo có thể sống đến trăm tuổi! Sao chứ, các anh trai còn có thể không nhận một người mẹ như mẹ được chắc?”
Cô biết lần này ít nhiều gì mẹ cô cũng bị hành động cắt cổ tay của chị hai dọa sợ, trong lòng có gánh nặng, nhưng nói thật, hơn nửa năm nay mẹ cô không nói một câu nào với chị hai, chuyện này có sao cũng không thể đổ lên đầu mẹ được. Trong lòng chị hai oán trách mẹ chồng nhưng còn không phải do cô ta tự chuốc lấy hay sao? Không có cô ta và nhà mẹ đẻ hợp mưu lừa tiền thì mẹ còn mặc kệ cô ta chắc? Những chuyện mà cô ta đã làm này, lẽ nào cắt cổ tay thì thành vô tội tẩy trắng được?
Hơn nữa, người sáng suốt đều nhìn ra được chị hai Lý toàn để tâm vào mấy chuyện vụn vặt, là vì người sinh ra là con gái chứ không phải con trai khiến hồn vía của cô ta đều bị rút đi hết, anh hai, Nhị Nha thậm chí là mấy chị em dâu không phải chưa từng khuyên cô ta nhưng cô ta có nghe lọt tai đâu!
Trong lòng Lý Thanh Lê, đương nhiên cô sẽ thương mẹ mình vô điều kiện, lúc này phân tích ai đúng ai sai, ai chịu trách nhiệm, sai mấy phần cũng vô dụng, thật ra cơ thể của mẹ cô cũng không tốt cho lắm, dựa theo sắp xếp trong tiểu thuyết cũng không thọ được đến mười năm, mình vẫn nên an ủi mẹ mình thêm, để mẹ mình sống thêm vài năm nữa mới được.