Thập Niên 70 Cô Em Chồng Cực Phẩm (Dịch Full)

Chương 317 - Chương 317. Anh Có Ý Gì

Chương 317. Anh có ý gì Chương 317. Anh có ý gì

Chương 317: Anh có ý gì

Phó Bạch chậm rãi phân tích cho cô nghe: “Trước đây anh đã từng dạy Nhị Bảo, đứa trẻ này có hơi cẩu thả, thi cử dễ khẩn trương, bình thường còn đỡ hơn một chút nhưng kỳ thi càng lớn cậu bé càng căng thẳng, có khuyên cũng vô dụng, vào trường thi chắc chắn phải xem bản thân cậu bé thôi.”

Lý Thanh Lê gật đầu đã hiểu: “Em biết rồi, lần này thi đại học, xem ra nhà chúng ta rất có khả năng chỉ có một mình Lý Nhị Bảo thi rớt, ôi, cháu trai đáng thương của em, em chắc chắn phải chỉnh đốn nó một trận trước khi có kết quả, sau khi có kết quả rồi em cũng không tiện ra tay nữa.”

Phó Bạch không nhịn được mà cười thành tiếng: “Em rất tự tin về bản thân.”

Khí tức nguy hiểm trên người Lý Thanh Lê cách màn đêm tối tăm vẫn có thể cảm giác được rõ ràng: “Anh có ý gì?”

“Không có, anh chỉ biểu đạt ý tán thưởng đối với em thôi.”

“Coi như anh có mắt, hừ!”

Ngày hôm sau là chủ nhật, trong sân nhà họ Lý vẫn yên tĩnh như cũ, mấy đứa nhỏ ồn ào đều bị đuổi ra ngoài như đuổi gà.

Hơn ba giờ chiều, Lý Thanh Lê thấy thời gian đã tới, giục Phó Bạch thu dọn đồ đạc lên đường trở về.

Lúc cô đang dọn đồ trong phòng, Lý Nhị Nha đi qua gõ cửa.

Sau khi Lý Nhị Nha vào phòng, Lý Thanh Lê cũng không nói chuyện với cô bé mà vẫn ngồi bên mép giường gấp quần áo, bây giờ tốc độ gấp quần áo của cô rất nhanh cũng có thể gấp rất gọn, tiến bộ hơn trước đây rất nhiều.

Lý Nhị Nha đứng một lúc rồi ngồi xuống cái ghế dựa sát cửa sổ, mím chặt môi, nhẹ giọng hỏi: “Cô út, cô… cô có thể cho cháu ở với cô một khoảng thời gian được không? Sẽ không lâu đâu ạ, thi đại học xong cháu sẽ về nhà ở, có được không ạ?”

Lý Nhị Nha nói xong còn nhìn chằm chằm vào Lý Thanh Lê không rời, hai bàn tay đan vào nhau loạn xạ.

Lý Thanh Lê đang gấp quần áo đột nhiên nâng mắt nhìn cô bé: “Vậy mau về phòng thu dọn đồ đạc đi, chú út cháu vừa vặn ở nhà, kêu cha cháu đạp xe đạp đưa cháu qua đó.”

Lý Nhị Nha ngây người ra tại chỗ, hai con mắt trừng thật to, rõ ràng không ngờ Lý Thanh Lê lại đồng ý một cách dứt khoát như vậy, thậm chí còn không hỏi lý do là gì, cô bé rất nhanh đã phản ứng lại, đứng dậy chạy bước nhỏ về phía phòng của phòng hai.

Trong tay Lý Thanh Lê cầm quần áo cũng không gấp nữa, thật ra không cần hỏi cô cũng có thể đoán ra được một chút. Hôm qua cô nói chuyện với mẹ mình, trong lời nói của mẹ cô vẫn rất bất mãn về chị hai, vì từ sau khi tin tức khôi phục kỳ thi đại học xác nhận, thái độ của anh hai và chị hai đột nhiên nghiêm khắc hẳn lên, ngoại trừ ăn uống và đi vệ sinh ra, cũng không cần Nhị Nha lo gì hết, những thời gian khác đều ép cô bé đọc sách học hành, cho dù ra cửa hóng gió cũng sẽ bị cha mẹ nói cho một trận, buổi tối ngủ sớm cũng không được… Tóm lại là ép Nhị Nha liều mạng học hành.

Dưới môi trường như vậy, cho dù đứa trẻ cần mẫn như Nhị Nha cũng sẽ bị ép đến không thở nổi, khoảng thời gian này, Nhị Nha gầy đi với tốc độ mắt thường cũng có thể nhìn thấy, đứa trẻ vốn đã không béo bây giờ lại gầy thành một cây trúc.

Nhưng biết vẫn hoàn biết, mấy năm nay bà Điêu đã khiêm tốn hơn rất nhiều, rất ít khi chỉ tay năm ngón với con trai con dâu đã chia nhà, cho nên cho dù bà ta có bất mãn cỡ nào cũng chỉ có thể nói anh hai Lý vài câu, nhiều hơn cũng không quản được. Về phần Lý Thanh Lê, nếu Lý Nhị Nha không chủ động xin giúp thì cô sẽ không quản. Năm nay Nhị Nha đã mười tám, nếu bản thân cô bé không biết đứng dậy vậy cô có giúp mấy trăm lần cũng vô dụng, chẳng qua chỉ tổ phí công sức.

Lý Thanh Lê gấp xong quần áo, bên phòng hai đã truyền tới tiếng cãi nhau không quá ác liệt, nghe cẩn thận ra là Lý Nhị Nha và chị hai Lý, đây cũng thật sự là chuyện hiếm có. Vậy mà Nhị Nha cũng có lúc tranh cãi với cha mẹ mình? Lý Thanh Lê vô cùng tò mò trong lòng nhưng lại không định nhúng tay vào.

Sau khi cô thu dọn xong đồ đạc xong lại tập trung với Phó Bạch ở trong sân, rất nhanh Lý Nhị Nha đã cầm đồ chạy ra khỏi phòng, phía sau cô bé là anh hai Lý chường bản mặt xanh trắng ra, sau đó tự mình ra ngoài đẩy xe đạp của Lý Thành Dương theo sau Phó Bạch.

Bình Luận (0)
Comment