Chương 98: Xin giấy chứng nhận
Lý Lục Bảo cầm viên kẹo ngây người, rõ ràng cô út đang cười nhưng sao cậu bé lại cảm thấy trong lòng sợ hãi nhỉ?
Nhưng Lý Lục Bảo vẫn nghe lời đưa kẹo hoa quả tới cho Lý Đại Bảo, cậu bé vào không bao lâu đột nhiên phòng tây đã truyền tới tiếng rên rỉ đầy tuyệt vọng, cực giống một vua sói bị ép vào tuyệt cảnh gầm lên một tiếng trước khi chết.
“Cô út! Bỏ qua cho cháu đi mà! Cháu nhất định sẽ từ từ sửa đổi, làm lại con người!"
Trong nhà chính, Lý Thanh Lê làm như không nghe thấy, cô đưa vải mà anh ba Lý mua giúp cho chị hai Lý, cười hì hì bảo: “Chị hai, không có phiếu vải em vẫn mua về được cho chị, có có cảm động không?”
Trong lỗ tai của Chị hai Lý rặt toàn tiếng kêu tuyệt vọng của Lý Đại Bảo: “Không dám động, không dám động!”
Lý Thanh Lê: “?”
Vì thắp đèn dầu nên cả gia đình đều ăn cơm tối rất nhanh, ăn xong tự mình tranh thủ thời gian đi tắm, anh hai Lý nhân lúc rảnh rỗi tìm anh ba Lý, hai anh em ở nhà mình mà như ăn trộm, ngồi xổm trong góc tối tăm u ám lén lút nói chuyện.
“Thằng ba, đã mua được đồ chưa?”
“Em làm việc anh hai còn không yên tâm sao?”
“Khà khà, không phải anh bị con nhóc Tiểu Lục này làm phiền hay sao, chỉ sợ gần đây nó nhàn rỗi lại bắt đầu xen vào việc của người khác tiếp.”
“Nó cũng không nhàn được mấy ngày đâu, qua hai ngày sẽ có việc cho nó làm.”
“Khà khà, anh có hơi mong đợi bộ dáng kinh ngạc của nó.”
Hai anh em nói chuyện phiếm một lúc, muỗi trong góc cũng được đút no hai người mới tự về phòng mình, nhưng còn chưa được nửa canh giờ đã có người cũng xem như là kiềm chế gõ cửa phòng phòng ba.
Anh ba Lý mặc áo may ô và quần đùi ra ngoài, nhờ ánh trăng bên ngoài nhìn ra là anh hai Lý cũng chẳng hiểu chuyện gì: “Sao vậy anh hai?”
Anh hai Lý nhét bình rượu vào lòng anh ba Lý, giọng nói nôn nóng lại tức giận: “Tự em thử đi, đây là rượu sao? Đây rõ ràng là nước! Thằng ba, có phải em bị người lừa rồi không? Rượu này mà sáu hào nửa cân à!”
Anh ba Lý cầm lên uống “ừng ực ừng ực” một hơi, nước lạnh xuống bụng khiến đầu anh ta cũng bị tươi cho tỉnh táo lại, nói một cách rất chuẩn xác: “Là em gái rồi! Chắc chắn là chuyện tốt nó làm! Đây không phải lần đầu tiên em mua rượu về nhà nhưng chưa bao giờ từng bị đánh tráo. Hôm nay từ đựng xong rượu đến về nhà rượu cũng không rời khỏi em nửa bước, chỉ có khi ở nhà cậu cả em đặt rượu qua một bên, em còn đặc biệt đựng trong bao quần áo, cũng không biết sao con nhãi này lại biết, hơn nữa còn đổi rượu thành nước!”
“Lý Tiểu Lục!” Anh hai Lý siết nắm tay vang răng rắc, quay đầu định đi về phòng đông lại bị anh ba Lý túm lại.
“Anh hai, bây giờ anh tìm em gái có ích gì, bắt giặc phải nắm được tang vật, bây giờ anh qua đó chỉ có một kết cục, đó chính là bị em gái ba trăm sáu mươi độ không góc chết chửi cho một trận, chửi đến tối nay anh không ngủ nổi, trừng mắt đến sáng!”
“Anh chính là anh hai của nó, lẽ nào anh bị một con nhãi con bắt nạt đến đầu còn không có chỗ nói sao?”
“Ngày mai hai anh em mình mang đồ lên huyện thuận tiện lại giúp anh mua một bình khác, tiền không cần anh trả, thế này được chưa?”
“Chú ba, sao lại thế được, lẽ nào em cũng bắt đầu sợ Lý Tiểu Lục nó rồi sao?”
“Không phải, em chỉ cảm thấy gần đây nó có hơi tà ma giống như mở thiên nhãn, chuyện gì cũng biết.”
“Hay là chúng ta cũng lấy ít nước bùa cho em gái uống?”
Anh ba Lý im lặng rất lâu: “Anh hai, cho thằng tư uống nước bùa chỉ bị hai cái tát, còn cho Tiểu Lục uống nước bùa… anh không sợ mẹ vặt đầu chúng ta xuống sao?”
Anh hai Lý cũng im lặng.
Anh ba Lý tốn một phen nước bọt mới khuyên được anh hai Lý về ngủ, về phòng vừa nằm trên chiếu, tay của chị ba Lý đã duỗi tới ôm anh ba Lý nói chuyện rì rầm: “Rốt cuộc em gái muốn làm gì, năm anh trai thì đắc tội đến ba rồi, con bé còn có thể vớt được lợi ích gì nữa?”
Anh ba Lý một tay gối sau đầu, lẩm bẩm: “Đúng nhỉ, có thể có lợi ích gì?”
“Lẽ nào thật sự như em ấy nói, nó muốn tìm một đối tượng tốt, hy vọng chúng ta có thể khiêm tốn, biểu hiện tốt một chút chăng?”
Nếu Lý Thanh Lê biết được nghi vấn trong lòng bọn họ, cô sẽ đáp lại thế này: Anh chị có từng nghĩ thật ra em đang cứu vớt số phận của anh chị không? (mỉm cười).
Ngày hôm sau bên ngoài mới tờ mờ sáng cả nhà họ Lý đã lục tục dậy, trong đó anh hai Lý và anh ba Lý dậy sớm nhất, cơm sáng còn chưa ăn đã đi tìm Lý Thành Năng xin giấy chứng nhận.