Thập Niên 70: Cô Nàng Pháo Hôi Cực Phẩm ( Dịch Full )

Chương 477 - Chương 477: Tiết Ngạn Say Rượu Rất Hung Dữ 2

Thập Niên 70 Cô Nàng Pháo Hôi Cực Phẩm Chương 477: Tiết Ngạn say rượu rất hung dữ 2

Lục Giai Giai hạ sốt nhưng cả người vẫn suy yếu, sắc mặt còn trắng hơn cả ngày thường, trông mềm yếu, vô cùng dễ bắt nạt.

Trương Thủy Tuyền đỏ mặt: “Còn không phải bệnh rồi hay sao? Anh Tiết xin nghỉ hai ngày, vừa mới đi không lâu, nói phải dẫn cô xuất viện.”

“Hả.” Lục Giai Giai sững sờ: “Vậy chắc chúng tôi bỏ lỡ nhau rồi, tôi phải mau về bệnh viện tìm anh ấy.”

Cha Lục lại dẫn Lục Giai Giai về bệnh viện, ông ta ghen tỵ nói: “Mới bao lâu không gặp tiểu tử thối đó mà đã nhớ rồi, buổi sáng mới gặp xong, có gì để gặp nữa?”

Lục Giai Giai: “…”

Cô không nói gì cả, cha Lục vừa thổi râu trừng mắt, mẹ Lục ngồi phía sau không nhịn được mà nhéo ông ta.

Ba người đến bệnh viện, kết quả vẫn không gặp được Tiết Ngạn.

Không có cách nào khác, ba người chỉ có thể về nhà trước.

Hôm nay đã hơi tăng nhiệt độ rồi, ánh mặt trời chiếu lên người rất thoải mái, chỉ là Lục Giai Giai lại trải nghiệm ngồi trên đòn ngang xe đạp một phen.

Vừa đến nhà, Trương Thục Vân đã vội vàng bưng một bát canh gà ra ngoài: “Em gái, mau bồi bổ chút đi, nấu cả buổi sáng, thơm lắm đấy.”

Lục Giai Giai không có khẩu vị gì cả, chỉ căng da đầu uống một bát.

Vào đêm, Lục Giai Giai dọn dẹp rồi chuẩn bị đi ngủ, vừa nhắm mắt thì ngoài cửa sổ có tiếng vang nhỏ.

Cô ngồi dậy đảo tròng mắt, sau đó thắp đèn dầu rồi nhẹ nhàng xuống giường.

Cô mở cửa, nhìn trong sân một lúc cũng không phát hiện ra gì cả.

Vừa định trở về thì một viên đá nhỏ đập vào bên cạnh chân.

Lục Giai Giai ngẩng đầu nhìn, thấy Tiết Ngạn đang bám lên vách tường cách cô không xa.

“Anh làm gì thế” Cô sợ bị người khác nhìn thấy, tiến lên nhỏ giọng hỏi.

Tiết Ngạn không nhúc nhích mà đôi mắt nhìn chằm chằm vào cô.

Lục Giai Giai cảm thấy người đàn ông này có hơi không đúng mới mở cửa lớn đi ra ngoài.

Tiết Ngạn vừa thấy cô ra ngoài đã lập tức nhảy xuống khỏi tường, ấn cả người cô lên tường hôn.

Môi Lục Giai Giai đau nhức, cùng với đó còn có men rượu nồng.

….

Hành động của Tiết Ngạn hôm nay vô cùng thô lỗ, còn dùng sức hơn bình thường, cô chỉ cảm thấy hô hấp khó khăn, môi hơi đau nhức.

Càng quá đáng hơn là tay anh lại còn trượt lên eo cô, muốn đụng đâu thì đụng đó mà không kiêng dè gì.

Lục Giai Giai không biết mình nên có phản ứng gì nữa, ngón tay của cô hốt hoảng nắm lấy cánh tay của Tiết Ngạn.

Nhưng sức cô quá nhỏ, hoàn toàn không thể ngăn được anh, Tiết Ngạn không dùng sức, trước chỉ đụng chạm mang tính thăm dò.

“!” Cả người Lục Giai Giai đã đỏ như tôm luộc, vô lực giơ tay cào lên cổ anh.

Nhưng Tiết Ngạn lại không có phản ứng gì cả, giống như không biết đau, anh thử vài lần, tay cũng bất chấp tất cả, Lục Giai Giai bị nắn có hơi đau, nhưng phần lớn là nhục nhã, đầu óc cô trống rỗng, cảm giác duy nhất chính là người đàn ông trước mặt này.

Tiết Ngạn hôn môi đủ rồi mới hơi buông ra, Lục Giai Giai thật sự nổi giận, vậy mà anh lại đụng vào chỗ đó của cô, đồ ma men, cô rất muốn đánh anh.

Lục Giai Giai còn muốn phát hỏa, nhưng Tiết Ngạn đã giành trước mặt bước tỳ lên cái trán trắng của cô, giọng nói vừa trầm vừa thấp: “Nói mau, nói em muốn gả cho anh, vô cùng, vô cùng muốn đăng ký kết hôn với anh.”

“…” Đôi mắt của Lục Giai Giai từ từ trợn tròn, cô không biết tức hay nên cười nữa: “Nếu em không nói thì anh muốn làm gì?”

“Vậy anh sẽ làm chết em.”

“… Anh muốn làm chết em kiểu gì?”

“Làm chết em kiểu này.” Tiết Ngạn dùng sức chạm vào eo Lục Giai Giai, môi hôn lên sườn mặt cô: “Em không nói, đợi anh làm em khóc cũng sẽ không dừng nữa.”

Anh hơi dừng lại: “Vẫn chưa thấy em khóc như vậy, em khóc rồi mặt có đỏ không, có cào anh không? Đẩy anh thế nào, chân đặt ở đâu…”

Giọng nói của anh vừa thấp vừa trầm, có khả năng là uống say mà tùy ý làm liều, không kiêng dè chút nào cả.

“Tiết Ngạn!” Mặt Lục Giai Giai chưa bao giờ nóng như thế, cô chỉ hận không thể giậm chân: “Sao… sao trong đầu anh toàn nghĩ đến mấy thứ này thế? Anh là đồ khốn, ngày thường toàn giả bộ lạnh lùng, anh chỉ muốn lừa em.”

“Nói mau, nói vô cùng, vô cùng muốn gả cho anh!”

“…”

Một tay Tiết Ngạn ấn lên ngực Lục Giai Giai, một tay còn lại vuốt cổ cô, sáp lại gần hít, thấp giọng đùa bỡn: “Rất thơm, anh rất thích, chỗ nào anh cũng thích hết, hôm qua lúc nhìn eo em, rất đẹp, anh rất muốn cắn một cái, không, chỗ nào anh cũng muốn cắn hết.”

 


Bình Luận (0)
Comment