Thập Niên 70: Cô Nàng Pháo Hôi Cực Phẩm ( Dịch Full )

Chương 810 - Chương 810: Tiết Ngạn Đã Lau Mấy Lần Rồi?

Thập Niên 70 Cô Nàng Pháo Hôi Cực Phẩm Chương 810: Tiết Ngạn đã lau mấy lần rồi?

Công việc của Lục Giai Giai đến tháng năm là kết thúc, trải nghiệm gần ba tháng khiến cô cảm nhận sâu sắc được sự khó khăn của quốc gia này.

Đúng, quốc gia có rất nhiều thiếu sót nhưng vẫn đang từ từ tiến bộ, không có khả năng vừa mới bắt đầu đã hoàn thiện được.

Lục Giai Giai thả lỏng người, chạy đi tìm Tiết Ngạn tan học, không ngờ lại vừa vặn nhìn thấy anh đang chơi bóng rổ.

Tiết Ngạn mua một bộ thể thao bóng rổ, anh lớn lên rất cao, cơ bắp trên người rất nhiều, khi chơi bóng rổ giống như hormone biết đi vậy.

Rõ ràng không phải thi đấu nhưng lại thu hút rất nhiều nữ sinh qua đây xem.

“…” Lục Giai Giai đứng bên cạnh một nữ sinh nhìn qua.

Cũng không biết hai đội này đã chơi bao lâu rồi, sau lưng nam sinh trên sân đều túa mồ hôi, có người còn vén áo lên lau, cơ bụng sáu múi trực tiếp lộ ra.

Mồ hôi trên trán chảy thành giọt, tư thế phối với động tác thu hút nữ sinh đại học bên cạnh trừng to mắt, nhưng qua vài giây lại xấu hổ liếc mắt đi, vừa mới quay đầu qua lại lập tức lén lút quay về.

Lục Giai Giai: “!”

Tiết Ngạn đã lau mấy lần rồi?

Tầm mắt của cô dán chặt lên áo anh, chỉ sợ anh bất cẩn một cái là vén lên lau.

Tiết Ngạn không thích nói chuyện, vẻ mặt lạnh lùng, đứng ở đó có một cảm giác cấm dục, thi thoảng bật nhảy một cái, thu hút những nữ sinh khác nhỏ giọng hoan hô.

“Nam sinh kia trông rất lợi hại, chỉ là lạnh lùng quá, cơ mà lạnh lùng mới khiến người thích, nhìn vào đã có suy nghĩ muốn chọc anh ấy rồi.”

“Cậu đừng có mơ, anh ấy đã kết hôn rồi, nghe nói vợ còn rất xinh nữa.”

“Kết hôn thì đã sao? Tớ nghĩ còn không được sao? Hơn nữa lần này anh ấy sắp thua rồi, tớ phải ở đây với anh ấy, hô cổ vũ anh ấy.”

Cô ta lập tức chú ý đến Lục Giai Giai bên cạnh: “Cậu cũng tới xem Tiết Ngạn đúng không, lát nữa giúp chúng tớ hô cố lên nhé.”

“…” Lục Giai Giai gật đầu.

Nam sinh ở bên cạnh Tiết Ngạn huých vào người anh một cái: “Anh Tiết, hôm nay sao anh không có tinh thần như vậy? Cứ tiếp tục thế này nữa chúng ta sẽ thua đấy.”

“Ừm.” Tiết Ngạn chẳng có tâm trạng, chỉ là một trận thi đấu lúc nhàn rỗi mà thôi, thua hay thắng đều như nhau.

“Tả Thứ này chắc là vui muốn chết rồi, anh nhìn cậu ta xem, ai lại vén áo giống như cậu ta, đánh bóng rổ còn làm dáng bày trò, cũng không ngại mất mặt à.” Thật ra anh ta cũng rất muốn vén áo nhưng bất đắc dĩ anh ta không có cơ bụng, thật sự không có vốn liếng ấy.

Tiết Ngạn không để ý đến anh ta, liếc mắt nhìn sắc trời, định qua một lúc nữa sẽ đi đón Bạch Đoàn.

Bên cạnh lại reo hò một trận, Tả Thứ lại đánh bóng vào rổ rồi.

“Vượt rồi, vượt rồi, anh Tiết, tên Tả Thứ này hơn chúng ta một điểm rồi.”

Tiết Ngạn vẫn lạnh lùng như cũ, anh đã định đi rồi.

Gió thổi qua mồ hôi trên trán, anh giơ tay lau, quay người định đi.

Vừa quay đầu được một nửa đã nhìn thấy Lục Giai Giai, cô vẫy tay với anh, đôi mắt cong lại.

Thấy những người khác ở xung quanh bắt đầu hô cố lên, Lục Giai Giai cũng hô theo: “Tiết Ngạn, cố lên!”

Con ngươi màu đen của Tiết Ngạn khẽ di chuyển, khuỷu tay của anh huých vào đồng đội phía sau: “Còn mấy trận nữa kết thúc.”

‘Anh Tiết, còn một trận nữa thôi, không ngờ lần này thật sự để tên Tả Thứ đó thắng được, nhưng cậu ta cũng chưa thắng được chúng ta mấy lần, lần này cứ nhường cho cậu ta đi.”

“Cậu ta không thể thắng.” Tiết Ngạn thấp giọng.

“Gì cơ?”

“Vợ tôi tới rồi.”

“…” Người học kinh tế đều biết vợ của Tiết Ngạn là hoa khôi ngành ngoại ngữ, lần nào cũng khiến bọn họ nhìn với ánh mắt ngưỡng mộ.

Đồng đội liếc mắt nhìn trong đám đông, chưa đến một lúc đã thấy Lục Giai Giai, anh ta nhìn chằm chằm: “Chị dâu tới rồi…”

Tiết Ngạn sa sầm mặt mũi vỗ vào gáy anh ta một cái.

Lần này Tả Thứ vui muốn xỉu, anh ta chơi bóng rổ mười lần thì tám lần thua, hai lần này toàn là lúc Tiết Ngạn không có mặt.

Lần này cuối cùng cũng có cơ hội đích thân thắng Tiết Ngạn rồi, Tả Thứ kích động đến mức chỉ hận không thể cởi áo ra.

Anh ta nhẫn nhịn vén áo lên, Tiết Ngạn thấy động tác này của anh ta lập tức nhíu mày.

Anh theo bản năng nhìn về phía Lục Giai Giai.

Lục Giai Giai liếc nhìn Tả Thứ, cơ bụng thì cô thấy nhiều rồi nên cũng không cảm thấy có gì đặc biệt.

 


Bình Luận (0)
Comment