Anh ta ở bên cạnh lải nhải liên hồi, Thời Vân cũng nổi lên hứng thú chơi đùa, giống như tò mò với tất cả mọi thứ vậy.
Cô ta nhìn thấy có đứa trẻ cầm pháo ném xuống đất, sau đó pháo lập tức nổ vang, cô ta nhìn chằm chằm vào vài giây.
Lục Trung Toàn hỏi: “Em cũng muốn chơi?”
Thời Vân nhanh chóng lắc đầu.
Lục Trung Toàn quay người đi mua hai hộp, lại đến ven đường vắng vẻ, anh ta lấy một hộp ra: “Em ném một cái, ném xuống sẽ vang.”
Thời Vân nhìn rồi lắc đầu.
Lục Trung Toàn duỗi tay ném một quả xuống đất, đùng một tiếng, Thời Vân vội bịt tai mình.
Đây vốn là đồ chơi cho trẻ em, đôi mắt của cô ta lại sáng ngời.
Cô ta thử cầm một quả rồi ném xuống đất.
Đùng một tiếng, cả người cô ta trốn ra sau, vẻ mặt lại rất kích động.
Thời Vân liên tiếp ném mấy quả, có đôi khi Lục Trung Toàn sẽ giúp cô ta che tai lại.
Tay của anh ta rất ấm, lúc ngón tay ma sát lên gò má của cô ta, Thời Vân ngẩng đầu, nhìn thấy khóe môi chiều chuộng của Lục Trung Toàn, mà phía sau anh ta chính là mấy ngôi sao rải rác.
Đêm tối kỳ quái này, cô ta cảm thấy tất cả đều không còn lý trí nữa, ở bên cạnh Lục Trung Toàn hình như chuyện gì cũng trở nên khác biệt.
Cách đó không xa, mẹ Thời kéo cha Thời: “Anh làm gì thế?”
Cha Thời tức giận vô cùng: “Làm gì là làm gì? Con nhãi thối này lại dám ở sau lưng anh lén lút yêu đương, tối rồi còn chạy ra ngoài với thằng đó, đúng là phản rồi!”
Mẹ Thời nhíu mày: “Bây giờ anh đừng qua đó, bằng không mọi người đều khó xử, chỉ là không biết thân phận của nam sinh đó thế nào.”
Lục Trung Toàn quay lưng lại với hai người, chẳng ai nhìn thấy rõ gương mặt của anh ta.
Anh ta nhìn thấy sắc trời tối rồi, đang định tiễn Thời Vân về nhà, vừa quay người lại đã bị hai vị phụ huynh nhìn rõ mặt.
Cha Thời liếc mắt cái đã nhận ra ngay Lục Trung Toàn, lửa giận của ông ta bốc lên ba trượng: “Thằng du côn này, vậy mà mày lại dám quấy rối Tiểu Vân, tao biết ngay mày không có lòng tốt mà.”
“Thằng du côn?” Mẹ Thời hoảng hốt truy hỏi.
“Nó tên là Lục Nhị Cẩu, không học vấn không nghề nghiệp, ngày nào cũng đánh nhau với một đám học sinh, ngay cả học còn không có, chính là một tên du côn.”
“Cái gì?”
Mẹ Thời vốn cho rằng Thời Vân yêu đương cũng sẽ hẹn hò với một nam sinh bình thường, không ngờ lại là một tên du côn đầu đường xó chợ.
Đứa con gái ngày thường ngoan ngoãn hiểu chuyện của bà ta chắc chắn bị lừa rồi.
Mẹ Thời lập tức lao tới, kéo cánh tay của Thời Vân giấu ra phía sau người.
Cả người Thời Vân ngả ra sau, tầm nhìn của cô ta liếc qua mẹ Thời, nụ cười trên mặt lập tức biến mất, thay vào đó là hoảng sợ.
Lục Trung Toàn cũng không ngờ sẽ gặp được cha Thời và mẹ Thời sớm như thế, anh ta muốn lấy con gái người ta làm vợ, cũng đã sớm chuẩn bị sẵn sàng bị nhục mạ rồi.
Cha Thời đi qua đấm một quyền lên mặt Lục Trung Toàn.
Ông ta lớn tiếng nói: “Lục Nhị Cẩu, tôi không quan tâm cậu vì lý do gì mà muốn tiếp cận con gái tôi nhưng tôi nói cho cậu biết, Tiểu Vân tuyệt đối không phải đối tượng cho cậu chơi đùa, tôi cũng không có khả năng cho nó ở bên loại người không có học vấn không nghề nghiệp như cậu.”
“Cậu cũng không nhìn xem mình là người thế nào đi!”
Lục Trung Toàn nhìn thấy vành mắt của Thời Vân đỏ hoe, trong lòng mình khó nén nổi tự ti, anh ta thấp giọng: “Cô chú không cần trách Thời Vân, bây giờ cháu với cô ấy không có bất cứ quan hệ gì cả, hiện giờ hai chúng cháu ở cạnh nhau chẳng qua là vì đã rất lâu rồi chưa gặp, cộng thêm cháu đã từng cứu cô ấy một lần, cô ấy cảm ơn cháu nên mới ra ngoài cùng cháu, cô chú đừng hiểu lầm.”
“Từng cứu một lần cái gì?” Mẹ Thời sững sờ.
Cha Thời cũng nghĩ đến sự giúp đỡ của Lục Trung Toàn lần đó, nhưng ông ta cũng không có khả năng bồi thường con gái mình cho anh ta, ông ta buồn bực bảo: “Chính là năm ngoái Tiểu Vân bị mấy đứa tóc tai màu mè đó báo thù, là Lục Nhị Cẩu đã cứu con bé.”
“Chú, cháu đã đổi tên rồi, bây giờ cháu tên là Lục Trung Toàn.”
“… Tôi quan tâm cậu tên là Nhị Cẩu hay Trung Khuyển làm gì, sau này đừng quấy rầy con gái tôi thêm nữa!” Cha Thời cưỡng chế kéo Thời Vân đi.
Lục Trung Toàn đứng nguyên tại chỗ, anh ta biết nguyên nhân là ở mình, đổi vị trí vào, anh ta cũng sẽ không để Thời Vân chấp nhận bản thân mình bây giờ.