Thập Niên 70: Cùng Trượng Phu Tướng Quân Xuyên Tới Nuôi Con Ở Biên Cương ( Dịch Full)

Chương 100 - Chương 100 - Chị, Có Phải Chị Đang Nhớ Anh Rể Không 3

Chương 100 - Chị, có phải chị đang nhớ anh rể không 3
Chương 100 - Chị, có phải chị đang nhớ anh rể không 3

Đang lúc mấy trưởng bối nói chuyện, Tần Kiến Quân không ngừng quay đầu nhìn về phía chỗ cửa phòng, khoai tây trong tay cũng cắn một miếng dừng một lúc, cậu ta đang đợi thịt của nhà thím ba và thím tư.

Chú ba, chú tư đang ở nhà cậu ta, hai thím chắc chắn sẽ đưa thịt đến.

Tần Kiến Quân quay đầu nhiều lần đã nhắc nhở Tần Thạch, Tần Thụ, bọn họ cũng đang ở nhà anh hai đợi cả buổi rồi trong nhà sao còn chưa đưa thức ăn đến, đây là chuyện gì, chẳng lẽ bọn họ là chủ nhà không có trọng lượng rồi.

Đã uống chút rượu, tính gia trưởng của Tần Thụ, Tần Thạch nổi lên trước mặt người ngoài.

Trong nhà có thể mất mặt, nhưng trước mặt anh hai nhất định không thể mất mặt.

Đột nhiên, hai anh em đứng dậy.

“Anh hai, em về nhà xem thử.” Tần Thạch và Tần Thụ cùng lúc nói với Tần Lỗi.

“Thằng ba, thằng tư, một chút chuyện nhỏ, nói không chừng là em dâu chậm trễ, hai đứa đừng sốt ruột, chúng ta tiếp tục uống rượu, anh bảo Kiến Minh đi xem thử.” Tần Lỗi vội vàng ngăn cản hai đứa em trai, ông ta đang chuẩn bị làm thế nào nói chút mâu thuẫn ồn ào trong nhà trước đó với hai người.

Tần Thụ và Tần Thạch đang nghiện uống rượu đối mắt nhìn nhau một cái, đồng ý đề nghị của Tần Lỗi.

“Cha, con đi, con đi xem.”

Tần Kiến Quân sớm đã ngồi không yên rồi, cũng không đợi Tần Lỗi trả lời, chạy ra khỏi cửa nhà như làn khói.

Tần Lỗi nhớ tới thằng nhóc này trước đây gây họa, nào yên tâm được, nhanh chóng dặn dò Tần Kiến Minh: “Kiến Minh, con cùng em con đi xem thử, đừng chọc thím ba, thím tư con tức giận.”

“Con biết rồi, cha.”

Tần Kiến Minh có lẽ biết điều một chút, được dặn dò nhanh chóng ra khỏi cửa.

Vừa ra khỏi cửa liền bị Tần Kiến Quân đang đợi ngoài cửa bịt miệng kéo đến bên cạnh, sau đó hai người lén lút ngồi xổm bên cạnh tường viện nhà mình, Tần Kiến Quân hỏi anh cả nhà mình: “Anh cả, anh muốn ăn thịt không?”

Ừng ực!

Tiếng nuốt nước miếng vang lên rất lớn, là Tần Kiến Minh.

“Anh cả, nếu muốn ăn thịt anh phải nghe lời em.” Tần Kiến Quân nhìn ánh mắt lóe lên của Tần Kiến Minh bắt đầu lừa gạt.

Tần Kiến Minh quá muốn ăn thịt cuối cùng cũng đã khuất phục: “Em muốn làm gì?”

“Em có thể làm gì?” Tần Kiến Quân liếc nhìn anh cả một cái: “Anh lại không phải không biết trước đó em đã làm mất lòng hai người thím, ngay cả một nhà chúng ta hai người thím cũng oán giận luôn, hôm nay em dám chắc chắn, bọn họ sẽ không đưa thức ăn tới.”

Tần Kiến Minh cau mày lại: “Vậy phải làm sao?” Cậu ta cũng thèm thịt.

“Em đoán nhà hai người thím chắc chắn đã hầm thịt rồi.” Tần Kiến Quân nói xong lời này hít thở sâu một cái, khỏi phải nói, trong không khí quả thực tràn ngập mùi thơm của thịt khiến cho người ta thèm chảy nước miếng, cũng không biết là của nhà hai người thím bay đến hay là của nhà Tần Thanh Man bên cạnh bay đến.

Kể từ sau khi biết Vệ Lăng là quân nhân, lại là đoàn trưởng, cậu ta coi như đã hoàn toàn cắt đứt chủ ý lấy thịt của nhà Tần Thanh Man rồi.

Không thấy buổi tối hôm đó cậu ta đi trộm thịt không chỉ không trộm được thịt, trên mông lại mọc bốn cái mụn máu, cậu ta nghi ngờ là Vệ Lăng dùng giàn ná bắn.

Chuyện không có bằng chứng nên cậu ta không dám nói, cũng không dám nói toạc ra buổi tối mình từng đi trộm thịt.

Đang lúc mạch suy nghĩ của Tần Kiến Quân lệch đi, tiếng của Tần Kiến Minh đang thì thầm vang bên tai: “Kiến Quân, anh muốn ăn thịt, chúng ta làm sao mới có thể ăn được thịt.”

“Chúng ta chia quân hai đường đi xem nhà thím ba, thím tư xem có hầm thịt không, nếu hầm thì dùng giọng điệu của chú ba, chú tư hỏi bọn họ khi nào đưa thịt qua, nếu bọn họ đưa, chắc chắn sẽ có phần của chúng ta, nếu không đưa, chúng ta trở về ăn ngay nói thật với hai chú.”

Tần Kiến Quân đảo con ngươi một vòng đưa ra chủ ý.

“Ý em là dùng hai chú để ép hai thím sao?” Tần Kiến Minh làm rõ dự định của Tần Kiến Quân.

“Đúng, hai chú cần thể diện, nếu biết các thím ở nhà ăn một mình không cho bọn họ thêm thể diện chắc chắn sẽ tức giận, tức giận thì sẽ làm ầm ĩ.” Tần Kiến Quân vẫn còn có điểm tự tin này.

“Được, cứ làm như vậy, em đi nhà nào?” Tần Kiến Minh để cho em trai chọn.

“Em đi nhà chú ba, anh đi nhà chú tư.” Trong lòng Tần Kiến Quân đã lựa chọn xong từ lâu, tính tình của thím tư Diêu Xuân Anh tương đối nóng nảy, cậu ta đến nhà thím ba tính tình tốt hơn một chút, nhiều nhất bị khinh thường thôi.

“Được.”

Tần Kiến Minh phủi tuyết dính trên đùi một cái rồi chạy về phía nhà Diêu Xuân Anh.

Còn Tần Kiến Quân thì đi đến nhà Lý Mỹ Na.

Còn chưa vào cửa, hai người đã ngửi được mùi thịt nồng nặc, có lẽ thịt đã làm thành thịt kho tàu rồi, bởi vì bọn họ đều đã ngửi được mùi của đậu tương lên men.

Đúng như dự đoán, đối mặt với hai anh em tới cửa, bất kể là Diêu Xuân Anh hay là Lý Mỹ Na đều không có sắc mặt tốt, đôi ba câu liền đuổi người ra khỏi cửa.

Đối mặt với kết quả như vậy, hai anh em Tần Kiến Minh hài lòng chấp nhận, dù sao đây vốn là dự tính trong kế hoạch của bọn họ.

Theo như cách đã bàn bạc, hai anh em trở về nhà.

Bình Luận (0)
Comment