Thập Niên 70: Cùng Trượng Phu Tướng Quân Xuyên Tới Nuôi Con Ở Biên Cương ( Dịch Full)

Chương 167 - Chương 167 - Đấu Đá Ngầm Giữa Đàn Ông 2

Chương 167 - Đấu đá ngầm giữa đàn ông 2
Chương 167 - Đấu đá ngầm giữa đàn ông 2

Kiếp trước Vệ Lăng là thế tử Quốc Công quyền lực tiền tài có thể so được với cả một đất nước, gia tài bạc triệu trong mắt hắn cũng chỉ như gió thoảng mây trôi, chưa bao giờ từng sợ việc so giàu!

“Đồng chí, cái đồng hồ này, cái đài radio bên này, máy may, xe đạp đều gói hết lại cho tôi.” Vệ Lăng mở miệng càng hào phóng hơn Lưu Hòa Xương, ánh mắt đồng thời cũng nhìn về Tần Thanh Man.

Tất cả gia tài của hắn bây giờ đều trong tay Tần Thanh Man.

Tần Thanh Man có thể không thích chiếc đồng hồ đã bị nhiều người thử qua kia nhưng sẽ không thể nào làm mất mặt Vệ Lăng ngay lúc này được.

Ánh mắt Vệ Lăng vừa nhìn về phía cô, cô lập tức lấy từ trong túi ra một xấp tiền lớn, sau đó cũng lấy ra cả phiếu tương ứng.

Nhìn thấy những tiền, những phiếu trên quầy tính tiền, không chỉ có người bán hàng trong quầy tim đập như sấm, mà đến cả Lâm Thúy Hương cũng khẩn trương đến nuốt nuốt nước bọt, sau đó hâm mộ nhìn Tần Thanh Man lấy ra những thứ này.

Lâm Thúy Hương hâm mộ, thực sự hâm mộ vô cùng.

Tần Thanh Man có thể làm chủ thay Vệ Lăng, nhưng bà ta lại không thể làm chủ thay Lưu Hoà Xương được, cho nên bà ta muốn mua bất cứ thứ gì thì chỉ có thể đi lấy lòng Lưu Hoà Xương, phải nhìn sắc mắt Lưu Hoà Xương mà làm việc.

Vừa nghĩ như vậy, Lâm Thúy Hương dời tầm nhìn về Lưu Hoà Xương đang đứng bên cạnh.

Bà ta rất hy vọng Lưu Hoà Xương có thể tiếp tục đấu cùng Vệ Lăng, bởi vì cuối cùng được lợi khẳng định là người làm vợ như bà ta.

Lưu Hoà Xương không nghĩ tới Vệ Lăng giàu có như vậy, cũng không nghĩ đến Vệ Lăng không chỉ nói suông mà thực sự có thể bỏ ra nhiều tiền với phiếu để mua đồ như vậy.

Mồ hôi trong nháy mắt từ trên trán rơi xuống.

Gã có tiền, cũng có phiếu, nhưng gã không muốn mua, dựa vào đâu mà phải mua cho vợ hai nhiều đồ như vậy, một cô vợ hai không đáng để gã bỏ ra nhiều tiền như thế, nhưng dưới ánh mắt mang chút khinh thường của Vệ Lăng và Tần Thanh Man, Lưu Hoà Xương lại không mở nổi miệng nói mình không mua nữa.

"Đồng chí, mấy người thật sự chắc chắn muốn mua sao?"

Nhân viên bán hàng cuối cùng cũng từ trong khiếp sợ lấy lại tinh thần, ánh mắt nóng rực dừng lại trên mặt Tần Thanh Man.

Bỏ tiền thì chính là ông lớn, các cô biết phải lấy lòng người nào.

"Mua chứ." Tần Thanh Man biết Vệ Lăng có ý gì, gió nhẹ mây trôi mà trả lời.

Vệ Lăng ở một bên cũng hài lòng, hắn sao có thể bạc đãi vợ mình được.

Hắn muốn đem tất cả những thứ tốt nhất đều tặng cho vợ.

Nếu không phải thời đại này những thứ tốt đều thiếu thì những thứ vừa mua này hắn cũng nhìn không vừa mắt, dựa theo đời trước của hắn, sính lễ đưa đến tối thiểu cũng phải có trân châu Đông Bắc to bằng nắm tay trẻ con, mỹ ngọc cực phẩm của Tân Cương, tơ lụa Tô Hàng (Tô Châu và Hàng Châu), vô số vàng bạc châu báu, điền trang, đất đai….

Tần Thanh Man căn bản cũng không biết Vệ Lăng đang nghĩ gì trong đầu, đối với mấy thứ vừa mua này cô cũng không cảm thấy có gì không nỡ.

Ở hiện đại đồ tốt gì cũng đã từng thấy rồi, bản thân cũng có bản lĩnh kiếm tiền, lúc này chẳng qua là thời đại bao cấp hạn chế nên mới không cách nào hào phóng được như Vệ Lăng, đợi sau khi cải cách mở cửa, cô sẽ kiếm thật nhiều tiền để mua cho Vệ Lăng tất cả những thứ tốt nhất trên đời này.

Giống như dáng vẻ Vệ Lăng đối với mình bây giờ vậy.

"Lão…Lão Lưu!" Mắt thấy người bán hàng bắt đầu kiểm kê số tiền và phiếu Tần Thanh Man đưa ra, Lâm Thúy Hương không bình tĩnh được nữa rồi.

Bà ta đã sớm ưng chiếc đồng hồ đeo tay kia rồi!

Bà ta đều đã khoe khoang với mấy người trong đồn, nếu hôm nay không mua được đồng hồ về, bà ta còn mặt mũi đâu mà gặp người khác.

Lâm Thúy Hương thúc giục một tiếng như vậy, lý trí Lưu Hoà Xương liền sụp đổ.

"Đợi đã, những thứ cậu ta mua tôi muốn lấy hết, cũng đóng gói lại cho tôi." Lưu Hoà Xương nhìn không nổi Vệ Lăng ở trước mặt Tần Thanh Man chơi trội, người không chiếm được, chẳng lẽ đến sự nổi bật cũng không sánh bằng sao!

Không được, phải so, nhất định phải so.

"Đồng chí, xe đạp, máy may, radio, chúng tôi ở đây vẫn còn hàng, chúng tôi có thể gói cho ngài một phần, duy chỉ có chiếc đồng hồ đeo tay này, thật sự rất xin lỗi, hiện tại chỉ còn mỗi một chiếc, hãng đồng hồ này chủ nhiệm của chúng tôi đã phải mất rất lâu mới nhập hàng về Cung Tiêu Xã được."

Nhân viên bán hàng khó xử nhìn Lưu Hoà Xương.

Không phải bọn họ không muốn bán hàng, mà đồng hồ xác thực chỉ còn mỗi một chiếc này, một chiếc duy nhất.

"Không được, tôi chắc chắn phải có được chiếc đồng hồ này, hôm nay là ngày kết hôn của tôi, đây chính là quà cưới." Lưu Hoà Xương một bước cũng không chịu nhường.

Gã chính là muốn làm mất mặt Vệ Lăng, muốn Vệ Lăng phải bẽ mặt.

Bình Luận (0)
Comment