Thập Niên 70: Cùng Trượng Phu Tướng Quân Xuyên Tới Nuôi Con Ở Biên Cương ( Dịch Full)

Chương 415

Chương 415 -
Chương 415 -

Tại lúc đồn Kháo Sơn đang trải qua cuộc sống thanh tĩnh yên bình, thì những thôn dân lên núi đi săn cũng đã trở về.

Trịnh An Quốc dẫn người lên núi đi săn 5 ngày, sau 5 ngày, mọi người thắng lợi trở về, người nào người nấy dơ lên những con mồi khiến người ta vui sướng.

Lần này bọn họ gặp được một ổ lợn rừng.

Có sự dẫn đầu chỉ huy của Trịnh An Quốc, lại có thợ săn lão làng chỉ dạy săn bắt, cả nhóm người cẩn thận từng chút một dùng khoảng thời gian 5 ngày tóm gọn được cả ổ lợn rừng.

Ổ lợn rừng này có rất nhiều, đến hơn mười mấy con.

Có lớn có nhỏ, rất nhiều thịt.

Còn săn được thêm mấy con hươu, gà rừng, thỏ rừng,...... Đợi đến lúc mấy người Trịnh An Quốc trở về, trên mặt tất cả mọi người đều treo lên nụ cười hạnh phúc.

Năm nay đúng là một năm no đủ.

Đừng thấy săn được nhiều mồi như vậy mà nhầm, chia cho mỗi nhà một phần cũng chẳng được bao nhiêu, nhưng sắp hết năm rồi, dê lợn của đại đội cũng sắp được thịt, sau khi nộp dê lợn của đại đội lên trên, đồn bọn họ cũng có thể được dư lại một ít.

Thịt lợn, thịt dê còn dư cũng đủ để cho mọi người có thể ăn uống vui vẻ từ Tết đến rằm tháng giêng.

Nếu như lại tiết kiệm hơn một chút, thì lấy mấy miếng thịt ngon làm thành thịt xông khói, mỗi tháng có thể cắt ra một chút để làm món ăn, có thể giải quyết được nỗi khổ của cả một năm.

Đoàn người vẫn chưa vào trong đồn, dẫn trước chính là tiếng kêu ầm ĩ của chó săn.

Ở bên trong đồn, từng nhà từng nhà nghe được tiếng chó sủa liền lập tức khoác áo bông lên rồi đi ra ngoài.

“Cha ơi, con trở về rồi."

"Mẹ ơi, con trở về rồi."

"Vợ ơi, mẹ nó ơi, anh về rồi đây——"

Trong nhóm người, từng người từng người báo bình an cho gia đình, cũng là đang báo tin vui, những người ở nhà nhìn thấy chỗ con mồi đa dạng được giơ lên liền vui vẻ ra mặt, có thịt rồi, có rất nhiều thịt, năm nay có thể đón một cái Tết có thịt ăn rồi.

Chiến lợi phẩm được mang về đồn, đương nhiên phải nhanh chóng phân chia.

Thịt vào nhà rồi thì mới xem như là của mình.

Từ lúc bên ngoài cổng đồn bắt đầu náo nhiệt, Tam Mộc đã chạy đến nhà họ Tần thông báo cho hai chị em Tần Thanh Man đi ra cổng đồn để chia thịt.

Loại đi săn có tổ chức này ở trong đồn, chiến lợi phẩm trở về đều sẽ được chia phần dựa theo đầu người.

Người nào cũng có phần hết.

Nhận được tin tức, Tần Thanh Man bao bọc mình thật chặt chẽ rồi đem theo Sở Sở đi ra ngoài, về phần nhóc sói con, chó săn ở trong đồn đã trở lại, cô cũng không dám mang theo nhóc sói con đi ra ngoài, chó săn vô cùng hung mãnh, bọn chúng có thể ngửi ra được hơi thở của dã thú ở trên người nhóc sói con.

Cổng đồn Kháo Sơn, mấy người Trịnh An Quốc vừa về đến nơi đã bắt đầu bận rộn làm việc.

Ròng rã mất năm ngày bắt được mười mấy con lợn rừng, có một số đã chết ngay từ ngày đầu tiên, một số đến hôm nay mới chết, nhưng bất kể là chết vào ngày nào, dưới cái thời tiết cực kỳ lạnh giá như thế này khi mang về đồn đều đã bị đông lạnh đến cứng ngắc.

Lúc chia thịt không thể nào dùng dao được, mà phải dùng đến cưa để cưa.

Kê bằng ngựa gỗ, đặt cả con lợn rừng lên trên ngựa gỗ, sau đó hai người mỗi người giữ lấy một đầu rồi bắt đầu cưa.

Thịt và nội tạng đều bị đông cứng lại với nhau, chỉ có thể chia ra trước, sau khi mang về mọi người sẽ tự mình xử lý tiếp.

Khi Tần Thanh Man và Sở Sở chạy tới nơi, trông thấy thấy chính là cảnh tượng khí thế ngất trời, đám người chờ chia thịt vây nhóm người Trịnh An Quốc lại tạo thành nhiều vòng người dày kín, ánh mắt mọi người đều nóng rực nhìn vào nhóm người cưa thịt.

Chất thịt của mỗi bộ phận trên cơ thể con lợn không giống nhau, tốt xấu cũng có sự khác biệt.

Đương nhiên không thể phân phát lần lượt từng cái một, mà cần phải có sự phù hợp.

Da lợn được lột ra không cần, chỉ cần thịt ở bên trong, thịt được cắt thành các miếng 1.5kg, như vậy mới dễ chia.

Một bên cưa thịt, một bên chia thì.

Diễn ra nhanh chóng giống như một dây chuyền sản xuất.

"Gâu gâu gâu ——" Bỗng nhiên, mấy con chó săn được buộc trên cọc gỗ lại sủa lên ầm ĩ với Tần Thanh Man và Sở Sở.

Nếu không phải đã được buộc lại, mấy con chó này sớm đã bổ nhào vào người Tần Thanh Man và Sở Sở.

"Xảy ra chuyện gì vậy, xảy ra chuyện gì vậy?" Chó săn sủa ầm thực sự vô cùng hung dữ, người dân cả đồn đều trở nên căng thẳng, ánh mắt của Trịnh An Quốc cũng không ngừng quét qua đám người, chỉ sợ có thú dữ gì lẫn vào trong đồn.

Tần Thanh Man và Sở Sở: ......

Bọn họ không nghĩ tới mũi chó săn lại thính đến như vậy, thế mà lại có thể ngửi ra được hơi thở của nhóc sói con ở trên người bọn họ.

Bình Luận (0)
Comment