“Quả nhiên, chắc chắn là hai người bọn họ, thím nghe Mỹ Cầm nhà thím nói, trong nông trường mọi người đều đang đoán khi nào Triệu Thiên Thành này cúi đầu nhận thua với cháu, mọi người đều đoán đối phương chắc chắn không kiên trì được mấy ngày, nhưng vẫn không tệ, hôm là ngày thứ sáu, nó có thể kiên trì sáu ngày thật sự không dễ dàng nha.”
Lúc thím Quế Anh nói câu này vẻ mặt đầy sự cảm thán.
Tần Thanh Man lập tức biết được thím Quế Anh đã biết được trong nông trường đã xảy ra chuyện gì.
Nói ra lần trước sau khi cô rời đi chưa qua nông trường lại, vẫn thật sự không biết mấy ngày nay Triệu Thiên Thành ở nông trường sống như thế nào.
“Cháu Thanh Man, con gái thím nói nữ thanh niên trí thức tên Hoàng Uyển Thanh kia đã thay đổi vị trí công tác rồi, đổi cho phó quản lý nông trường Chu Bang Quốc làm bí thư, là vị trí công tác ai ai cũng ngưỡng mộ.” Thím Quế Anh nói xong câu này lại bổ sung thêm: “Nhà tập thể cũng đổi rồi, đổi thành nhà tập thể cho một người ở.”
Tần Thanh Man nghe thím Quế Anh nói như vậy coi như yên tâm hơn nhiều.
Sắp đến tết rồi, cô còn đang nghĩ hôm nào dành thời gian đi gửi chút đồ ăn cho Hoàng Uyển Thanh, người dân quê, cô không lấy ra được thứ đồ quý giá gì, làm chút đồ ăn vẫn được.
“Thím, hôm nào chị Mỹ Cầm về lại đồn, cháu phải rủ chị ấy mang chút đồ ăn đi cho Uyển Thanh, đây là năm đầu tiên Uyển Thanh ăn tết ở bên ngoài, cũng không có người chăm sóc, cháu là chị dâu của em ấy, phải chăm sóc em ấy một chút.”
Tần Thanh Man cố ý để lộ quan hệ của mình với Hoàng Uyển Thanh.
Lần trước cô đã bàn bạc với Vệ Lăng, Vệ Lăng đã đồng ý nhận Hoàng Uyển Thanh làm em gái, Hoàng Uyển Thanh đã thành em gái của Vệ Lăng, đương nhiên phải gọi cô một tiếng chị dâu.
“Cháu là chị dâu của Hoàng Uyển Thanh hả?” Thím Quế Anh giật mình.
“Ừm.” Tần Thanh Man cười gật đầu một cái, giải thích: “ Uyển Thanh là em gái của Vệ Lăng, người trong nhà bảo Uyển Thanh đến chỗ này là xuống nông thôn chi viện cho biên giới, cũng không cố ý lan truyền quan hệ bên trong.”
“Chẳng trách.”
Thím Quế Anh lộ ra vẻ mặt đột nhiên hiểu ra.
Tần Thanh Man tin tưởng có Trịnh Mỹ Cầm ở nông trường, chuyện Hoàng Uyển Thanh là em gái Vệ Lăng không bao lâu nữa có thể truyền khắp nơi.
Đến lúc đó chắc chắn không có ai dám bắt nạt Hoàng Uyển Thanh nữa.
Thậm chí chuyện nhận anh em, cô tin Hoàng Uyển Thanh sẽ không phản đối, hơn nữa chỉ cần Hoàng Uyển Thanh thông minh, sẽ biết đây là Vệ Lăng với cô đang giúp cô ấy, cô ấy sẽ không chủ động đi giải thích chuyện không phải em gái của Vệ Lăng với người khác.
Trước khi Hoàng Uyển Thanh xuống nông thôn rất ngây thơ đơn thuần, nhưng trải qua chuyện Triệu Thiên Thành điên cuồng theo đuổi, chắc chắn hiểu được lòng người rốt cuộc hiểm ác cỡ nào.
Tần Thanh Man vẫn tin sau khi Hoàng Uyển Thanh rời khỏi chuồng trâu chắc chắn biết được Ngô Vệ Dân đã chết.
Quả thực theo như dự đoán của Tần Thanh Man, Hoàng Uyển Thanh lúc này đã biết toàn bộ quá trình Ngộ Vệ Dân chết.
Biết được cái chết của Ngô Vệ Dân và sự sụp đổ của nhà họ Ngô, Hoàng Uyển Thanh mới biết bản thân may mắn đến mức nào.
Nếu trước đó cô ấy không quen biết Tần Thanh Man, vậy ngày hôm nay chắc chắn không có người nào sẽ giúp cô ấy, cũng không ai dám giúp cô ấy.
Coi như nhà họ Hoàng của cô ấy ở thủ đô có thực lực nhất định, nhưng “trời cao hoàng đế xa”, lúc ở nơi mà những người này trừng trị người khác đều cứng nhắc lấy báo chữ lớn ra, coi như cô ấy biết rõ bản thân bị tính kế cũng không có cách nào đấu tranh.
Nhiều nhất chỉ có thể kiên trì không thỏa hiệp với Triệu Thiên Thành.
Ngồi trước lò sưởi nhà tập thể, Hoàng Uyển Thanh vừa sợ hãi vừa phấn khởi.
Sau khi biết được Tần Thanh Man làm thế nào để xử lý Ngô Vệ Dân, cô ấy có cảm giác kiểu nhiệt huyết sôi trào, loại cảm giác này vô cùng kích thích, cũng vô cùng khiến người khác phấn khởi.
Đồng thời cô ấy cũng biết vì sao công việc của mình được thay đổi lần nữa.
Vì sao mấy người Triệu Thiên Thành hôm đó phải đi giúp đỡ quét dọn chuồng trâu, nào có âm mưu nhằm vào mình, rõ ràng là Triệu Thiên Thành đã bị Tần Thanh Man dọa sợ, chủ động đứng ra nhận lỗi lầm. Hoàng Uyển Thanh nhớ lại chuyện náo nhiệt mấy ngày nay ở bên chuồng trâu, ý cười trên gương mặt càng rõ.