Cao Diệp Phương không quen Tần Thanh Man, cũng chưa từng nghe qua giọng của Tần Thanh Man, cho nên cô ta không biết người bên ngoài gọi Hoàng Uyển Thanh là ai, nhưng cô ta có thể nhìn ra được sự hoảng hốt ở trên mặt của Hoàng Uyển Thanh.
?!
Cô ta có chút không hiểu, người nào có thể khiến cho Hoàng Uyển Thanh hoảng hốt đến như vậy.
Theo lý mà nói nhà họ Hoàng đã có thể làm cho mình đi tới nơi này, nhất định sẽ âm thầm quan tâm đến Hoàng Uyển Thanh, nhìn công việc hiện tại của Hoàng Uyển Thanh tốt như vậy, liền biết Hoàng Uyển Thanh ở đây được trải qua cuộc sống hài lòng biết bao nhiêu, nếu không thì cô ta làm sao có thể vừa đến đã nhanh chóng cho mọi người thấy được quan hệ của mình với Hoàng Uyển Thanh.
Bàn tính của Cao Diệp Phương gõ đến rất vang.
Nhưng duy chỉ có một điều cô ta không nghĩ tới, đó là thành tựu hiện tại của Hoàng Uyển Thanh ở nông trường không hề liên quan gì tới gia đình cả, tất cả đều là nhờ vào Tần Thanh Man và Vệ Lăng, cho nên trong tình huống chưa làm rõ tình hình Cao Diệp Phương đã thể hiện mình có quan hệ với Hoàng Uyển Thanh, vì vậy cũng chẳng có ai nói với cô ta những chuyện lúc trước mà Hoàng Uyển Thanh gặp phải ở nông trường.
Điều này cũng khiến cho Cao Diệp Phương đưa ra phán đoán sai lầm.
"Uyển Thanh……." Cao Diệp Phương muốn hỏi một chút xem người ngoài cửa là ai, vì sao mà Hoàng Uyển Thanh lại hoảng hốt đến như vậy.
Kết quả cô ta vừa mở miệng, giọng nói mới chỉ lộ ra một chút đã bị Hoàng Uyển Thanh bị chặt miệng lại.
Cao Diệp Phương dù thế nào đi chăng nữa cũng không nghĩ tới mình sẽ bịt miệng, đương nhiên sẽ phản kháng.
"Không muốn chết thì đừng có lên tiếng." Giọng nói của Hoàng Uyển Thanh vô cùng nhỏ vang lên bên tai Cao Diệp Phương.
Hoàng Uyển Thanh là thực sự bị kinh sợ.
Chỉ cần vừa nghĩ đến cái chết của Ngô Vệ Dân, còn có việc ngã ngựa của nhà họ Ngô, cô ấy liền tin chắc rằng Tần Thanh Man có bản lĩnh để xử lý cái người chị họ tự cho mình là đúng này.
Xuất phát từ nhiều tâm tư phức tạp, Hoàng Uyển Thanh bịt chặt miệng của Cao Diệp Phương lại.
Cô không muốn để Tần Thanh Man biết Cao Diệp Phương đến tìm mình, cũng hổ thẹn với những lời đồn mà Cao Diệp Phương lan truyền ở trong nông trường, bởi vì cô biết những lời đồn này sẽ làm tổn thương ai, cô vốn muốn cảnh cáo Cao Diệp Phương không được sử dụng tên tuổi của Vệ Lăng để tiếp tục đi gây sự nữa, kết quả Tần Thanh Man lại tới mất rồi.
Hoàng Uyển Thanh vào giờ phút này là sợ hãi thực sự.
Cô không phải sợ Tần Thanh Man xử lý chị họ, mà cô sợ Tần Thanh Man hiểu lầm là do mình và chị họ cùng nhau tính kế Vệ Lăng.
"Ưm……….ưm………."
Cao Diệp Phương dùng sức kéo cái tay đang che miệng mình ra, mặc dù cô ta không biết chuyện này là như thế nào, nhưng vẫn tin vào lời cảnh cáo của Hoàng Uyển Thanh, giọng nói phát ra vô cùng nhỏ, đồng thời cũng không ngừng gật đầu.
Hoàng Uyển Thanh thấy chị họ vẫn coi là biết nghe lời, nhẹ nhàng thở phào một hơi.
"Uyển Thanh, có ở trong phòng không?" Tần Thanh Man không có thính lực tốt như Vệ Lăng, cách một cánh cửa đương nhiên không thể nghe được động tĩnh ở trong phòng, lại thêm việc giọng nói của Hoàng Uyển Thanh và Cao Diệp Phương phát ra rất nhỏ, cho nên cô cũng không nghe ra được điều gì khác thường.
Lúc này nội tâm của Hoàng Uyển Thanh đang không ngừng giãy giụa.
Cô ấy muốn trả lời Tần Thanh Man, muốn mời Tần Thanh Man vào phòng, nhưng lại sợ Tần Thanh Man nhìn thấy Cao Diệp Phương.
Cao Diệp Phương ở nơi này của cô ấy thực sự rất phiền phức.
"Thanh Man, đồng chí Hoàng Uyển Thanh có phải không ở trong ký túc xá hay không, hay là, để chị đi tìm người hỏi một chút xem tình hình như thế nào?" Ngoài cửa, Trịnh Mỹ Cầm thấy cửa ký túc xá mãi vẫn không mở ra, lại không có tiếng gì cả, không thể không đề xuất ý kiến.
Hôm nay Tần Thanh Man đến đây vốn là tính mời Hoàng Uyển Thanh về nhà ăn Tết, đương nhiên là muốn gặp được người, sau khi nghe Trịnh Mỹ Cầm nói liền gật gật đầu.
Hai người bên ngoài cửa vẻ mặt tự nhiên, hai người bên trong thì lại cả kinh đến toát cả mồ hôi lạnh.
Hoàng Uyển Thanh là thực sự kinh sợ, Cao Diệp Phương là bởi vì sự căng thẳng của Hoàng Uyển Thanh mà kinh sợ theo, thời gian cấp bách, cô ta cũng không kịp hỏi rõ ràng xem người bên ngoài rốt cuộc là ai, Hoàng Uyển Thanh vì sao lại sợ hãi.