"Vợ ơi, em xem, có thích không?" Vệ Lăng đưa cho Tần Thanh Man một chiếc hộp vải nhung.
Tần Thanh Man - người vừa mới nhận một chiếc hộp vải nhung nóng phỏng tay xong:.........
"Vợ ơi, chiếc đồng hồ đeo tay này anh đã nhờ người ta đi tỉnh mua cho từ lâu lắm rồi, kết quả đợi mãi vẫn không nhận được hàng, phải đến tận hôm nay mới gửi tới nơi." Vệ Lăng thấy Tần Thanh Man không nhận chiếc hộp trong tay mình liền biết Tần Thanh Man đang nghĩ đến cái gì.
Hắn cũng không phải cô gái ngốc nghếch Hoàng Uyển Thanh kia, làm sao có thể tặng đồ không nên tặng được chứ.
"Oa, đồng hồ à, đẹp quá đi."
Tần Thanh Man nghe Vệ Lăng giải thích liền lấy lại tinh thần, cũng trông thấy Vệ Lăng mở hộp nhung ra.
Đó là một chiếc đồng hồ đeo tay rất "hot" ở thời đại này, thuộc hãng Thượng Hải, cũng là đồ vật nhiều người cần phải chuẩn bị trước lúc kết hôn, cao cấp hơn rất nhiều so với chiếc đồng hồ hai người trông thấy ở hợp tác xã cung tiêu trên huyện lần trước, cũng rất khó mua.
Tần Thanh Man nhớ lại tài sản của Vệ Lăng hiện tại đều đang ở trong tay mình, tay cầm đồng hồ nhìn về phía Vệ Lăng.
Có mấy lời không cần phải nói ra khỏi miệng, nhưng chỉ cần nhìn vào ánh mắt là đã có thể thấu hiểu nhau.
Vệ Lăng lập tức chủ động lên tiếng giải thích: " Vợ ơi, tiền với phiếu để mua đồng hồ anh đã đưa cho người ta từ trước rồi, lúc đó em vẫn còn chưa đồng ý gả cho anh." Có thể thấy được hắn đã sớm chuẩn bị đâu ra đấy rồi, từ lâu đã quyết định chung sống với Tần Thanh Man cả đời.
Trong nháy mắt, Tần Thanh Man bị những lời yêu thương chân thành mộc mạc của Vệ Lăng làm cho cảm động đến không chịu được, chủ động nhào vào lòng Vệ Lăng, rồi ngửa đầu hôn hôn lên môi Vệ Lăng.
Khuôn môi của người đàn ông vô cùng xinh đẹp, rất hợp để hôn.
Đối diện với nụ hôn tự mình đưa tới cửa, Vệ Lăng đương nhiên làm sao có thể cự tuyệt được, thậm chí còn chủ động làm sâu thêm nụ hôn này.
Phải biết rằng, đây chính là nụ hôn đầu tiên trong năm mới của hai vợ chồng họ.
Đợi đến khi nụ hôn tràn đầy ấm áp và hạnh phúc kết thúc, thời gian đã trôi qua mất mấy phút, hai người đều đang trong độ tuổi thanh niên sung sức, cho dù không cố ý theo đuổi cảm giác kích thích, thì thân thể của bọn họ cũng vẫn bộc phát ra những cảm xúc theo bản năng.
"Vợ ơi, anh đeo đồng hồ lên cho em xem xem trông như thế nào nhá."
Vệ Lăng vô cùng tích cực và nhiệt tình đeo thử đồng hồ cho Tần Thanh Man.
Ở thời đại này mà nói, thứ đồ như đồng hồ đeo tay vẫn là một loại trang sức xa xỉ, cũng không phải thứ người nào cũng có thể mua nổi.
"Được, để em thử xem."
Tần Thanh Man nghe lời duỗi cái cổ tay trắng nõn ra.
Tay của cô rất đẹp, tỉ lệ cánh tay cũng rất đẹp mắt, vừa vươn ra trước mặt Vệ Lăng đã nhanh chóng hấp dẫn toàn bộ tinh thần của hắn.
Trắng nõn, nhỏ nhắn, toả sáng dưới ánh đèn khiến hắn không thể nào rời mắt nổi.
Tần Thanh Man có thể cảm nhận được ánh mắt của Vệ Lăng tập trung trên cổ tay mình có bao nhiêu nóng bỏng, khuôn mặt trắng nõn lập tức phủ lên một tầng đỏ rực, cô lay lay cổ tay, nhỏ giọng nói: "Không phải nói đeo thử đồng hồ hay sao?"
"A, đeo ngay đây."
Vệ Lăng nhanh chóng đeo đồng hồ lên cổ tay Tần Thanh Man một cách cẩn thận.
Thời điểm ngón tay chạm vào cổ tay của Tần Thanh Man, loại cảm giác tinh tế nhẵn mịn kia khiến cho lòng hắn có hơi mất tập trung.
"Đẹp quá." Đây là lần đầu tiên trong thời đại này Tần Thanh Man được đeo đồng hồ, cảm giác khi đeo lên không giống với trong tưởng tượng của cô cho lắm.
Chiếc đồng hồ mà Vệ Lăng nhờ người mua là đồng hồ nữ, cả mặt số và dây đeo đều vô cùng tinh xảo, nhỏ gọn, không những không làm mất đi vẻ đẹp của cổ tay cô, mà ngược lại còn làm tăng thêm vẻ sang trọng từ trang sức.
"Thật sự rất đẹp."
Vệ Lăng cũng chân thành khen ngợi một câu.
Đương nhiên, trong lời này của hắn cũng có phần tán thưởng đồng hồ đẹp mắt, nhưng càng nhiều hơn là đang khen cổ tay xinh đẹp của Tần Thanh Man.
"Hôm nay cũng không còn sớm nữa rồi, phải nghỉ ngơi thôi."
Tần Thanh Man thưởng thức ngắm nghía chiếc đồng hồ trên cổ tay mình một lúc, sau đó lại tháo ra đặt cùng một chỗ với chiếc đồng hồ Vệ Lăng vừa tháo xuống.
Hai chiếc đồng hồ đặt cùng chỗ với nhau khiến cô mới để ý thấy là cùng một hãng.
Nhìn vào đã cảm thấy vô cùng hài hoà.
Vệ Lăng thấy Tần Thanh Man đã nằm vào trong chăn, liền nhanh chóng đi tắt đèn rồi cũng chui vào trong chăn, người vừa vào trong chăn, đôi tay rộng lớn ngay tức khắc giang rộng ra ôm chặt vợ vào lòng, ngày đầu tiên của năm mới, hắn vừa vui vẻ lại vừa cảm thấy kích động.
Tần Thanh Man có thể cảm nhận được sự vui sướng của Vệ Lăng, nhưng cô vẫn có chuyện muốn nói.