Tần Thanh Man nghe hắn nói thế, cô tin hắn nghiêm túc với mình, bởi vì lý do như vậy khiến người khác tin tưởng hơn chuyện vừa gặp đã yêu.
"Đồng chí Tần, gả cho tôi nhé."
Vệ Lăng chỉ chỉ thịt trong sân.
Ý hắn là dùng nửa thịt còn lại làm sính lễ.
Tần Thanh Man nhìn cánh tay đang chỉ của Vệ Lăng, trong đầu cô bất giác hiện lên dáng vẻ đầy hùng dũng của hắn khi dùng một đấm đánh chết con lợn rừng. Mặc dù lúc đó cô không nhìn rõ nhưng dáng vẻ con lợn rừng chết đầy máu me đã khắc sâu vào trong trí nhớ của cô.
Lúc này, Tần Thanh Man nhìn mấy miếng thịt đã đặt gọn gàng trước sân, yết hầu hơi giật giật.
Muốn ăn thịt, cô thật sự rất muốn ăn thịt.
Thói đời khó khăn, nếu cô gả cho một người có thể ăn thịt mỗi ngày thì cô cũng đồng ý. Dù sao, Vệ Lăng đẹp trai, bối cảnh gia đình không chê vào đâu được, cũng không chôn vùi bản thân, cũng không chê cô là cô gái nông thôn nghèo nàn.
"Đồng chí Tần, gả cho tôi nhé. Tôi sẽ chăm sóc em và Sở Sở, tiền trợ cấp mỗi tháng tôi đều đưa hết cho em, em muốn tiêu thế nào thì tiêu."
Tư tưởng của Vệ Lăng vẫn chịu ảnh hưởng của quan niệm đời sau, lời hắn nói ra cũng rất tự nhiên.
Vóc người đẹp, mặt mũi đẹp trai, còn tôn trọng người khác, quan trọng nhất là sức mạnh võ lực đạt tiêu chuẩn. Thời đại này cho phép săn bắt nên sau này muốn ăn thịt cũng rất dễ dàng.
Tần Thanh Man suy nghĩ cẩn thận điểm này, gật mạnh đầu đồng ý.
Có thịt ăn thì cứ gả thôi!
Vệ Lăng đưa lưng về phía Tần Thanh Man nên không thấy cô gật đầu nhưng hắn cảm nhận được.
Vệ Lăng quay đầu nhìn Tần Thanh Man.
"Em tên Tần Thanh Man, cha mẹ đều đã qua đời, chỉ còn lại một em trai. Trong nhà có một đám ruột thịt xấu xa, nhưng anh yên tâm, những thân thích này em có thể giải quyết được." Tần Thanh Man chân thành nhìn Vệ Lăng.
Trừ việc chuyện đổi tim không nói ra thì Tần Thanh Man không giấu Vệ Lăng bất cứ cái gì.
Dù sao, cô đến thời đại này cũng chỉ mới một đoạn thời gian.
"Anh rất vui khi em chấp nhận anh." Tuy ánh mắt của Vệ Lăng nhìn Tần Thanh Man rất bình tĩnh, nhưng đáy lòng của hắn lại đang nổi sóng.
Đồng thời, hắn cũng có chuyện muốn nói rõ: "Đồng chí Tần, người nhà anh có sắp xếp cho anh xem mắt một cô gái, cô gái này là thanh niên trí thức đang trên đường đến biên cương, anh chưa từng gặp đối phương, cũng không thích cô ấy, càng không muốn kết hôn với người đó."
Tần Thanh Man lập tức hiểu ra.
Thì ra bản thân chỉ là một bia đỡ đạn để Vệ Lăng đối phó người nhà thôi.
Nhưng cũng chẳng sao hết, hai người họ vốn dĩ là qua lại kiểu lợi ích, đều cần đối phương giúp bản thân chặn phiền phức. Vệ Lăng có thể giúp đỡ mình thì đương nhiên cô cũng sẽ giúp anh, thế là Tần Thanh Man rộng lượng, chấp nhận nhiều chuyện: "Anh yên tâm, em sẽ giải quyết giúp anh."
Chuyện nên bàn đã bàn xong, lời cần nói cũng đã nói hết, Tần Thanh Man thoải mái rất nhiều. Cô cầm muối và đồ gia vị vào phòng.
Cô còn phải ướp gia vị thịt lạp xưởng.
Chỉ để lại Vệ Lăng đứng sững sờ tại chỗ, hắn luôn cảm giác có gì đó là lạ nhưng vẫn không biết nó kỳ lạ ở chỗ nào.
Dù sao hắn là cổ nhân, không phải người hiện đại, đối với tình cảm nam nữ cũng không am hiểu cho lắm.
Cũng chẳng ai dạy hắn.
Dù người thông minh đến đâu cũng sẽ có một mặt không am hiểu.
Trong khi nhà của Tần Thanh Man trải qua ấm áp thì nhà Tần Lỗi sát vách lại cãi nhau long trời lở đất, tin tức Tần Lỗi mang về khiến đám Chu Hồng Hà không còn tâm trạng dưỡng bệnh nữa, đặc biệt là khi mấy mụ nghe nói Tần Thanh Man đã có người yêu, lập tức như vỡ tổ.
"Con nhỏ đó lấy người yêu ở đâu ra, chơi với đàn ông lạ khi nào?"
Chu Hồng Hà còn muốn bắt lấy chuyện hôn nhân của Tần Thanh Man, lúc này nghe cô có người yêu rồi, lời phun ra cũng cực kỳ khó nghe.
"Bà đừng có nói bậy, tôi để ý người đàn ông kia mặc quân trang, chắc chắn là quân nhân. Người như cậu ta chúng ta không thể chọc vào đâu." Tần Lỗi nghe Chu Hồng Hà chửi bậy, sợ hãi tái mặt, che miệng vợ lại, nhắc nhở bà ta.
Một chủ tịch công hội nông trường mà họ đã không thể chọc rồi, làm sao đám đụng vào quân nhân.
Đám Tần Hương vốn còn muốn cùng Chu Hồng Hà mắng chửi Tần Thanh Man cho sướng mồm, lại nghe thân phận của Vệ Lăng xong thì lập tức ngậm miệng.
Chu Hồng Hà bị Tần Lỗi che miệng đến trợn ngược mắt.
Mẹ nó, che miệng thì che đi, sao phải che cả mũi của bà ta, ông ta đang muốn hại chết mình cưới người khác sao!