Hoàng Uyển Thanh bị Tần Thanh Man nhìn một cái lập tức hiểu ra mình bị Cao Diệp Phương tính kế.
Cao Diệp Phương đúng là vô cùng hiểu tính cách của cô ấy, nên đã cố tình vừa đụng chạm vừa dùng những lời nói để kích thích cô ấy, mục đích làm cho cô ấy đẩy cô ta, nếu không có Tần Thanh Man đỡ Cao Diệp Phương, nhất định Cao Diệp Phương sẽ đụng vào góc bàn nhô ra đó.
Với lực va chạm lớn như vậy, đứa bé trong bụng Cao Diệp Phương chắc chắn sẽ không dữ được.
Cao Diệp Phương đang dùng đứa bé để đổi lấy sự tự do cho Triệu Thiên Thành.
Hoàng Uyển Thanh nghĩ đến đây thì toát mồ hôi hột.
Đặc phái viên đồn công an Lý Hồng Nghĩa nhìn thấy hai nữ đồng chí dây dưa ở một chỗ anh ta cũng không tiện ngăn cản, lúc này thấy suýt nữa gây ra “mạng người” thì bị dọa sợ hết hồn, anh ta nhanh chóng đứa giữa hai người Hoàng Uyển Thanh và Cao Diệp Phương, tách hai người họ ra.
“Đồng chí Cao Diệp Phương, cô không cần dây dưa với đồng chí Hoàng Uyển Thanh, Triệu Thiên Thành phạm tội, chứng cứ rất xác thực, dù cho đồng chí Hoàng Uyển Thanh không truy cứu, cục công an chúng tôi cũng phải truy cứu đến cùng.” Lý Hồng Nghĩa chủ động đứng ra chịu trách nhiệm.
Kể từ khi anh ta báo cục công an huyện bắt Triệu Thiên Thành, chuyện này đã không còn là chuyện riêng của bọn họ nữa rồi.
“Đồng chí Cao Diệp Phương, đúng như lời đặc phái viên đồn công an nói, cô dây dưa với đồng chí Hoàng Uyển Thanh cũng vô ích thôi, chưa kể những lý do nực cười mà cô nói trước đó đều dựa trên suy đoán của cô, cô muốn Hoàng Uyển Thanh thả Triệu Thiên Thành ra là chuyện không thể nào, đồng chí Hoàng Uyển Thanh chỉ là người thường, cô ấy không có quyền chỉ huy hay là đại diễn cho cơ quan có thẩm quyền thả phạm nhân.”
Tần Thanh Man nói mấy câu đã hóa giải những lời Cao Diệp Phương cố ý kéo Hoàng Uyển Thanh xuống nước trước đó.
Đồng thời cô cũng dùng lời nói để giải thích với mọi người, Cao Diệp Phương để cứu Triệu Thiên Thành ngay cả đứa bé trong bụng cũng bỏ được, đối với việc hãm hại Hoàng Uyển Thanh là chuyện nhỏ.
Người trong nông trường còn tin tưởng Tần Thanh Man hơn cả trạm trưởng mới là Hồ Tự Cường, lúc này nghe Tần Thanh Man nói như vậy, mọi người ngay lập tức hiểu rõ mà ồ lên.
Rất chỉnh tề.
Mọi người nhìn Cao Diệp Phương bằng ánh mắt cảnh giác và xem thường.
Cao Diệp Phương:... Cô ta thật vất vả mới tạo ra được cục diện này, lại bị vài lời nói của Tần Thanh Man giải quyết hết, lúc này cô ta mới nhận ra mình đã gặp cao thủ thật sự.
Tần Thanh Man có thể khiến Vệ Lăng chọn cô kết hôn không chỉ bởi vì Tần Thanh Man xinh đẹp, mà còn bởi vì Tần Thanh Man thông minh.
Không chiếm được Vệ Lăng khiến cho Cao Diệp Phương ghen tị đến đỏ mắt.
Cao Diệp Phương hối hận, khi biết lý do Tần Thanh Man có thể trở thành cán bộ công xã, cô ta lại càng hối hận hơn, sớm biết người trong quân đội có bản lĩnh như vậy, trước đó cô ta nên chọn gả cho Vệ Lăng.
Nói không chừng việc trở về thủ đô cũng không khó khăn như trong tưởng tượng.
“Đồng chí Cao Diệp Phương, nhà cô ở đâu? Bây giờ cơ thể của cô không tiện, nên về nhà nghỉ ngơi sớm, cô yên tâm, công an nhất định sẽ xử lý vụ án này một cách công bằng, tuyệt đối sẽ không xử oan cho người tốt, cũng sẽ không bỏ quan cho bất kỳ người xấu nào.”
Tần Thanh Man đâm một nhát dao vào người Cao Diệp Phương.
Dù lời nói nghe có công chính nghiêm minh đến đâu, tất cả mọi người đều nghe ra đây là đang ám chỉ Triệu Thiên Thành.
Nhân chứng, vật chứng và chứng ức vô cùng rõ ràng, cho dù là ai cũng không thể lật ngược nói Triệu Thiên Thành vô tội.
“Đồng chí, các vị đồng chí, Thiên Thành chỉ là quá yêu đồng chí Hoàng Uyển Thanh, lấy điều kiện nhà Triệu Thiên Thành mà nói, anh ấy không có khả năng sẽ để ý tiền và phiếu lương thực ở trong bức thư, Thiên Thành thật sự chỉ vì yêu nên mới sinh hận, nhất thời mụ mị đầu óc nên mới lấy thư của đồng chí Hoàng Uyển Thanh, anh ấy thật sự không có ý định lấy tiền và phiếu lương thực.”
Cao Diệp Phương thấy Tần Thanh Man đã nhìn ra những thủ đoạn cô ta định dùng với Hoàng Uyển Thanh, cũng không dám dùng thủ đoạn tương tự nữa, chỉ có thể cầu xin.
“Không thể nói như vậy được, theo logic của vị đồng chí này chẳng phải có nghĩa là bất kỳ tội phạm nào đều có thể lấy loại lý do này để miễn tội sao? Nếu như không xử lý đúng pháp luật, vậy sau này an ninh trật tự của chúng ta sẽ bị đảo lộn.”
Tần Thanh Man vốn không có ý định bỏ qua cho Cao Diệp Phương, cô trực tiếp đánh bại toàn quân.
“Đúng vậy, đồng chí Tần nói rất đúng, tôi nhớ rõ ở thôn chúng tôi có một ông lão, trong nhà thật sự rất nghèo không có gì ăn, cuối cùng ông ấy không nhịn được mà đi ăn trộm lương thực của người khác, lúc trộm lương thực bị chủ nhà bắt được nên dẫn đến thảm án, trong thôn có vài người đói bụng đến mức sắp chết, ông ta không ăn trộm cả gia đình sẽ chết đói, có phải chúng ta cũng nên tha cho người có nguồn gốc như vậy không?”