Thập Niên 70: Cùng Trượng Phu Tướng Quân Xuyên Tới Nuôi Con Ở Biên Cương ( Dịch Full)

Chương 844

Chương 844 -
Chương 844 -

Sở Sở nhìn con mồi trên mặt đất, sau đó nhìn mọi người đang dùng ánh mắt sáng ngời nhìn mình, cậu ôm con sói con mệt mỏi lên, kiên quyết nói: “Em đã nói trước rồi, đi săn được sẽ ăn thịt, chúng ta sẽ không đem về, ở trên núi nướng thịt ăn.”

Nếu không mang con mồi về thì quả thực bọn họ có thể ăn tất cả.

“Thật... thật sự nướng thịt ăn à?”

Lời nói của Sở Sở không hề gây ra tiếng kêu sợ hãi hay tiếng cười điên cuồng, phải một lúc sau mới có người dùng giọng điệu yếu ớt hỏi lại câu này.

Bởi vì mọi người đều biết, nướng thịt ăn trên núi có nghĩa là hôm nay mọi người đều có thể ăn một bữa thịt no.

“Đúng vậy, nướng lên ăn đi. Chúng ta mau tìm một chỗ, phải có nước và củi khô nhé.” Sở Sở lộ ra khuôn mặt tươi cười với mọi người.

Dưới sự giáo dục của Tần Thanh Man, trong tình huống ở nhà không thiếu đồ ăn, cậu có thể chia sẻ với bạn bè.

“A! Tốt quá, ăn thịt đi, ăn thịt đi.”

Tam Mộc là người đầu tiên nhảy lên, theo sau là nhiều đứa trẻ khác cũng giật nảy mình trên tuyết, giờ phút này, sự mệt mỏi của mọi người đều biến mất, ai nấy đều vui mừng vì cái bụng sắp được lấp đầy.

“Nào, chúng ta quay lại đi. Mọi người còn nhớ nơi chúng ta đến có một con suối nhỏ không? Nơi đó có nước chảy, vẫn chưa đóng băng hoàn toàn. Kiếm củi ở gần đó nướng thịt là thuận tiện nhất.” Trong đầu Lê Tinh lập tức nghĩ ra nơi lý tưởng nhất để nướng thịt.

“Đi tới đó đi!”

Sở Sở vung bàn tay nhỏ bé lên, ôm sói con đi ngược về.

Sói con dùng hết sức lực bắt được con hươu con ngu ngốc nặng hơn trọng lượng của nó rất nhiều, lúc này nó đang nằm trong lòng Sở Sở, mãn nguyện nhắm mắt ngủ thiếp đi, trước hết nó phải bổ sung chút tinh lực.

Mười mấy phút sau, một đống lửa bùng lên trên bãi đất trống.

Mấy đứa trẻ nhỏ tuổi tìm gốc cây đặt dưới mông làm ghế đẩu, ngồi quanh đống lửa ấm áp để sưởi ấm, những người lớn như Lê Tinh thì đi xử lý con mồi, còn mấy thiếu niên Đại Dương ở bên cạnh giúp đỡ.

“Ăn thịt, ha ha...”

Cổn Cổn nhỏ tuổi nhất ngồi bên cạnh Sở Sở, cười tươi đến nỗi đôi mắt to nheo lại khi nhìn đám người Lê Tinh đang xử lý con mồi.

“Ai đi đứng nhanh nhẹn thì về đồn nói với người lớn một tiếng, sắp đến giờ ăn cơm rồi, kẻo gia đình không tìm thấy con mà tưởng đã xảy ra chuyện.”

Khương Hạo đang xử lý con mồi đột nhiên dừng lại, ngẩng đầu lên nói một tiếng.

Bọn họ vốn tưởng có thể trở về trước bữa tối nên không nghĩ báo cho gia đình biết, nếu lúc này ở trên núi nướng thịt ăn thì bọn họ khó có thể về nhà đúng giờ, nếu không về nhà, gia đình họ sẽ lo lắng.

“Trong chúng ta anh là người chạy nhanh nhất. Anh trở về thông báo cho từng nhà, thuận tiện mang theo một ít muối.” Lê Tinh nhìn Khương Hạo.

Khương Hạo sửng sốt một lúc, sau đó gật đầu, giao con mồi trong tay cho Lê Tinh rồi bắt đầu rửa tay dưới tuyết đọng.

Rửa tay xong, anh ấy trực tiếp xuống núi.

Sau khi Khương Hạo rời đi, đám người Lê Tinh tiếp tục xử lý con mồi.

Họ đều là những lớn lên ở trên núi, từ khi còn nhỏ đã có thể xử lý con mồi, trên người luôn có một con dao nhỏ, vô cùng đơn giản xử lý con mồi hoàn hảo, cho xù là da thỏ tuyết hay da hươu con đều không bị hư hại.

Da ở chỗ này là một thứ đồ tốt, không ai có thể lãng phí.

“Sở Sở, lát nữa chúng ta mang hai tấm da này về. Em có thể nhờ chị mang đến cho chú Vĩnh Phúc giúp thuộc da. Kỹ năng thuộc da của chú Vĩnh Phúc là giỏi nhất trong đồn chúng ta.“ Lê Tinh nói với Sở Sở.

“Vâng.” Sở Sở đã biết da thú rất tốt nên cũng không từ chối.

Cả hai con mồi đều là sói con của cậu bắt được, theo quy định săn bắn, bộ da đó thuộc về gia đình cậu.

Tốc độ của mọi người đều rất nhanh, chỉ trong thời gian ngắn tất cả thịt đã được nướng trên đống lửa, theo ngọn lửa liếm láp miếng thịt, mùi thịt nướng bắt đầu lan tỏa.

Lê Tinh dẫn mọi người đào hố, chôn tất cả những thứ không ăn được, sau đó cùng bọn trẻ ngồi bên đống lửa chờ thịt chín.

Ngọn lửa dữ dội từ từ ép mỡ ra khỏi thịt, cuối cùng nhỏ xuống đống lửa bên dưới, mỡ càng ra, đống lửa càng cháy dữ dội, tất cả thịt theo thời gian dần dần chuyển sang màu vàng óng.

Trông vô cùng hấp dẫn.

“Ùng ục...” Hiện trường vang lên tiếng bụng sôi.

Bình Luận (0)
Comment