Thập Niên 70: Cuộc Đời Hoàn Mỹ Của Nữ Phụ Trí Thức

Chương 373

Hiện tại đang là giai đoạn không quá bận rộn, nên Chu Dã đã cho Lý Thái Sơn nghỉ phép, bảo cậu về quê đón người nhà lên thủ đô.

 

Địa chỉ nhà họ ở thủ đô cũng không khó tìm, từ ga tàu chỉ cần bắt xe buýt, phải đổi tuyến một lần, nhưng với Lý Thái Sơn đã từng lăn lộn ở miền Nam thì chuyện này không là vấn đề.

 

Cậu đã không còn là Thái Sơn ngây ngô ngày xưa nữa rồi.

 

Chu Dã nói, nếu tìm không ra, thì cứ đến trường Bắc Đại, tìm vợ anh hoặc tìm Đổng Kiến và Sở Sương cũng được.

 

Nhưng Lý Thái Sơn không cần đến Bắc Đại làm gì, cậu về quê đón mẹ, vợ và hai đứa con trai lên thủ đô, cũng có ghé hỏi lại chú thím Trương, xác nhận hai người chưa muốn lên vội, muốn đợi đến cuối năm, vậy thì để cuối năm hẵng tính.

 

Cậu hành động rất nhanh, từ khi Trương Xảo Muội mua nhà, chuyển nhà, đến khi Lý Thái Sơn đón mẹ, vợ và hai con đến thủ đô, tất cả chỉ trong nửa tháng!

 

Mẹ Lý Thái Sơn và Kim Tiểu Linh đều cảm thấy hơi gấp, chỉ có Lý Thái Sơn thì không thấy vội gì cả, chờ bao nhiêu tháng mới có được cái nhà này, không chuyển thì đợi Tết à?!

 

Sau khi đưa mẹ, vợ và hai con đến thủ đô, Lý Thái Sơn cũng không ở lại lâu, chỉ lưu lại một ngày để giúp mẹ và vợ mua sắm đồ sinh hoạt, sau đó liền bắt tàu quay lại miền Nam.

 

Cậu rất hài lòng với căn nhà thuê này, cách nhà anh Dã chỉ vài bước chân, cảm giác gần giống như ở quê, sạch sẽ, gọn gàng, thuê mỗi tháng 3 đồng, thật sự không có gì để chê.

 

Vừa về đến miền Nam, Lý Thái Sơn đã tìm đến Chu Dã:

 

“Anh Dã, chủ căn nhà đó ở đâu thế? Không biết căn nhà đó có bán không?”

 

Chu Dã cười: “Cậu muốn mua à?”

 

“Muốn chứ! Nhà đẹp quá, lại còn được làm hàng xóm với anh Dã nữa, em muốn mua!” Lý Thái Sơn gật đầu không do dự.

 

“Vậy để lần sau anh về anh hỏi thử.” Chu Dã gật đầu.

 

Ở thủ đô, vì có thêm Mẹ Lý Thái Sơn, Kim Tiểu Linh và hai cậu con trai, không khí trong nhà càng thêm náo nhiệt.

 

Trương Xảo Muội còn hỏi Kim Tiểu Linh có muốn làm nghề bán đậu hũ không, nếu muốn thì theo chị đến chợ làm vài hôm để quen thị trường.

 

Kim Tiểu Linh có ý định đó, nhưng hơi ngại:

 

“Làm vậy có ảnh hưởng gì đến việc làm ăn của chị không?”

 

“Làm đậu hũ đâu phải bí quyết gì ghê gớm, chị không bán thì cũng sẽ có người khác bán thôi, ảnh hưởng gì đâu.” Trương Xảo Muội không hề để tâm.

 

Tất nhiên là sẽ có ảnh hưởng, nhưng không đáng kể.

 

Dù sao chợ cũng lớn, mỗi ngày chị chỉ làm nhiều nhất hai vỉ đậu hũ, nhất là từ đầu năm nay, chị thường chỉ làm một vỉ rồi đi bán trứng trà.

 

Tại sao vậy?

 

Vì chị phải sớm dẹp hàng đậu hũ để đi bán trứng trà.

 

Năm nay, nguồn cung trứng từ bên đại lý nhiều hơn hẳn so với năm ngoái, giá trứng chị lấy vào là 4 hào 8 một cân, trứng to được 6 quả, nhỏ thì 8 quả, tính trung bình là 7 quả/cân.

 

Làm thành trứng trà bán 1 hào/quả, 7 quả là 7 hào, Trừ nguyên liệu, mỗi cân trứng trà lãi khoảng 2 hào.

 

Mỗi ngày chị làm bao nhiêu?

 

Gần 30 cân trứng trà!

 

Trong đó, một nửa đem bỏ sỉ cho người khác bán, lãi 1 hào/cân, 15 cân là 1 đồng 5.

 

15 cân còn lại chị tự bán, lãi 3 đồng. Tổng cộng một ngày lãi khoảng 4 đồng 5 từ trứng trà.

 

Vì vậy, chị giảm bớt việc làm đậu hũ, mỗi ngày chỉ làm một vỉ rồi đi bán trứng trà.

So với làm đậu hũ, làm trứng trà nhẹ nhàng hơn nhiều.

 

Mà lý do chị mở rộng sản xuất trứng trà, bỏ sỉ cho người khác, là nhờ gợi ý của Bạch Nguyệt Quý.

 

Bạch Nguyệt Quý hỏi chị về nguồn cung trứng từ đại lý, sau đó đề xuất chị tăng sản lượng trứng trà, để bán sỉ cho các tiểu thương khác.

 

Lúc đầu, Trương Xảo Muội chỉ thử xem sao, kết quả khiến chị chuyển hẳn trọng tâm sang trứng trà.

 

Thật ra, 30 cân trứng mỗi ngày vẫn không đủ bán, tiểu thương còn đòi chị tăng thêm nguồn cung.

 

Bản thân chị cũng muốn làm nhiều hơn, vì Bạch Nguyệt Quý còn đề xuất mở rộng kênh bán hàng. Ví dụ như mang trứng trà ra ga tàu bán lẻ hoặc bỏ sỉ.

 

Hạt Dẻ Rang Đường

Trương Xảo Muội cũng động lòng. Ga tàu hỏa mà, trứng trà bán ở đó chắc chắn sẽ rất đắt khách.

 

Nhưng hiện tại thì bó tay, bên đại lý trứng nói bây giờ chỉ cung được từng ấy thôi.

 

Tuy nhiên tương lai thì chưa biết, vì họ cũng đang liên hệ các kênh thu mua trứng ở nông thôn.

 

Nhờ có chính sách mới, sản lượng trứng thật sự tăng lên rất nhiều.

 

Cũng chính vì chuyển toàn bộ trọng tâm sang trứng trà, cộng thêm thị trường vốn rất lớn, Trương Xảo Muội rất thoải mái nói với Kim Tiểu Linh:

 

“Nếu muốn làm đậu hũ thì làm đi, sau em cũng sẽ có người khác vào làm thôi, không có gì quan trọng cả.”

 

Kim Tiểu Linh liền về bàn bạc với mẹ chồng – mẹ Lý Thái Sơn.

 

Mẹ Lý Thái Sơn tất nhiên không phản đối, còn nói sẽ phụ giúp cô.

 

Bà cũng từng đi xem cái nhà mà Trương Xảo Muội mua rồi.

 

Bảo là “rất tốt” thì không đến mức, nhưng cũng là rất ổn, ít nhất cũng là có chỗ đứng ở Bắc Kinh rồi.

 

Giờ con trai kiếm tiền ở miền Nam, con dâu kiếm tiền ở thủ đô, bà còn có chút tiền để dành, tích cóp thêm nữa, biết đâu sau này có thể mua được một căn viện tử ở thủ đô, để con trai mình cũng thành người có nhà cửa ở Bắc Kinh!

 

Vì thế bà nói với con dâu: “Cứ yên tâm mà làm!”

 

Kim Tiểu Linh cũng rất chăm chỉ, ngày hôm sau liền theo Trương Xảo Muội ra chợ, vừa bán đậu hũ, vừa tìm hiểu thị trường.

 

Và đúng là ngày hôm đó, vỉ đậu hũ của Trương Xảo Muội bán sạch rất nhanh, thậm chí còn có người đến sau hỏi mua mà không còn.

 

Chuyện này khiến Kim Tiểu Linh vô cùng phấn chấn!

 

Trương Xảo Muội cũng rất hào sảng, giới thiệu luôn với mấy bà mấy ông quen mặt ở chợ:

 

“Đây là em dâu tôi, sau này cô ấy cũng sẽ bán đậu hũ. Nếu có gặp thì mua ủng hộ nhé,

Đậu hũ cô ấy làm không kém gì tôi đâu.”

 

Kim Tiểu Linh nghe vậy trong lòng rất cảm kích.

 

Đúng là “ở nhà nhờ bố mẹ, ra đường nhờ anh em”,

 

Có người như Trương Xảo Muội dắt tay chỉ lối, bớt biết bao nhiêu đường vòng.

 

Không lâu sau, Kim Tiểu Linh cũng dựng được quầy đậu hũ của riêng mình.

 

Ban đầu hai người cùng nhau đi bán, vì Trương Xảo Muội là “gương mặt thân quen”, nên hàng của chị bán hết trước, sau đó chị còn phải đi bán trứng trà, nên nhắn Kim Tiểu Linh ở lại tiếp tục bán cho hết.

 

Hôm đó, Kim Tiểu Linh làm hẳn hai vỉ đậu hũ, tuy bán lâu hơn chút, nhưng cuối cùng cũng bán hết sạch.

 

Toàn bộ là tiền mặt, hai vỉ đậu hũ lãi ròng ba đồng, khiến Kim Tiểu Linh vui sướng không tả nổi, y như cảm giác của Trương Xảo Muội lúc mới kiếm được tiền vậy.

Bình Luận (0)
Comment