Thập Niên 70: Cuộc Đời Hoàn Mỹ Của Nữ Phụ Trí Thức

Chương 374

Lý Đa và Niên Sinh vốn quen biết nhau.

 

Trước đây ở quê, mấy anh em Đô Đô cũng từng chơi cùng Lý Đa, nhưng trẻ con thì mau quên, chơi một hồi là quên ngay, lần trước Chu Dã về nam, nếu không lật lại album thì lão Tứ cũng quên luôn mặt ba mình rồi, huống chi là mấy bạn nhỏ hai năm không gặp?

 

Nhưng lão Tứ thì lại rất thích kết bạn mới, mời ăn vỏ cam sấy, bỏng ngô hay kem cây đều không tiếc.

 

Thành ra giờ Lý Đa cứ đuổi theo sau cậu chạy.

Mà thật ra, Lý Đa lớn hơn cả lão Tam lẫn lão Tứ một tuổi.

 

Thế mà đứng cạnh nhau, lão Tứ không hề thua kém về chiều cao, thêm phần lanh lợi, lại quen thuộc khu phố này, lại còn hào sảng, không chạy theo mới lạ!

 

Sáng mở mắt ra ăn xong bữa là tự chạy sang nhà này chơi.

 

Nhìn vậy cũng đủ thấy trẻ quê thật rắn rỏi, khả năng thích nghi rất tốt.

 

Còn Tiểu Ngư thì vẫn còn nhỏ, ở nhà cùng mẹ.

Ngư Thông Dư, là cái tên “nghiêm túc” mà ông bố “không nghiêm túc” đặt.

 

Tên gọi ở nhà đơn giản là Tiểu Ngư.

 

Lúc mẹ Lý Thái Sơn làm xong việc rồi dẫn Tiểu Ngư sang chơi, mợ đang ngồi bóc đậu phộng, liền hỏi:

 

“Hôm nay Tiểu Linh bán đậu phụ thế nào rồi?”

 

Mẹ Lý Thái Sơn dỗ cháu nội ra ngoài chơi, rồi ngồi xuống cười đáp:

 

“Làm hai vỉ là hết sạch!”

 

Con dâu sáu giờ hơn đã cùng Trương Xảo Muội ra chợ, chưa tới tám rưỡi đã bán xong, về sớm nhẹ nhàng, bà cũng mừng.

 

Tuy con trai đang kiếm tiền ở miền Nam, thu nhập cao thật đấy, nhưng mẹ con dâu cùng ra thủ đô, có việc để làm, cũng là một sự nương tựa tinh thần.

 

Huống hồ con trai cũng từng nói: Tiền ở miền Nam không dễ kiếm, lỡ lúc nào đứt gánh thì sao?

 

Cho nên dù giờ kiếm được nhiều, bà vẫn mong có thể tích cóp đều đều, bền vững.

 

Làm đậu phụ tuy mệt, nhưng ổn định.

 

Hai vỉ đậu phụ mỗi ngày lời ba đồng, một tháng cũng gần chín chục đồng, không tính tiền con trai gửi về, chỉ riêng mẹ chồng nàng dâu đã kiếm được không ít.

 

Về nhà, con dâu còn định đưa tiền, nhưng mẹ Lý Thái Sơn xua tay bảo cứ giữ lấy.

 

Con dâu giữ thì vui, bà cũng bớt lo, đôi bên đều thoải mái.

 

Bà còn nói, sau này mua nhà, tiền đang gửi ở bà, bà sẽ trả hết, nếu thiếu, bà sẽ bỏ thêm vào một phần.

 

Nói thật, Kim Tiểu Linh rất hài lòng với cuộc hôn nhân này.

 

Từ khi cưới đến giờ, không chịu khổ gì cả: Chồng thì chí tiến thủ, mẹ chồng thì thoáng tính, hay giúp đỡ, chưa từng gây khó dễ.

 

Vì vậy cô rất tích cực trong việc vun vén cho tổ ấm của mình.

 

Mợ nghe xong thì gật đầu bảo:

 

“Cứ chăm chỉ mà làm, không lo gì đâu, chỉ có điều hơi vất vả chút.”

 

Mẹ Lý Thái Sơn cười:

 

“Nông dân như chúng ta thì ngại gì vất vả? Làm đậu phụ có mệt thì cũng đâu đến mức như đi cuốc đất?”

 

Mợ gật đầu đồng tình, rồi hỏi thêm chuyện ở quê:

 

“Lần trước viết thư bảo là đất đai được chia về cho từng nhà tự canh tác rồi? Trong thư không nói rõ, bà kể tôi nghe đi.”

 

Mẹ Lý Thái Sơn liền kể hết chuyện phân đất ở quê.

 

Giờ thì mỗi nhà làm phần của mình, việc chăn nuôi như nuôi lợn, gà… cũng không bị giới hạn gì, thích thì làm thôi.

 

Bà nói ở quê nhiều nhà giờ đang quật khởi dữ lắm.

 

“Anh em nhà Đoạn Văn còn mở trại nuôi gà nữa đấy!”

 

Mợ từng ở đội sản xuất Ngu Mông lâu năm, nên biết rõ chuyện hơn cả Bạch Nguyệt Quý, đương nhiên là biết anh em Đoạn Văn, Đoạn Vũ, Đoạn Sơn, nghe thế mợ ngạc nhiên: “Thật á?”

 

“Nuôi hơn hai trăm con, từ đầu xuân là bắt đầu rồi.” Mẹ Lý Thái Sơn gật đầu.

 

“Nói cho cùng thì cũng nhờ vợ Đoạn Văn đảm đang, về nhà là lo toan hết việc trong ngoài.”

 

Vợ của Đoạn Văn là cháu gái bên ngoại vợ của Ngoã Phiến, năm đó chính vợ Ngoã Phiến làm mối.

 

Về làm dâu xong, đúng là càng sống càng khấm khá.

Có chị dâu đảm, hai em chồng là Đoạn Vũ và Đoạn Sơn được chăm lo từ ăn mặc đến chỗ ở, thay da đổi thịt hẳn luôn.

 

Dân quê ai nấy đều cảm khái:

 

“Trong nhà có phụ nữ giỏi giang, đúng là khác biệt!”

 

Chuyện nuôi gà cũng do vợ Đoạn Văn khởi xướng, ba anh em lo phần đất đai ngoài ruộng, cô ấy thì lo chuyện trong nhà.

 

Từ lợn đến gà đều lo hết!

 

Mợ thật sự bất ngờ, nhưng cũng gật đầu nói:

“Nuôi nhiều gà vậy thì nuôi ở đâu chứ?”

 

Mẹ Lý Thái Sơn đáp:

 

“Thì ngay cái khoảng đất sau nhà họ đó, mấy anh em nhà họ tự làm gạch đất, xây tường bao lại, làm luôn một cái trại nuôi gà. Lần trước tôi còn ghé xem qua nữa kìa, còn có hai con lợn, nuôi tốt lắm, béo múp béo mạp.”

 

Mợ gật đầu:

 

“Thật đúng là người biết lo toan việc nhà, sau này cuộc sống chắc chắn sẽ không đến nỗi nào.”

 

Mẹ Lý Thái Sơn lại nói chuyện nhà họ Đoạn, mợ cười:

 

“Chắc giờ nhà kia hối hận đến xanh ruột rồi ha?”

 

Mẹ Lý Thái Sơn cười khẩy:

 

“Chứ còn gì nữa, nhưng giờ cũng mới đầu thôi! Năm đó hại mẹ tụi nó c.h.ế.t rồi, ‘ngày lành’ của Đoạn Lão Đại e là còn dài ở phía sau đó!”

 

Nhưng dù sao cũng là chuyện nhà người ta, mợ liền chuyển đề tài:

 

Hạt Dẻ Rang Đường

“Cặp vợ chồng Chu Xuyên dạo này sao rồi?”

 

Mẹ Lý Thái Sơn nói:

 

“Không có chuyện gì lớn, chỉ là suốt ngày cãi nhau, ngoài ra cũng tạm yên ổn. Nhưng có điều này tôi phải nói, thằng Tam Đản sau này kiểu gì cũng có tiền đồ!”

 

Mợ hỏi:

 

“Tam Đản giờ ra sao rồi?”

 

Mẹ Lý Thái Sơn đáp:

 

“Không phải đang đi học tiểu học trên công xã sao, nghe nói thành tích rất tốt.”

 

Mợ cười, nhưng cũng hơi thở dài:

 

“Chỉ sợ gặp phải bố mẹ kiểu đó, thằng nhỏ bị chậm bước thì tiếc lắm. Tôi vẫn lo nhất là thằng Tam Đản, cháu ngoại của Tiểu Vân với cậu em rể, lại là đứa biết điều, tôi thương nó lắm.”

 

Mẹ Lý Thái Sơn an ủi:

 

“Có chú nhỏ là Chu Dã ở đó mà, chỉ cần nó không đi sai đường thì sau này không lo.”

 

Mợ mỉm cười gật đầu.

 

Lúc này mẹ Lý Thái Sơn như nhớ ra điều gì đó:

 

“Nhưng mà có chuyện này bà chắc không ngờ tới đâu!”

 

“Chuyện gì?”

 

Mẹ Lý Thái Sơn nói:

 

“Mới đầu năm nay thôi, Triệu Mỹ Hương ly hôn với Giang Đại Hổ rồi, trở thành cặp ly hôn đầu tiên của đội sản xuất Ngưu Mông mình đó!”

 

Mợ kinh ngạc:

 

“Sao lại ly hôn? Lần trước tôi còn gặp nó, thấy vẫn bình thường mà?”

 

Mẹ Lý Thái Sơn đáp:

 

“Lúc đó thì vẫn bình thường, nhưng đầu năm nay mới bể chuyện. Hóa ra Giang Đại Hổ không chỉ lén lút với cô em dâu Lý Tiểu Liên, mà còn qua lại với vợ của Lý Phong Mậu nữa! Bị người ta bắt quả tang luôn!”

 

Mợ sững sờ:

 

“Cả vợ của Lý Phong Mậu cũng dính vào? Chuyện với Lý Tiểu Liên còn chưa cắt đứt à?”

 

Mẹ Lý Thái Sơn bĩu môi:

 

“Sống cùng một mái nhà, dễ gì cắt đứt! Tôi sớm nói rồi là kiểu gì cũng ‘đứt rồi mà còn vương’! Còn chuyện vợ Lý Phong Mậu cũng vướng vào thì tôi cũng bất ngờ. Thật sự là bẩn thỉu, rối rắm đến mức không chịu nổi. Triệu Mỹ Hương không nhịn nổi nữa, dứt khoát ly hôn, dẫn theo mấy đứa con trai ra ngoài tự lập, tự mình nuôi gà nuôi lợn. Đám con trai cũng khá giỏi giang, nghe nói thằng út còn học hành tốt lắm, sau này biết đâu cũng đỗ đạt nên người.”

 

Mợ cảm thán:

 

“Thật không ngờ cái miệng hay chửi bới như Mỹ Hương mà lại có chút khí phách như vậy.”

 

Bình Luận (0)
Comment