Thập Niên 70: Cuộc Sống Hoàn Mỹ Của Nữ Phụ Thanh Niên Tri Thức ( Dịch Full )

Chương 313 - Chương 313 - Chia Lương Thực Và Tiền 2

Chương 313 - Chia Lương Thực Và Tiền 2
Chương 313 - Chia Lương Thực Và Tiền 2

Năm nay, lương thực bội thu, cho nên các nhà đều được chia nhiều lương thực hơn so với năm ngoái.

Năm ngoái, mỗi nhà chỉ được chia mười cân lúa mì. Năm nay, mỗi nhà được chia hai mươi cân. Lượng lúa mì tăng gấp đôi!

Các loại lương thực khác cũng được chia nhiều hơn trước!

Hằng năm, trước khi có lương thực mới của vụ mùa thu, công xã đều cho người tới thu mua lương thực, không chỉ thu mua của đại đội mà còn thu mua của nhà các đội viên.

Chẳng hạn như nhà họ Đào, năm nay nhà họ bán được tận mấy chục đồng tiền lương thực cũ khiến mọi người rất hâm mộ.

Các nhà khác ít nhiều gì cũng đều còn dư lương thực cũ vì biết tính toán cẩn thận. Họ được chia cho nhiều lương thực, ăn không hết, lương thực mới năm nay lại sắp về, vậy chẳng phải là có thể bán lương thực cũ đi hay sao?

Với số lương thực năm nay được chia nhiều như vậy, nếu biết ăn nhịn để dành thì tới khi người ta xuống thu mua lương thực trước vụ mùa thu năm sau, đến lúc đó sẽ bán được kha khá tiền!

Đương nhiên, không có quá nhiều đại đội được chia nhiều lương thực ăn không hết như đại đội Ngưu Mông.

Ngoài chia lương thực ra, hôm nay còn chia tiền.

Năm nay, nhà họ Trương được chia hơn bốn mươi đồng.

Chị Lý và Lý Phong Thu được chia hơn ba mươi, gần bốn mươi đồng.

Các nhà khác cũng đều được chia nhiều hơn trước.

Bao giờ tiền về, nhà nào có nộp lợn sẽ được phát thêm một khoản, nhà nào không nộp lợn thì không được chia thêm.

Làm như vậy rất công bằng, mọi người đều vui vẻ.

Duy chỉ có nhà họ Trần khá nổi bật năm trước thì năm nay, vì lợn nhà họ nuôi bị chết nên không những bị trừ rất nhiều công điểm mà còn không có phân lợn mà nộp.

Hơn nữa, vì ông Trần, bà Trần kiên quyết không chịu chia nhà nên mấy anh em nhà họ Trần đều ăn bơ làm biếng.

Mấy cô con dâu cũng vậy, tất cả đều chỉ sống cho qua ngày, không chịu làm việc.

Năm nay, nhà họ Trần chỉ được chia cho không đầy ba mươi đồng.

Công điểm năm nay cao gấp rưỡi năm trước nhưng nhà họ Trần lại chỉ được chia ba mươi đồng, phải biết rằng năm ngoái bọn họ được chia những hơn một trăm tám mươi đồng!

Kết quả năm nay chỉ có chừng ấy điểm?

Năm ngoái, ông Trần, bà Trần cười sung sướng. Năm nay, mặt người nào người nấy đều sa sầm.

Mấy đứa con của bọn họ không hề nói gì, tất cả đều im lặng.

Nhà họ Trần nhất định phải chia nhà, không chia nhà thì bọn họ không muốn làm việc!

Có điều đây là chuyện riêng của nhà họ Trần, ông đội trưởng và kế toán không can thiệp.

Đợi các đội viên đều đã được chia tiền và lương thực xong, có người hỏi năm nay không có thịt lợn để chia à?

Ông đội trưởng đáp rất thoải mái: “Có chứ, năm nay vẫn tiếp tục mổ lợn, chia thịt!”

Đại đội đã đặt trước với gia đình xã viên không nộp lợn, bảo họ nuôi hai con lợn, chăm sóc thật cẩn thận, đợi tới cuối năm, đại đội sẽ bỏ tiền ra mua, đến lúc đó, mọi người sẽ mổ lợn chia thịt!

Vốn dĩ đây là chuyện có thể đem ra khoe khoang nhưng vì hiện tại đang bận lo kiếm củi, nghiền bột, tích trữ dưa chua nên chưa có ai rảnh đi thăm người thân.

Có điều, đợi bao giờ các bà các mẹ hết bận rồi, đến lúc đó chẳng phải là họ sẽ mang đồ về nhà ngoại buôn chuyện hay sao?

Giống như năm ngoái, Cố Quảng Thu và Chu Dã vẫn cùng nhau đi vào núi lấy củi.

Hai người còn mang theo cơm trưa vào núi ăn. Sau khi ăn xong thì lại tiếp tục lấy củi.

Ngày đầu tiên, hai anh em mang về một xe đầy củi. Tất cả đều là củi cứng, thật sự rất tốt.

Vào mùa đông thì cần có những loại củi như vậy. Dù trong đội có phát các loại rơm rạ, mỗi nhà cũng được chia rất nhiều, nhưng những thứ đó đều không đủ đốt.

Để làm ấm giường đất vào mùa đông thì phải dùng loại củi như vậy mới được.

Nếu là đổi người khác lấy chỗ củi này thì dù có mất đến ba ngày thì cũng không lấy về được nhiều như vậy.

Đây cũng là lý do họ hợp tác với nhau năm sáu ngày thì mới có thể chở về toàn bộ số củi cần dùng trong mùa đông.

Tốc độ của hai anh em cũng thật sự rất nhanh. Cả hai người chuẩn bị đầy đủ củi đốt cho cả hai nhà chỉ trong sáu đến bảy ngày.

Tất cả đều là củi cứng. Những cành khô được cắt nhỏ và cất đi, còn những cành hơi ướt thì sau khi được cắt nhỏ sẽ lập tức để ở sân sau phơi nắng. Sau khi chúng khô thì có thể cất đi cũng không vấn đề gì.

Cố Quảng Thu bận rộn lấy củi cho bên này xong thì lập tức quay về nhà ông Cố. Nhưng mà anh ấy cũng không ở lại nhà ông Cố. Buổi sáng anh ấy sang lấy củi giúp cậu út Cố, đến chiều tối thì anh ấy lập tức đi về.

Mợ út bảo anh ở lại bên kia cũng được, sao phải đi qua đi lại vất vả?

Bình Luận (0)
Comment