Thập Niên 70: Gả Cho Đối Thủ Một Mất Một Còn ( Dịch Full )

Chương 107 - Chương 107. Muốn Nói Lại Thôi 6

Chương 107. Muốn nói lại thôi 6 Chương 107. Muốn nói lại thôi 6

Đoàn trưởng Khương nghe bọn họ tán gẫu, yên lặng uống rượu giải sầu, anh ta cũng muốn có vợ!

Trước khi rời đi, đoàn trưởng Khương gọi Cố Thịnh tới trước mặt, nhắc trước: "Cố Thịnh, tôi nhắc nhở cậu trước một câu, sau này đừng ở trước mặt tôi há mồm ngậm miệng đều là vợ cậu."

Đàn ông mới cưới có dáng vẻ thế nào, đoàn trưởng Khương từng trải rất nhiều, đó là hận không thể mỗi ngày treo vợ ở bên mép, vợ tôi thế nào…. Vợ tôi thế kia… Nghe là đã muốn ăn đòn.

Đoàn trưởng Khương luôn thích trò chuyện với những tên đàn ông đã kết hôn lâu, oán giận vợ nhà tôi sao cứ lải nhải nhiều vậy, đứa nhỏ nghịch ngợm, mỗi ngày muốn lật mái nhà… Những điều này mới là thứ anh ta thích nghe.

"Được, đoàn trưởng, anh yên tâm." Cố Thịnh bảo đảm với anh ta, trong ánh mắt viết: "Tôi cũng không phải loại người cố ý khiến người khác căm hận."

Đoàn trưởng Khương: "…"

Anh ta nghĩ thầm, yên tâm cái rắm, thói hư tật xấu của đàn ông mới cưới, anh ta đã thấy nhiều, hận không thể lớn tiếng la hét khoe khoang. Cố Thịnh này, tuyệt đối khó có thể ngoại lệ, anh nhất định sẽ chạy đến trước mặt anh ta để khoe khoang.

Cưới một người vợ xinh đẹp như thế, anh còn có thể không khoe khoang sao? Vợ xinh đẹp đánh rắm cũng khen thơm.

Chờ lúc anh mù quáng khoe khoang, nhất định phải cho anh một "đả kích trí mạng", xem chuyện cười của anh.

—— Anh ta cũng muốn có một người vợ xinh đẹp.

"Cố Thịnh, bên anh còn có việc hả? Tới đây một chút…" Vợ anh gọi anh, âm thanh rất ngọt.

"Vợ, làm sao vậy?" Cố Thịnh hùng hục chạy tới.

Đoàn trưởng Khương nhìn bóng lưng đi xa của anh, nghĩ thầm Cố Thịnh trước đây cũng là một người "tàn nhẫn", lúc những y tá xinh đẹp đó nháy mắt quyến rũ, anh cũng không để ý tới một cái, ngậm điếu thuốc, khuôn mặt lạnh lùng, giống như trước mặt cấp dưới, giờ thì hay rồi, anh ở trước mặt vợ mình sao cứ chó săn thế?

Phụ nữ thật sự tốt như vậy?

Ngược lại đời này anh ta chắc chắn sẽ không biến thành một ông chồng chân chó như thế!

—— Nếu như chủ nhiệm Lý Ngọc Hà đồng ý giới thiệu một đối tượng cho anh ta thì tốt rồi.

Đoàn trưởng Khương hiếm khi về viện gia chúc, anh ta đã sớm nghe nói về danh tiếng của chủ nhiệm Lý, anh ta biết chủ nhiệm Lý Ngọc Hà, ngoại trừ là chủ nhiệm Hội Phụ nữ, chị ấy còn là một bà mai nổi tiếng, chị ấy chưa từng giới thiệu mối nào không thành, vừa giới thiệu cho một người là thành một người, bách phát bách trúng, quả thực là bà mai tái thế.

Trước đây đoàn trưởng Khương xem mắt mấy lần đều thất bại, anh ta ngẫm lại cảm thấy là người tiến cử không tốt, rất nhiều người giới thiệu đối tượng cho anh ta, chỉ có Lý Ngọc Hà là chưa giới thiệu.

Đoàn trưởng Khương suy nghĩ ở trong lòng, nếu đổi thành bà mai "bách phát bách trúng" Lý Ngọc Hà giới thiệu đối tượng cho anh ta, kiếm một mối cho anh ta, không chừng anh ta cũng có thể trải qua tháng ngày vợ con làm ấm giường.

Lúc trước anh ta mạnh miệng thế nào, đều coi như chết hết rồi, từ trước đến giờ là người khác xin giới thiệu đối tượng cho anh ta, bảo anh ta chủ động xin người giới thiệu đối tượng thì đoàn trưởng Khương không hạ mặt mũi được.

Lúc này gặp chủ nhiệm Lý cũng đến ăn cơm mừng tân hôn, đoàn trưởng Khương dùng chiến thuật quanh co: "Chủ nhiệm Lý, hai ngày nay vợ chồng Tiểu Cố của đoàn chúng ta thế nào?"

Lý Ngọc Hà: "…" Thực sự là không mở bình thì ai mà biết trong bình có gì.

"Tình cảm của hai người bọn họ cũng không tệ lắm."

Đoàn trưởng Khương: "Trước đó cô cũng tới viện quân y hả?"

Lý Ngọc Hà: "À, đúng vậy, Tiểu Triển, cô ấy thích ứng rất tốt, không có bất kỳ vấn đề gì về cảm xúc, cô ấy quả nhiên là người vợ tốt."

Chị ấy chưa từng thấy "người vợ" nào thấu tình đạt lý như thế, khiến chị ấy không hề có cảm giác thành công.

Đoàn trưởng Khương: "…" Anh ta chỉ nghĩ sao bà cô này còn chưa giới thiệu đối tượng cho anh ta.

"Đúng là người vợ tốt, chủ nhiệm Lý, gần đây cô còn giới thiệu đối tượng cho ai không?"

Lý Ngọc Hà cười nói: "Còn, đây này, lại có một đôi do tôi thúc đẩy."

Cuộc đời bà mai của chị ấy chưa từng bại trận.

Đoàn trưởng Khương: "… Trước đó cô không nghĩ tới giới thiệu đối tượng cho Tiểu Cố à?" Một kẻ độc thân như anh ta ở trước chị ấy, sao chị ấy không nghĩ tới chủ động giới thiệu đối tượng cho anh ta?

"Tiểu Cố có gì cần giới thiệu, người ta không phải có người trong lòng à? Tôi đã sớm nhìn ra rồi, lần này gặp được người mình thích, thép luyện trăm lần cũng hóa thành ngón tay mềm… Đoàn trưởng Khương, tôi có việc đi trước đây."

Đoàn trưởng Khương: "…"

Lý Ngọc Hà không quan tâm anh ta, tuy rằng người khác mặt lạnh dán mông nóng, nóng lòng giới thiệu đối tượng cho đoàn trưởng Khương, nhưng chị ấy không phải người như vậy.

Vì duy trì cuộc đời bà mai không bại trận của mình, chủ nhiệm Lý tỏ vẻ mình chưa bao giờ ngu ngốc đi chọn loại khúc xương cứng khó gặm này.

Như vậy mới có thể tránh lật xe.

Bình Luận (0)
Comment