Thập Niên 70: Gả Cho Đối Thủ Một Mất Một Còn ( Dịch Full )

Chương 135 - Chương 135. Nói Thật 5

Chương 135. Nói thật 5 Chương 135. Nói thật 5

Vừa nghe thấy từ "em chồng", ánh mắt Lý Ngọc Hà sáng lên, em chồng, em chồng khó chơi, giữa em chồng chị dâu thể nào cũng phải xảy ra chút vấn đề, nhà họ Cố có phải sắp cãi nhau không?

Hòa giải mâu thuẫn chị dâu em chồng, chị ấy rất thành thục!

"Đúng vậy, tôi cùng nhau lớn lên với anh trai chị dâu."

Lý Ngọc Hà vội vàng hỏi: "Tình cảm của cô với chị dâu cô thế nào?"

Cố Tương Nghi: "Tình cảm của tôi với chị dâu tôi khá tốt!"

Lý Ngọc Hà trừng mắt: "!"

Hà Linh Linh cũng trừng mắt: "?!"

"Chị dâu tôi diện mạo xinh đẹp, anh tôi đạp phải cái số chó ngáp phải ruồi mới cưới được chị dâu tôi, chị dâu tôi biết may quần áo, chị ấy còn có thể nấu ăn, còn là một sinh viên đại học, các chị không biết đâu, chị dâu tôi khi còn bé thành tích học tập khá tốt, chị ấy rất thông minh. . . . . ." Cố Tương Nghi nói xoạch xoạch một tràng, vừa nhắc tới chị dâu cô ấy, cô ấy lập tức không nhịn được tâng bốc.

"Trước đây anh tôi là một người khốn nạn như vậy, thế mà anh ấy lại tự tay giặt quần áo giúp chị dâu tôi, còn rửa chén, vẽ tranh chân dung chị dâu tôi…" Cố Tương Nghi nói xong một hơi thì cảm thấy thoải mái hơn.

Cố Tiểu Muội nói tới nổi khiến hai người trước mắt hai mặt nhìn nhau.

Lý Ngọc Hà cố gắng nhịn xuống khóe miệng muốn co giật, chị ấy liếc mắt ra hiệu với Hà Linh Linh: "Cô nghe thử đi, cô nghe thử đi, nhà họ Cố sát vách thực sự là một cặp vợ chồng gương mẫu, cô với sĩ quan Tạ phải đi theo học hỏi nhiều một chút."

Hà Linh Linh: "…" Cô ta nghĩ thầm sao cô em chồng này không hành động theo lẽ thường nhỉ.

Cố Tương Nghi nói: "Tuy rằng những chuyện khác anh tôi không đáng tin, nhưng anh ấy quả thật là một người chồng tốt."

Lý Ngọc Hà: "Vâng vâng vâng, cô gái nói không sai, gia hòa vạn sự hưng mà."

Cố Tương Nghi tạm biệt hai người, đi gọi điện thoại cho cha mình Cố Trạch Ngạn.

Đợi điện thoại được nhận, Cố Tương Nghi trực tiếp ồn ào: "Cha, con ở nhà anh trai chị dâu một ngày."

Cố Trạch Ngạn ở đầu bên kia điện thoại tò mò muốn chết: "Thế nào?"

"Cha muốn nghe nói dối hay là muốn nghe nói thật." Cố Tương Nghi cảm thấy mình nói thật có lẽ cha cũng không tin.

Cố Trạch Ngạn: "…"

"Con nói cả nói thật và nói dối đi."

"Nói dối là —— Anh của con dạy dỗ chị Bình Bình của con rất ngoan ngoãn, nói thật là —— chị Bình Bình của con dạy bảo anh con rất ngoan ngoãn, giờ anh con được cha chân truyền, cha sợ vợ, anh ấy sợ vợ, vợ bảo anh ấy đi đằng đông, anh ấy cũng không dám đi tây, vợ bảo anh ấy đi tây, anh ấy cũng không dám đi về phía đông."

Cố Trạch Ngạn: "… Con cũng muốn chọc cha tức chết à?"

Trong miệng không có câu nào là nói thật, còn càng nói càng vô lý.

"Anh năm con là hạng người như vậy sao?"

"Có phải là anh trai chị dâu con dạy con nói dối không?"

Cố Tương Nghi: "Cha không biết đâu, anh con cũng sắp thành tấm gương người chồng ba tốt của viện gia chúc bọn họ rồi."

Đương nhiên, những lời này là Cố Tương Nghi thêm mắm dặm muối, trong cái nhìn của cô ấy hai ngày nay, so với đôi vợ chồng nhà kế bên, anh của cô ấy quả thật có thể làm một người chồng gương mẫu.

Cố Trạch Ngạn: "Không bằng con nói với cha mặt trời mọc từ phía tây đi, anh trai nhỏ của con có thể thành người chồng gương mẫu hả, hai người bọn họ không đánh nhau cha đã a di đà Phật rồi."

Cố Tương Nghi: "Vợ chồng với nhau đầu giường đánh nhau cuối giường hòa, cái này cha còn không hiểu?"

Cố Trạch Ngạn: "Con nói thật với cha."

"Cha, cha cũng đừng lo lắng, con cảm thấy chẳng mấy chốc nữa cha sẽ được ôm cháu thôi."

"Anh con nói trên không kỷ cương dưới ắt loạn, giờ anh ấy rất giống cha."

Cố Trạch Ngạn: "…"

Ông cũng không cần đôi trai gái này nữa!

Cúp điện thoại, một mình Cố Trạch Ngạn tới tới lui lui trong phòng, Tần Anh mua thức ăn trở về thì nhìn thấy ông lúc thì mặt buồn rười rượi, lúc thì mừng rỡ ngơ ra, suýt chút nữa thành một ông thầy tướng.

Tần Anh đặt đồ ăn xuống, thuận miệng hỏi ông: "Còn chưa đợi được điện thoại của Tương Nghi hả?"

"Anh đã nói chuyện điện thoại với nó xong rồi."

"Thật à!" Tần Anh trợn to hai mắt, "Sao không chờ em chứ, cha con hai người nói cái gì vậy?"

"Thằng năm với Bình Bình sống thế nào? Nó nhìn thấy anh trai chị dâu của nó chưa?"

"Thấy, ở nhà anh trai chị dâu nó một ngày rồi." Cố Trạch Ngạn trưng ra khuôn mặt đơ như khúc gỗ, giọng điệu mơ hồ nói: "Em nghe nói thật hay là muốn nghe lời nói dối."

Tần Anh: "Có nói thật còn nghe nói dối cái gì, nghe nói thật."

"Nói thật chính là Bình Bình dạy bảo thằng năm rất ngoan ngoãn, giờ nó sắp thành người chồng gương mẫu của viện gia chúc rồi."

Tần Anh: "…"

Bà khoát tay áo một cái, "Quên đi, anh đừng bịa lời nói dối gạt em."

"Ủy viên Trương bọn họ, vợ là chủ nhiệm Hội Phụ nữ, anh gọi điện thoại cho bên kia…" Cố Trạch Ngạn dừng một chút: "Vợ anh ta nói, quả thực có việc này."

"Vợ anh ta còn nói, khó trách là thanh mai trúc mã, từ nhỏ cùng nhau lớn lên, đúng là tình cảm tốt."

Tần Anh: "…"

Bình Luận (0)
Comment