Bởi vì cuộc sống mỗi ngày trải qua vô cùng phong phú, mặc dù ở chung một bệnh viện, Cố Tương Nghi cũng không nghĩ về Ngô Tuyển nữa, tình cờ đụng mặt cũng làm như không nhìn thấy.
Chỉ vì miệng của anh cô Cố Thịnh quá độc: "Em tin nó thật à? Chó không đổi được tính ăn cứt."
"Nói không chừng người ta thể hiện tốt một chút xíu, nó lại hùng hục sáp tới."
…
Gương mặt đó của anh trai cô Cố Thịnh, thực sự là vừa tuấn tú vừa muốn ăn đòn, ngẫm lại đã cảm thấy nắm đấm cũng sắp cứng ngắt, một mình anh có thể thu hút toàn bộ hỏa lực, khó trách trước đây chị dâu nhỏ thường ra tay đánh nhau với anh.
Cố Tương Nghi đã đến viện quân y năm, sáu ngày, Ngô Tuyển vốn cho là mình sẽ nghe thấy những lời nói bóng nói gió giữa Cố Tương Nghi và mình, mà trên thực tế cũng không có, chỉ có những lời nói bóng nói gió về anh trai Cố Tương Nghi - Cố Thịnh.
"Tình cảm của doanh trưởng Cố với vợ anh ta rất khăng khít."
"Nghe nói y tá Tiểu Cố tới đây, có một nguyên nhân chính là vì tới xem thử tình hình của anh trai chị dâu."
"Cô ấy muốn chi viện cho biên cương làm một y tá tốt, cha mẹ không đồng ý, lần này biết anh trai chị dâu cô ấy ở đây, đặc biệt là biết chị dâu cô ấy ở đây, lúc này mới yên tâm, đồng ý cho cô ấy tới."
"Ý tá Cố rất thật lòng."
Ngày đó Cố Tương Nghi ăn cơm với anh ta, hai người chỉ ngồi một lúc, không có mấy người nhìn thấy, sau đó hai người bọn họ cũng không chào hỏi, người khác còn tưởng là bọn họ không quen biết.
Vì thế -- không có ai cho rằng "Cố Tương Nghi tới vì anh ta".
Trong miệng Cố Tương Nghi cũng không có nhắc tới anh ta, nhớ tới mình "tưởng bở", sắc mặt Ngô Tuyển hết sức khó coi.
Càng làm cho anh ta không cách nào nhịn được chính là -- Cố Tương Nghi và mấy bác sĩ nam như Trương Quân trò chuyện vô cùng hợp ý.
Trương Quân dùng tên tuổi của "Triển Ngải Bình", mỗi ngày nói về chị dâu cô ấy với Cố Tương Nghi, "Lúc trước chị dâu cô làm phẫu thuật tôi chỉ có thể ở bên cạnh làm trợ thủ cho cô ấy thôi."
"Viện trưởng cũng khen cô ấy đấy."
Cố Tương Nghi thì ở bên cạnh cười: "Trương Quân, nói chuyện với anh thật mắc cười."
…
Ngô Tuyển còn lén lút nghe cuộc trò chuyện của mấy người:
"Các cậu biết nhà y tá Cố mới tới có bối cảnh gì không?"
"Người ta là em gái ruột của doanh trưởng Cố đó."
"Trương Quân kia hình như rất thân với cô ấy, không nghĩ tới y thuật cậu ta bình thường mà còn rất biết chọc con gái vui vẻ, nếu có thể tóm được y tá Tiểu Cố thì cậu ta không phải là được…"
"Ai bảo chúng ta không có may mắn đấy, cậu cũng không biết dỗ con gái."
…
Trước đây Cố Tương Nghi như một cái đuôi quấn quít lấy anh ta, người bên cạnh luôn bàn về anh ta và Cố Tương Nghi, khiến Ngô Tuyển phiền phức vô cùng, hiện tại người ghép đôi với Cố Tương Nghi đã biến thành một người đàn ông khác.
Cái tên bác sĩ trẻ gọi là Trương Quân kia còn vọng tưởng trở thành con rể tư lệnh?
Gia thế của Cố Tương Nghi tốt, cha cô là tư lệnh, mẹ cô, anh trai cô… Anh trai cô đang làm gì, Ngô Tuyển còn biết rõ hơn Cố Tương Nghi.
Cố Tương Nghi vừa ngây thơ trong sáng lại ngu xuẩn, lỡ như Trương Quân thật sự bắt được Cố Tương Nghi tới tay… Sắc mặt Ngô Tuyển trắng bệch.
-- Giống như là có ai trộm đi thứ thuộc về anh ta.
Ngô Tuyển tìm thời gian, ngay trước mặt rất nhiều y tá, gọi Cố Tương Nghi ra ngoài, "Cố Tương Nghi, tôi có lời muốn nói cho cô."
Mấy ý tá trẻ trong phòng khám hai mặt nhìn nhau.
"Tiểu Cố còn quen bác sĩ Ngô à?"
"Có thể là quen, chắc là đồng hương."
"Lúc Tiểu Cố tới từng hỏi qua, hẳn là bạn học cũ bình thường."
Bọn họ đi tới thảm cỏ dưới tòa bệnh viện, Cố Tương Nghi không muốn nói chuyện với Ngô Tuyển cho lắm, bởi vì anh cô Cố Thịnh nói chuyện quá có độc, dựa vào cái gì nói cô "chó không đổi được tính ăn cứt", người ta tùy tiện vẫy tay, cô đã chạy qua.
Cô hèn hạ như vậy sao?
Hiện tại tình cảm của Cố Tương Nghi đối với Ngô Tuyển cũng rất phức tạp, dù sao cũng đã nhớ nhung rất nhiều năm, thoáng chốc buông xuống cũng không phải dễ dàng, nhưng tầm quan trọng của Ngô Tuyển ở trong mắt của cô đã trượt dốc không phanh.
Cô kết bạn được với rất nhiều bạn mới trong viện quân y.
Ở đây, không giống với lúc theo bên cạnh cha mẹ.
Ở cùng cha mẹ, có chú dì quen việc chăm sóc, Cố Tương Nghi luôn cảm thấy mình như bị giám thị, hiện tại trời cao Hoàng đế xa, cho dù gia thế của cô nghe có lợi hại đến đâu, người ở đây nghe thì nghe, vẫn coi cô là một người bạn bình thường.
-- Cô nhận được khen ngợi trên công việc cũng là thật.
Cố Tương Nghi cảm thấy mình đang tiến bộ từng ngày từng ngày, so với tình cảm nam nữ, bây giờ Cố Tương Nghi càng muốn học làm một người ưu tú độc lập, quen nhiều bạn bè hơn.