Thập Niên 70: Gả Cho Đối Thủ Một Mất Một Còn ( Dịch Full )

Chương 151 - Chương 151. Học Tập 7

Chương 151. Học tập 7 Chương 151. Học tập 7

Vương Hữu Lý trừng mắt nhìn Cố Thịnh trước mắt, anh ta dùng một ánh mắt "tên lừa đảo" đánh giá Cố Thịnh từ trên xuống dưới, người anh em này xem ra sống rất thoải mái? So với hồi đến Thượng Hải, cả người tinh thần thoải mái, trên người cũng không đeo túi quần áo, gương mặt vốn đã tuấn tú vô cùng càng có thể trực tiếp chộp đi chụp ảnh tuyên truyền luôn.

Nghe nói bây giờ anh gần như đã cai thuốc, hình như là bị "vợ" quản nghiêm, toàn bộ lương nộp hết lên trên, không có tiền tiêu vặt.

Không giống hồi đó ở Thượng Hải, thuốc lá không rời tay, Vương Hữu Lý khuyên anh đừng hút quá nhiều, anh còn không nghe, một mình ngồi ở trong góc hút thuốc, rõ ràng sống rất vui vẻ, nhưng như là trong lòng có tâm sự.

Giờ đây bị "vợ" quản tới ngoan ngoãn rồi hả?

"Tôi muốn xin hỏi cậu một chuyện, đồng chí Cố." Vương Hữu Lý nghiến răng nghiến lợi: "Không nộp tiền lương, ở nhà làm một người chỉ tay năm ngón, việc nhà đều để vợ cậu làm, còn muốn dạy dỗ vợ cậu thật ngoan ngoãn… Cậu làm đến đâu rồi?"

Giống như giấy cam đoan anh ta viết, tất cả đều là phí lời!

Cố Thịnh dừng lại, sau đó nháy mắt: "Lão Vương à, đây chính là anh không đúng."

"Trước đây không phải tự anh nói, người làm vợ quân nhân cũng không dễ dàng, chúng ta ở nhà sao có thể làm một kẻ chỉ tay năm ngón, có thể phụ một tay đương nhiên phải phụ một tay rồi."

Vương Hữu Lý: "…" Là nguyên văn lời anh ta đã nói.

Cố Thịnh kề vai sát cánh bên anh ta: "Là lý lẽ này, mọi người cùng nhau làm đồng chí cách mạng tốt."

"Hồi trước cậu không nói như vậy."

"Trước khác nay khác." Cố Thịnh nói: "Khi đó tôi rất lo lắng cô ấy không gả cho tôi, anh cũng biết, báo cáo kết hôn viết quá vội vàng, không nhận được giấy kết hôn, tôi sợ uổng công vui vẻ một hồi."

"Anh thấy tôi mang theo ảnh cô ấy bên người cũng biết tôi vẫn luôn nhớ cô ấy, giờ người theo tôi thật, tôi không hầu hạ cô ấy như tổ tông à?"

"Anh chúc mừng cho anh em tôi, ít nhất không uổng công vui vẻ một hồi."

Vương Hữu Lý bị nghẹn nói không nên lời: "…"

Không phải cậu uổng công vui vẻ, tôi mới là người uổng công vui vẻ một trận.

Chuyện này… Vương Hữu Lý nghĩ thầm: Mình tìm ai nói rõ lí lẽ đây.

Vốn dĩ tưởng anh ta là đầu lĩnh phản cách mạng lớn nhất, ai biết anh vừa tiết lộ lời nói trong lòng ra thì Cố Thịnh còn hành động đẹp hơn bất kỳ ai, thật sự chính là đảng phái bí mật thành công nhất thành phố Thượng Hải.

"Với lại, lão Vương à, tôi sắp làm cha rồi."

Vương Hữu Lý: "… Tôi không muốn thấy cậu."

*

Hai vợ chồng Vương Hữu Lý đến, hai vợ chồng Cố Thịnh và Triển Ngải Bình đến nhà bọn họ ăn cơm mừng kết hôn, bữa cơm mừng kết hôn của nhà bọn họ là vợ chồng hai người tự mình làm, vì thế hai người bận bịu đến bận bịu đi, còn ầm ĩ có chút không vui.

Thẩm Lệ Thanh nói muốn bộc lộ tài năng, Vương Hữu Lý cũng đồng ý rồi, kết quả bắt tay vào làm mới phát hiện vô cùng phiền phức, mới dọn nhà hoàn cảnh đơn sơ, cái này cũng thiếu, cái kia cũng thiếu, kệ bếp cũng không quen thuộc, Thẩm Lệ Thanh còn chú trọng, rất nhiều món ăn nấu không ra vị gì.

Cũng không khó ăn, trình độ cỡ đồ ăn ở nhà ăn, bởi vì có thịt ăn nên mọi người cũng ăn vui vẻ, nhưng trong lòng Thẩm Lệ Thanh vẫn có chút không quá thoải mái, dù sao cô ấy muốn bộc lộ tài nghệ.

Vợ chồng Cố Thịnh và Triển Ngải Bình ăn chực thì lại như hai thùng cơm, hai người bọn họ ăn cũng rất vui vẻ, dù sao ăn chực cũng rất vui vẻ rồi, mùi vị ăn cũng không tệ, hai người bọn họ từ nhỏ đã ăn cơm nhà ăn mà lớn lên, ăn ngon hơn cơm nhà ăn là được, còn có thịt nữa.

"Vợ, nếm thử cái này, mùi vị cũng không tệ lắm."

Bởi vì Triển Nảgi Bình mang thai, Cố Thịnh đẩy ly đi, không ngồi uống rượu với người ta.

Rượu trong miệng Vương Hữu Lý cay đắng, nghiêng đầu liếc nhìn Cố Thịnh lấy lòng trước mặt vợ, nhìn hai người họ ăn như thế, thỉnh thoảng còn mở miệng khen, nghĩ thầm ít nhất tay nghề nấu ăn của vợ mình vượt qua vợ anh.

Người bên cạnh đều nói: "Cậu đó, học Tiểu Cố nhiều hơn."

"Đúng vậy, học Cố Thịnh nhiều hơn một chút, xem cậu ấy thương vợ thế nào kìa."

Vương Hữu Lý: "…" Học cái rắm!

Thẩm Lệ Thanh gặp được "đồng chí Cố" hoàn toàn khác với lời đồn đãi, cùng với vợ anh, trong lòng Thẩm lệ Thanh ngược lại cũng không cảm thấy cái gì, mà nghĩ, vợ người ta xinh đẹp như vậy lại là bác sĩ, còn là thanh mai trúc mã cùng nhau lớn lên, vợ chồng ân ái mới là chuyện đứng đắn, đồng chí Cố này đúng là đồng chí tốt đáng để học tập.

Sau này phải để Vương Hữu Lý học tập anh, tất cả đều lấy đồng chí Cố làm chuẩn.

Đồng thời, Thẩm Lệ Thanh nhìn về phía Triển Ngải Bình, chân thành nói:

"Đồng chí Triển, sau này tôi muốn học theo cô thật nhiều."

Thẩm Lệ Thanh lập kế hoạch muốn học tập sự tốt đẹp của vợ chồng người ta, chờ sau khi nhìn thấy Trần Viên, nói cho cô ấy biết, mình thật sự trải qua cuộc sống hạnh phúc như Trần Viên miêu tả tưởng tượng trong thư.

Bình Luận (0)
Comment