Thập Niên 70: Gả Cho Đối Thủ Một Mất Một Còn ( Dịch Full )

Chương 154 - Chương 154. Bánh Trứng Muối 3

Chương 154. Bánh trứng muối 3 Chương 154. Bánh trứng muối 3

Triển Ngải Bình gọi điện thoại cho em trai Triển Minh Chiêu, không dễ gì mới liên lạc được với cậu. Triển Minh Chiêu lười biếng nhận điện thoại: "Chị, chị ruột của em, chị đừng thúc giục, em đang luyện, em thật sự đang luyện, em sẽ nỗ lực thi vào đoàn văn công, em muốn đi làm lính văn nghệ!"

"Em đó, lần này nhất định phải thi đậu văn nghệ binh, làm tấm gương cho cháu ngoại tương lai của em."

"Cháu ngoại?" Triển Minh Chiêu ngây ngẩn cả người.

"Đúng vậy, em sắp làm cậu rồi."

"Em sắp làm cậu rồi!" Triển Minh Chiêu chớp mắt một cái, hết sức kích động, "Em thật sự sắp làm cậu sao? Nhanh như vậy!"

"Ừ." Triển Ngải Bình dịu dàng nở nụ cười: "Em sắp có hai đứa cháu ngoại rồi."

"Hai, hai đứa!" Triển Minh Chiêu suýt chút nữa cắn đầu lưỡi của mình, cậu bị nước miếng của mình làm sặc một cái, "Anh rể đâu, bảo anh rể tới nghe điện thoại."

"Anh rể em không ở đây."

"Lần sau em phải gọi riêng cho anh ấy, nhất định phải bảo anh rể chăm sóc thật tốt cho chị, mang thai đôi, vậy rất khổ cực, chị, chị cũng phải nghỉ ngơi thật tốt, nên chỉ tay năm ngón với anh năm Cố, nhất định phải kêu anh ấy, tuyệt đối đừng khách sáo với anh ấy."

"Không được, chị, chị chờ đó, chờ hai ngày nữa em nhờ người mang đồ tới cho chị, chị nhất định phải chăm sóc tốt cho mình, bổ sung thêm dinh dưỡng."

Triển Minh Chiêu sắp làm cậu, cậu hết sức kích động, giống như con ruồi đang cúi đầu bay loanh quanh ở trong vườn. Mấy bà cô vây lên, hỏi cậu làm sao vậy.

"Chị ruột cháu mang thai, cháu sắp làm cậu rồi, đang nghĩ nên mang đồ gì tốt cho chị ấy."

"Ai nha, sắp làm cậu à, chúc mừng chúc mừng, vậy phải đưa mấy món đồ thật tốt."

Triển Minh Chiêu đổi không ít thứ tốt với người ta, nhờ người mang mật ong rừng, khô bò, dầu hạt cải đến chỗ chị gái không ngừng.

Triển Ngải Bình nói tin tức tốt mang thai cho em trai, cũng không quên gọi một cuộc điện thoại cho Triển Bác, Triển Bác nhận được điện thoại của cô, nhưng vẫn kinh hồn bạt vía, sợ con gái lớn với con rể lớn của ông ta lại gây ra chuyện gì.

"Bình Bình, con với Tiểu Cố… Xảy ra chuyện gì?"

"Không có gì, chỉ gọi điện thoại nói cho ông biết, ông sắp làm ông ngoại rồi."

"Thật, thật à!"

Triển Bác bị chuyện vui lớn này đập suýt hôn mê, con gái ông ta mang thai, còn là mang thai đứa con của nhà họ Cố, đó là cháu trai cả của nhà họ Cố! Cũng là cháu ngoại cả của Triển Bác.

Triển Bác hết sức kích động, một mình xoay mấy vòng ở trong phòng, ông ta định gửi hết tất cả phiếu vải năm nay của mình và của vợ con cho con gái lớn Bình Bình.

Chu Kiều Dung vừa nghe lời này, không đồng ý: "Chuyện này, chuyện này không hay lắm đâu."

Bình thường đều là con gái trợ giúp nhà mẹ đẻ, nào có người cha ra sức trợ cấp cho con gái.

"Giai Giai cũng cần may hai bộ quần áo mới."

"Nó đã lớn như vậy, quần áo đủ mặc là được, đây chính là cháu ngoại của nó, còn là song sinh, có hai đứa, trẻ con mới cần may quần áo mới, vẫn phải may nhiều thêm mấy bộ."

Chu Kiều Dung nói: "Trẻ con mà, mặc quần áo cũ là tốt rồi."

"Vậy sao mà được, năm đó bà sinh Tiểu Khang, bà không phải nói muốn may quần áo mới sao? Cháu ngoại của tôi nhất định phải mặc quần áo mới!" Triển Bác không đồng ý, ông ta muốn cho cháu trai cháu gái của ông ta thứ tốt nhất, đây chính là con của Cố Thịnh, Cố Thịnh lại là con rể tốt của ông ta, còn thân hơn cơn ruột.

Triển Minh Chiêu không được dạy dỗ, đứa con út cũng bị mẹ nó nuông chiều, kết quả học tập không tốt, Triển Bác cảm thấy bây giờ mình phải nhờ vào con gái lớn con rể lớn của mình để không mất mặt.

"Cha con ông ta điên rồi!" Triển Ngải Giai nghe nói quần áo mới của mình không còn, cô ta cũng sắp điên rồi, "Giờ lòng cha con thiên vị như thế, sao ông ta có thể bất công như vậy! Ông ta quá thiên vị!"

"Triển Ngải Bình mang thai nhanh như vậy, làm sao cô ta lại mang thai nhanh như vậy? Chị ta thật sự mang thai con của Cố Thịnh? Chị ta không phải giả vờ mang thai chứ!"

Triển Ngải Bình và Cố Thịnh mới kết hôn mấy tháng? Triển Ngải Giai còn tưởng là hai người bọn họ kết hôn giả, lúc này thậm chí ngay cả con cũng có, Triển Ngải Bình mang thai rồi!

Triển Ngải Giai đố kị tới con mắt đều đỏ lên.

"Hẳn không phải là mang thai giả, không cần thiết, dù sao cũng không có khả năng mấy tháng sau bỗng dưng có mấy đứa trẻ?" Trong lòng Chu Kiều Dung cũng không quá thoải mái, "Từ sau khi Triển Ngải Bình kết hôn, ông ta có thêm đứa con rể tốt, cha con thành người cha ghẻ."

"Đúng, cha ghẻ!" Trên thực tế, Triển Bác cũng quả thật là cha nghẻ của Triển Ngải Giai.

"Tại sao cha con có thể như vậy chứ? Ông ta như vậy là bất công!"

Người ta có mẹ ghẻ thì có cha ghẻ, mà Triển Bác này, ông ta có một đứa con rể lập tức thành cha ghẻ!

"Mẹ, mẹ còn không khuyên ông ta!"

"Khuyên như thế nào? Bây giờ cha con bị mê hoặc, có bản lĩnh con cũng kiếm đứa con trai nhà tư lệnh làm con rể cho ông ta đi."

Bình Luận (0)
Comment