Ủy viên Trương: "Anh tới nhà tôi làm cái gì?"
"Không phải do tôi bị làm phiền sao, đoàn trưởng Khương, lão Khương ấy, từ lúc vợ cậu ta mang thai, không đúng, là từ sau khi cậu ta kết hôn, một lão già cao tuổi như cậu ta lại giống như một thằng nhóc vắt mũi chưa sạch, mỗi ngày hỏi tôi sau khi mang thai phải thế nào? Lúc trước khi vợ anh mang thai thì thế nào? Con gái nhà anh khi còn bé có dính cha không…" Quân y Tôn tiếp tục oán giận: "Tôi cũng bị cậu ta làm cho phiền chết rồi, cậu ta với tham mưu trưởng Cố là cá mè một lứa, cầm quyền sổ ghi chép của Tiểu Cố, còn cố ý đến nói chuyện với tôi, cậu ta khoe khoang một cách mù quáng, nhà ai mà không có vợ chứ? Nhà ai mà không có con? Tôi có trai có gái vậy mà cậu ta còn chạy đến trước mặt tôi khoe khoang."
"Lớn tuổi rồi mới có con, anh nói xem cậu ta có cần mặt mũi không vậy? Cậu ta khoe khoang cái gì? Khi tôi bằng tuổi cậu ta, con cái đã sớm chạy khắp nơi rồi."
Ủy viên Trương nghe xong lời này cười cười: "Lão Tôn, anh thông cảm chút đi, đoàn trưởng Khương cũng không dễ dàng."
"‘Già mới có con’, quả thực không dễ dàng." Quân y Tôn gật gù, sau khi ông ấy oán giận một trận, trong lòng thư thái: "Anh thì sao, lão Trương, anh mới vừa nói bậy bạ gì tôi đó, ai nói tôi là lang băm? Lúc trước anh viêm dạ dày, ai cõng anh? Anh sốt cao không lùi, ai trông chừng ở bên cạnh anh?"
Ủy viên Trương: "Vậy ai làm gãy xương tôi?"
Quân y Tôn: "Không phải do lỡ tay thôi sao."
"Tôi nói các anh làm quân y cũng không đàng hoàng, vừa nãy tôi với Ngọc
Hà nói về Tiểu Triển đây, vợ của tham mưu trưởng Cố nhà các anh, bác sĩ Triển đó, nữ quân y xuất ngũ."
Quân y Tôn nghi hoặc: "Cô ấy làm sao? Cô ấy còn trẻ thì sao? Trình độ Đông y không tệ, mấy ngày trước không phải còn chẩn ra một nhà mang thai sao."
"Đúng vậy." Ủy viên Trương gật đầu: "Cô ấy khám người ta mang thai lung tung, tôi thấy chẳng qua là mèo mù vớ cá rán, hôm nay còn nói chị dâu Ngọc Hà của anh mang thai."
Quân y Tôn sửng sốt: "Mang thai, anh cũng ‘già rồi có con’ hả?"
Ủy viên Trương nổi giận: "Già có con cái mông, tôi cũng bao nhiêu tuổi rồi?"
Quân y Tôn: "… Chẩn đoán sai hả?"
"Đương nhiên là chẩn đoán sai, người trẻ tuổi, làm loạn thôi."
"Thế à." Quân y Tôn gật gù: "Lại còn gây ra chuyện như vậy?"
Ủy viên Trương nói: "Vì thế tôi mới bảo trình độ quân y của các anh đều phải nâng cao."
Quân y Tôn nói: "Đến bệnh viện kiểm tra đi, lỡ như không phải chẩn đoán sai thì sao? Anh nói bác sĩ Triển chẩn đoán sai bệnh khác tôi còn tin, nhưng cô ấy rất có kinh nghiệm ở phụ khoa, anh không thấy cô ấy còn lên báo à."
"Hồ đồ, làm sao có khả năng, đừng ở đây thiên vị mù quáng, anh cứ che chở quân y nhỏ của các anh thôi."
"Đương nhiên, nữ quân y là bảo bối, khác nhau chứ."
Ủy viên Trương nói: "Nếu tôi có một cô con gái, tôi cũng cho nó làm quân y, đáng tiếc nhà tôi chỉ có ba thằng nhóc."
"Lỡ như anh già rồi còn có một cô con gái thì sao."
"Có tin tôi đánh anh hay không lão Tôn."
Sau khi quân y Tôn rời đi, ủy viên Trương quay đầu thì nhìn thấy Lý Ngọc Hà lòng như tro tàn.
Ủy viên Trương sợ hết hồn: "Em làm gì mà lộ ra bộ dáng như trời sụp thế."
"Họ Trương, em không để yên cho anh đâu, anh dám nói chuyện này với Tôn Châu, anh còn không ngại mất mặt à, bây giờ mặt mũi của Lý Ngọc Hà em bị vứt ra khỏi nhà rồi, em không có mặt mũi gặp người, đều là lỗi của anh."
"Sao em không có mặt mũi gặp người, chuyện này không phải trách Tiểu Triển sao? Ngày mai anh tìm Tiểu Cố, để cậu ta nói chuyện với vợ, chữa bệnh cho người ta thế nào?"
Lý Ngọc Hà nhắm mắt lại: "Lỡ như em thật sự có thì sao?"
Ủy viên Trương bị sặc nước miếng của chính mình, nói: "Cái gì gọi là em thật sự có? Em nói mê sảng à?"
Lý Ngọc Hà tức chết rồi: "Còn không phải chuyện tốt anh làm ra sao?"
Ủy viên Trương: "…. Vậy, vậy làm thế nào?"
Vẫn phải đi bệnh viện kiểm tra một chuyến.
Lý Ngọc Hà đi bệnh viện kiểm tra, kết quả chị ấy thật sự mang thai, sau Tần Lan Phương, Thẩm Lệ Thanh, chị ấy cũng có tin tốt, đương nhiên, chuyện này đối với chị ấy mà nói cũng không xem như là tin tức tốt gì.
Ba thằng nhóc nhà chị ấy, chị ấy không dễ gì mới nuôi ba thằng lớn lên, giờ lại có thêm một đứa.
Bác sĩ hỏi chị ấy: "Có cần đứa nhỏ này không?"
Nếu như muốn phá thai, sẽ tạo thành tổn thương rất lớn cho chị ấy, nếu như không phá, ở tuổi này của chị ấy mà mang thai cũng nguy hiểm.
Lý Ngọc Hà quả thật không còn mặt mũi gặp người.
Ủy viên Trương nói: "Nếu không thì sinh con gái đi, anh cũng già rồi mới có con gái."