Thập Niên 70: Gả Cho Đối Thủ Một Mất Một Còn ( Dịch Full )

Chương 255 - Chương 255. Lòng Háo Thắng 8

Chương 255. Lòng háo thắng 8 Chương 255. Lòng háo thắng 8

Cố Tương Nghi cảm thán một tiếng: "Mấy năm qua cũng không có bầu không khí đón tết gì, nơi này càng không có, đến lạnh cũng không lạnh, tuyết cũng không thấy, không giống như là mùa đông."

Múa ương ca, múa yêu cổ, đi lễ chùa, đủ loại hoạt động cúng bái cũng không cho làm, tết vắng ngắt.

Triển Ngải Bình nói: "Vẫn sẽ lạnh mấy ngày."

"Thế nhưng nó cũng không có tuyết."

Triển Ngải Bình nói: "Viết thư cho anh hai ở Đông Bắc của em đi, bảo anh ấy gửi hoa tuyết cho em."

"Ha ha ha ha." Cố Tương Nghi cười đắc ý: "Bây giờ chắc chắn anh ấy đã quấn thành con gái rồi."

"Bên kia quá lạnh, em mới không muốn chịu lạnh, cũng không cần đốt giường, em lười."

Hai đứa nhỏ sắp được hai tháng, Triển Ngải Bình dọn dẹp một chút, chuẩn bị trở về bệnh viện Nham Tâm làm việc, gà mái trong sân đẻ trứng, cô đi ra lượm mấy quả trứng bỏ vào trong rổ.

Cải xanh trong vườn xanh biếc, dưới mái hiên có một chiếc xe đẩy bằng tre, xe đẩy vào bấy giờ vô cùng đơn sơ, ngoại hình như là xe mua sắm trong siêu thị sau này, phía dưới là bốn cái bánh xe, Triển Ngải Bình đệm chăn bông dày lên rồi đặt đứa nhỏ vào trong xe đẩy.

Đứa trẻ còn quá nhỏ, dự định chờ đứa nhỏ lớn hơn chút nữa thì dùng.

Thời tiết tốt, Triển Ngải Bình lấy đủ loại chăn bông ra sưởi, ánh mặt trời vào lúc này vô cùng ấm áp, không giống sự nóng bức với ngày hè, ngược lại mùa đông là mùa thoải mái nhất.

"Bác sĩ Triển, bác sĩ Triển." Một bà cụ mặc áo xóm nhà bên cạnh gọi cô, Triển Ngải Bình biết bà ấy, mẹ của phó đoàn trưởng Tiền, Tiết Ái Anh, nhà bọn họ cũng có con trai mới sinh không bao lâu, đứa nhỏ lớn hơn đứa nhà cô, Tiết Ái Anh trông con giúp con trai, nhà bà ấy cũng không phải thai đầu, trước đó có hai đứa con gái, giờ mới sinh cháu trai, Tiết Ái Anh chủ động chạy tới nói muốn trông đứa nhỏ.

Tiết Ái Anh trông cháu trai mình rất kỹ, nâng ở trong lòng bàn tay sợ tan, bà ấy tỉ mỉ nuôi nấng cháu trai nhỏ rồi lại không nhịn được nhìn đứa nhỏ nhà cách vách, đôi long phượng của nhà bác sĩ Triển nuôi tới béo trắng, vô cùng khiến người ta yêu thích.

Mà nhà cháu trai nhỏ nhà bà ấy thì gầy gò nhỏ xíu giống như mèo con, trong lòng Tiết Ái Anh kiêu ngạo lại sốt ruột, dưới cái nhìn của bà ấy, đứa nhỏ càng rắn chắc càng khỏe mạnh, cháu trai nhà bà ấy không cường tráng bằng nhà cách vách.

Tiết Ái Anh nghĩ tới nghĩ lui, cảm thấy là sữa của con dâu mình không tốt, cháu trai uống không được, không cường tráng, là vợ con trai bà ấy không nỗ lực.

Điều kiện của nhà cách vách rất tốt, Tiết Ái Anh nhìn thấy không ít thứ tốt đưa đến nhà cô, Triển Ngải Bình ở cữ được ăn ngon nên mới có thể nuôi con khỏe mạnh.

"Bác sĩ Triển, hai nhà chúng ta là hàng xóm, cũng là duyên phận, con dâu nhà thím thiếu sữa, cháu nhìn xem cháu trai thím gầy guộc, nếu như cháu đủ sữa, chia cho cháu trai thím một ít, sau này đứa nhỏ nhận cháu làm mẹ nuôi."

Triển Ngải Bình nói: "Cháu thấy thân thể của chị dâu Châu cũng không có gì."

"Nó á, không được, cháu nhìn cháu trai thím đói bụng tới hao gầy, đứa nhỏ cứ ói ra, lần nào thím bảo nó cho bú sữa nhiều chút, đứa nhỏ lại ói, là do không thích sữa của nó."

Triển Ngải Bình cau mày: "Đứa nhỏ ăn ít, ăn không hết mới ói, mỗi lần đều phải cho ăn một cách phù hợp."

"Sữa nó không tốt, đứa nhỏ không thích uống, bác sĩ Triển, cháu tiện thể cho bú đi, sau này cả nhà bọn thím đều biết ơn cháu."

"Vậy không tốt lắm, không phải vạn bất đắc dĩ, vẫn nên để cho mẹ ruột của đứa nhỏ cho bú là tốt nhất, đứa nhỏ đã quen sữa mẹ, thím đột nhiên đổi sữa cho cậu bé, nếu cậu nhóc không thích ứng sẽ bị bệnh, còn dễ bị truyền nhiễm."

Tiết Ái Anh cau mày: "Ở đâu ra nhiều bệnh để bị như thế."

"Thím, bình thường thím cho chị dâu Châu ăn nhiều đồ ngon thì sữa sẽ tốt lên, cầm hai quả trứng nhà cháu đi."

Tiết Ái Anh cầm mấy quả trứng gà trở về, bà ta bĩu môi, nghĩ thầm ai thèm mấy quả trứng gà của cô, thật nhỏ mọn.

Bà ta về nhà thấy cháu trai mình gầy giống như con khỉ, lại nghĩ tới Oa Bao Nhục béo trắng nhà kế bên, đứa nhóc mập mạp như thế, giống như em bé trong tranh tết, bà ta càng nghĩ càng khó chịu, Tiết Ái Anh âm thầm nói: "Nếu không thì cháu trai nhà mình cũng đổi tên thành món ăn?"

"Oa Bao Nhục Oa Bao Nhục, ai nha, cái tên Oa Bao Nhục này nghe đã thấy chắc nịch."

"Đứa cháu nhà mình gọi là Tiểu Phì Tràng (ruột già)? Đôn Đại Nga (ngỗng hầm)… Đại Trửu (giò to)?" Tiết Ái Anh nghĩ chỉ đổi tên thôi còn chưa đủ, còn phải thêm ít bài thuốc dân gian.

Bình Luận (0)
Comment