Thập Niên 70: Gả Cho Đối Thủ Một Mất Một Còn ( Dịch Full )

Chương 256 - Chương 256. Gửi Thư 1

Chương 256. Gửi thư 1 Chương 256. Gửi thư 1

Tiết Ái Anh không tìm Triển Ngải Bình mượn sữa, bà ta lại tìm một hộ gia đình cho con bú sữa, hỏi vợ nhà người ta mượn sữa, gia đình chị dâu Điền vừa vặn nhiều sữa nên đã đồng ý.

Vừa mượn đã gây ra phiền phức, ngay đêm đó cháu trai của Tiết Ái Anh vừa sốt vừa nôn mửa, dọa người nhà sợ quá chừng, đứa nhỏ vừa khóc vừa gào, khóc đến mức tiếng nhỏ xíu giống như mèo kêu, làm người trong nhà sợ phát khiếp.

"Đại Trửu Tử, Đại Trửu Tử nhà bà đừng khóc ——"

Nhà cách vách cãi nhau một trận, ngay đêm đó đưa đến viện quân y, mấy người lớn trong nhà như Tiết Ái Anh, chị dâu Châu, phó đoàn trưởng Tiền đều đi theo bảo vệ đứa nhỏ, để hai cô bé Đại Nha Nhị Nha ở nhà.

Triển Ngải Bình bảo hai bé gái đến nhà ăn cơm, lại bảo hai cô bé ở nhà ngoan ngoãn đợi người lớn về.

Triển Ngải Bình thở dài một hơi, đứa bé của nhà họ Tiền kia vốn khỏe mạnh, tuy rằng hơi gầy nhưng không bệnh không tai, lần này lại phải bị đưa vào bệnh viện.

Cố Thịnh nghe thấy một trận khóc rống, ôm Oa Bao Nhục của mình: "Đứa nhỏ khóc quá, khóc đến mức khiến người ta khó chịu."

"Nuôi con không dễ dàng, vì thế chúng ta phải cẩn thận chú ý một chút, phải giữ vệ sinh, đặc biệt là hai đứa bé nhà chúng ta, một đứa bị bệnh, một đứa khác cũng dễ bị lây, hai đứa bé cùng ầm ĩ thì coi như xong."

Cố Thịnh lau miệng cho đứa bé: "May là nhà chúng ta có một bác sĩ Triển, vợ, em là bác sĩ, em cũng không thể sợ, em phải tỉnh táo."

"Đối mặt với con của mình, ai cũng không bình tĩnh được." Triển Ngải Bình ôm lấy Tiểu Thang Viên, nhẹ nhàng đụng vào mặt đứa nhỏ, "May là ở đây không có mùa đông, nếu không rất sợ đứa nhỏ bị lạnh, đứa bé nhỏ như vậy, bị bệnh uống thuốc nhìn mà lo lắng."

Đứa nhỏ nhà cách vách khỏi bệnh trở về, Tiết Ái Anh tìm chị dâu Điền quậy một trận, oán giận cô ấy lấy "sữa độc", chị dâu Điền cũng không phải dễ trêu, ở trong đại viện mắng chửi với bà ta: "Là tự bà muốn tới mượn, tôi có lòng tốt cho bà mượn, bây giờ còn trách ngược lại tôi, con tôi uống không có vấn đề, ai biết bà cho đứa nhỏ uống bậy bạ gì…"

Lý Ngọc Hà vác theo bụng bầu, còn chạy đến khuyên can, ủy viên Trương kinh hồn bạt vía đi theo bên cạnh chị ấy, "Đừng cãi nhau đừng cãi nhau, đều yên tĩnh chút đi, bà cụ, trở lại cẩn thận chăm sóc cháu trai."

Đứa nhỏ nhà họ Tiền kế bên khỏe rồi, mẹ của đứa bé cũng chính là chị dâu Châu xảy ra chuyện, cô ấy bị giật mình như thế, bị dọa tới không còn sữa, Tiết Ái Anh gấp đến độ mắng cô ấy vô dụng: "Bây giờ đến sữa mà cô cũng không có, cô làm sao cho cháu trai tôi uống…"

Bọn họ lại không dám cho uống sữa bột, đứa nhỏ uống sữa bột bị tiêu chảy, dạ dày không ổn, khóc la ồn ào, lần này, Tiết Ái Anh cũng không dám đi lung tung tìm người mượn sữa nữa, "Chẳng lẽ phải cho uống nước cơm?"

Nhà cách vách ầm ĩ như vậy, Triển Ngải Bình đi thông sữa giúp chị dâu Châu, cô là người có kinh nghiệm, tay nghề tốt, lại rót thuốc cho cô ấy, đây là phương thuốc thông sữa thường dùng, cô nhắc nhở chị dâu Châu: "Chị đừng để mẹ chồng chị giày vò, lúc trước hai cô con gái của chị được nuôi rất tốt, chị cứ nuôi theo phương pháp cũ đi."

Sắc mặt chị dâu Châu thực sự khó coi, cô ấy cười khổ: "Mẹ chồng chị đến, còn không bằng trước kia không tới, hai đứa con gái đầu của chị, bà ta cũng không muốn lại đây chăm, trong lòng chị oán giận, giờ sinh con trai, lòng chị nghĩ bà ta hẳn sẽ tới, bà ta quả thật đã đến nhưng còn không bằng không đến."

"Lúc thì nói như vậy không được, lúc lại nói như kia không ổn, ồn ào khiến tâm trạng mỗi ngày của chị đều không tốt, đứa nhỏ cũng khóc lóc mỗi ngày, không giống như chị nó, lúc trước Đại Nha Nhị Nha rất dễ chăm, rõ ràng đều là sữa giống nhau, sao nó lại uống không ngon chứ, rất hay nôn ra."

Triển Ngải Bình nói: "Đừng cho uống nhiều."

"Chị cảm thấy đủ rồi, nhưng mẹ chồng chị lại sợ đứa nhỏ ăn không đủ no, bảo chị cho bú nhiều hơn mới có thể khỏe mạnh, nói bây giờ điều kiện của bọn chị tốt, không thể so với trước đây, đứa nhỏ phải ăn nhiều một chút mới có thể khỏe mạnh."

"Nhưng cứ cho đứa nhỏ bú rồi lại ói cứ bú rồi lại ói."

"Mẹ chồng chị thấy đứa nhỏ ói ra nhiều như vậy, người lại gầy, bảo chị mau cho uống nhiều chút nữa, bấy giờ lại còn chê sữa chị không ngon."

Triển Ngải Bình nói: "Chị ăn no, còn có người ép chị ăn, có thể không ói sao?"

"Bác sĩ Triển, bây giờ có thể làm sao?"

"Cho uống như thường lệ, thả lỏng tâm trạng của chị, xem lời của mẹ chồng chị là gió thổi bên tai, chị từng nuôi hai đứa con gái, chị còn có thể không có kinh nghiệm sao? Trước đây đã nuôi hai cô con gái rất tốt, chị cứ nuôi theo cách của chị đi."

Bình Luận (0)
Comment