Bất kể là nuôi con hay là lái xe, sợ nhất bên cạnh có một âm thanh khác, lúc thì bảo bạn như vậy, lúc thì bảo bạn thế kia, khiến lòng người phiền nhiễu, lại nhận hết oán giận.
"Mẹ chồng chị đã bao lâu không nuôi con? Chị tin bà ta hay là tin bản thân?"
Chị dâu Châu gật đầu: "Chị tin bản thân."
"Chị mới là mẹ ruột của đứa nhỏ, cảm xúc của chị sẽ ảnh hưởng đến đứa nhỏ, chị đừng cho rằng đứa bé còn nhỏ, nó sẽ không biết tâm trạng của người lớn…" Triển Ngải Bình an ủi cô ấy một trận, trước tiên quan tâm đến tâm tình của cô ấy, lại nói tường tận với cô ấy làm sao chăm sóc con cái, nói tất tần tật mọi phương diện.
Chị dâu Châu nghe xong gật gù: "Khó trách em là bác sĩ, em hiểu nhiều thật."
"Đứa nhỏ nhà em được nuôi rất tốt, là em với tham mưu trưởng Cố chăm sóc tốt, những người như bọn chị chưa từng đọc sách, cũng không hiểu khoa học, bác sĩ Triển, chuyện khoa học của em chị cũng rất thích."
"Chờ sau này Đại Trửu Tử nhà chị lớn lên, phải cho nó theo em học một vài kiến thức khoa học."
Triển Ngải Bình nghe thấy cô ấy kêu một tiếng Đại Trửu Tử lại một tiếng Đại Trửu Tử, khóe miệng co rút: "Đứa nhỏ nhà chị không phải tên là Thông Thông sao?"
Lúc trước phó đoàn trưởng Tiền còn nói với anh Cố tên ở nhà của con trai anh ta là Thông Thông, ngóng trông tương lai cậu nhóc thông minh hơn người.
Giờ lại biến thành Đại Trửu Tử.
"Sửa rồi, giờ tên Đại Trửu Tử, đầy đặn, trẻ con phải đặt tên xấu mới dễ nuôi."
"Sau này làm bạn với Oa Bao Nhục nhà em."
Triển Ngải Bình: "…"
Cô trở về từ nhà họ Tiền, Cố Thịnh ở nhà chăm con, trên tay ôm một Tiểu Thang Viên, tay khác thì đẩy Oa Bao Nhục, hai đứa nhỏ nằm nhoài trên người anh, giống như hai con sâu lông.
"Vợ, rốt cuộc em đã về rồi, nhà kế bên thế nào?"
"Khám rồi, lại nói mấy câu với chị dâu Châu."
Cố Thịnh đưa Tiểu Thang Viên cho cô, "Em mà không về nữa, con chúng ta sẽ bắt đầu náo loạn."
"Anh mới vừa nãy còn nghĩ có phải anh nên mỗi tay ôm một đứa sang nhà kế bên tìm em không."
Triển Ngải Bình "Phì" một tiếng bật cười, "Em khám một chút là về rồi, tuyệt đối không để tham mưu trưởng Cố của chúng ta khó xử."
"Con dính em, em không ở một lúc, cha bọn chúng còn có thể trông, có thể ru hai đứa nhóc này, chờ bọn chúng ý thức được mẹ không ở đây, lại ồn ào đòi mẹ."
"Không phải mỗi ngày bảo anh thay tã cho con sao, anh cũng có phần tình nghĩa thay tã cho con, bọn chúng cũng quen cha rồi, có phải không hả Oa Bao Nhục."
Hai đứa nhóc a a phối hợp với mẹ, tuy rằng còn chưa tới hai tháng nhưng đã sớm nhận thức, biết dính mẹ, ăn no thì thích làm ổ ở trong lòng cha.
Triển Ngải Bình ôm Tiểu Thang Viên, Cố Thịnh ôm Oa Bao Nhục, so sánh với em gái, Oa Bao Nhục khỏe mạnh hơn, khuôn mặt nhỏ béo núc giống như vắt mì, những ngũ quan khác chưa lộ ra, chỉ có một đôi mắt đen láy rõ to làm người ta chú ý nhất.
Cậu nhóc duỗi tay quơ quơ quả đấm nhỏ.
Triển Ngải Bình cười nói: "Anh nhanh đứng lên ôm nó đi, con em rất thích được anh ôm vỗ lưng."
"Thật sao?" Cố Thịnh ôm đứa nhỏ đứng lên, để đầu đứa nhỏ tựa ở trên người anh, cậu nhóc quả nhiên rất vui vẻ.
Cố Thịnh nắm lấy quả đấm nhỏ của cậu nhóc trêu đùa, "Con quá nhỏ, một khắc cũng không rời xa người được, khổ vợ rồi."
Triển Ngải Bình nói: "Bây giờ còn là thời điểm dễ chăm nhất, chờ sau này bọn nhỏ biết bò biết chạy biết nhảy mới khiến người ta đau đầu, có lẽ sẽ cưỡi lên đầu tham mưu trưởng Cố thật đấy."
"Vậy còn sớm, giờ hai đứa nhỏ chỉ là con cá mặn nhỏ không lật người được." Cố Thịnh đùa với Oa Bao Nhục: "Vứt hai con vào trong nồi còn cần cha lật xào mấy lần."
"Oa Bao Nhục không lật sẽ khét, Tiểu Thang Viên thì phải ngâm trong nước đường, vợ, em muốn uống rượu ngọt không?"
"Em vẫn là phải cho con uống sữa, uống rượu ngọt cái gì, chờ đứa nhỏ lớn chút đi."
"A, suýt chút nữa quên mất." Cố Thịnh đưa Oa Bao Nhục trong lồng ngực cho Triển Ngải Bình, anh nhận lấy con gái, hai vợ chồng đổi đứa dỗ.
"Đúng rồi." Triển Ngải Bình nhìn chằm chằm Oa Bao Nhục, cười nói: "Thông Thông nhà kế bên nghe nói đã đổi tên, đổi thành Đại Trửu Tử."
Cố Thịnh bật cười: "Đại Tửu Tử à? Thêm Đại Bàn Kê nhà đoàn trưởng Khương là thành một bàn món chính."
"Đây đều là do vợ đi đầu đấy."
Triển Ngải Bình không nhận cái nồi này: "Cái này cũng không phải do em, lại không phải là em ép người ta đổi tên."
"Nhìn những cái tên này đi." Cố Thịnh thổn thức: "Sau này Oa Bao Nhục nhà em đừng bắt nạt Đại Trửu Tử Đại Bàn Kê nhà người ta, bị cha mẹ Đại Trửu Tử người ta tìm đến tố cáo, mẹ của Địa Ba Tiên đến hòa giải, nói với mẹ Oa Bao Nhục, cô dạy con kiểu gì thế, đứa nhỏ nhà cô kiếm chuyện với Đại Trửu Tử người ta cả ngày."
Triển Ngải Bình nhịn cười: "Đồng chí Cố, thật lòng em cảm thấy chức chủ nhiệm Hội Phụ nữ này nên để anh làm mới đúng."