Triển Ngải Bình không lên làm chủ nhiệm Hội Phụ nữ, trái lại Lý Ngọc Hà và Hà Linh Linh lại kéo đến vài chuyện cho cô, rất nhiều cô gái tìm đến cô khám phụ khoa, hoặc là kinh nguyệt không đều, hoặc là tay chân lạnh lẽo.
Mấy bác sĩ nữ cũng tới nhà cô trò chuyện, còn có người theo cô học một ít kiến thức Đông y, còn có nói muốn xem cô châm cứu.
"Tôi nghe nói có người có thể châm cứu gây tê."
"Đúng vậy, cứ đâm như thế, lẽ nào sẽ không có tri giác?"
"Còn có châm cứu gây tê làm phẫu thuật nữa."
Triển Ngải Bình nói: "Vẫn có thể, nhưng rất phiền phức, các cô muốn thử một chút thì tôi có thể châm ở trên người các cô."
Châm cứu gây tê có thể làm được, nhưng thao tác quá mức phức tạp, nếu sai lầm sẽ không hay, đang phẫu thuật gây tê mất hiệu lực là một chuyện rất đáng sợ.
"Không được không được, chúng tôi tới nghe cô kể vài câu chuyện làm bác sĩ Đông y của cô thôi."
Tết sắp đến, trong lòng mọi người đều háo hức, bất kể là có ăn tết hay không đều thích tích trữ đồ, đậu phộng hạt dưa luôn có rất nhiều, các bác sĩ nữ của trạm y tế đến nhà trò chuyện luôn mang theo ít hạt dưa đến.
Triển Ngải Bình chưa ăn được hạt dưa của Thẩm Lệ Thanh trồng, ngược lại đã ăn trước không ít hạt dưa của họ.
Cố Thịnh về nhà thấy một túi hạt dưa to trong nhà, còn có sách thuốc đang mở ra, anh nhíu mày: "Bác sĩ Triển muốn mở lớp ở nhà hả? Đã sắp hai tháng không đi làm cũng chưa quên sự nghiệp Đông y."
"Là đại nghiệp y dược của em."
Nói là đại nghiệp y dược, trên thực tế cũng chính là ở nhà mở tiệc trà, dù sao cũng sắp cuối năm, trò chuyện nghe tin đồn với các bác sĩ ở trạm y tế, lại trò chuyện thêm mấy ngày, tân binh trẻ tuổi, sĩ quan mới tới, ai đẹp trai cô đều biết rõ ràng rành mạch.
"Em nghe các cô ấy nói, chó nghiệp vụ của trụ sở quân đội huấn luyện mới có một nhóm cún con tới, còn có chàng trai thuần dưỡng chó nghiệp vụ mới tới của quân đội rất tuấn tú, bọn họ còn hẹn em lần sau cùng đi xem."
Cố Thịnh nhướng lông mày một cái: "Em đây còn muốn đứng núi này trông núi nọ trước mặt anh à?"
"Chẳng qua là em nói chuyện vui với các cô ấy thôi, ở trong lòng em anh là đẹp trai nhất, tham mưu trưởng Cố của chúng ta là bảnh bao nhất."
Cố Thịnh kiềm nén ý cười nơi khóe miệng, "Vậy còn tạm được."
"Lén nói cho anh biết một tiếng, anh đừng quá đắc ý, Tiểu Triệu các cô ấy nói vẫn là anh đẹp trai nhất, nhưng em không cho các cô ấy ngắm, trước khi anh trở về em đã tiễn người đi trước."
Cố Thịnh được cô dỗ càng ngày càng sung sướng, anh cười hôn lên mặt Triển Ngải Bình: "Vợ anh rất keo kiệt ."
"Đúng vậy, em hẹp hòi lắm, em bảo các cô ấy ra ngoài ngắm đàn ông khác đi, đừng nhìn chằm chằm người có vợ."
Tham mưu trưởng Cố gật đầu liên tục: "Không sai, nên như vậy."
"Nhưng em cũng rất muốn đi xem cậu trai trẻ ấy thế nào, không không không, em muốn đi xem cún con, anh không muốn xem sao?"
"Đừng hòng." Cố Thịnh tức giận chặn ngang ôm cô lên, "Nhìn trai trẻ cái gì, ở nhà trông con."
"Trêu anh thôi, anh xem, anh lại tức giận rồi, gần đây cuối năm biểu diễn chúc tết nhiều, anh cũng đừng bị tiểu yêu tinh nào của đoàn văn công hấp dẫn đi mất đó." Triển Ngải Bình ôm cổ của anh, ghen tuông một cách hợp lý.
"Ở trong lòng anh, chỉ có vợ anh đẹp nhất."
Cố Thịnh cúi đầu dùng trán cọ trán của cô, anh đột nhiên thổn thức: "Có điều thật sự có tiểu yêu tinh của đoàn văn công muốn qua biểu diễn."
Triển Ngải Bình sửng sốt: "Cái gì?"
"Em trai em, em trai ruột của em đó, anh nghe nói có tiết mục của nó, nó muốn sang đây diễn, đoàn văn công của bọn họ có một buổi biểu diễn chúc tết ở đây."
Triển Ngải Bình suýt chút nữa đã cắn đầu lưỡi của mình: "Em trai em? Triển Minh Chiêu? Nó vừa mới tiến vào đoàn văn công mấy ngày mà đã lên sân khấu diễn rồi hả?"
"Thiên phú dị bẩm, như chị gái nó."
Triển Ngải Bình: "… Em có thể đi xem không?"
"Có vị trí của người nhà, em có thể đi."
Triển Ngải Bình chớp mắt một cái, cô hết sức kích động, quay đầu nhìn lại mấy đứa nhỏ: "Các con, cậu các con sắp lên sân khấu biểu diễn, có muốn đến xem cậu biểu diễn không?"
Hai đứa nhóc a a a a a a đáp lời mẹ.
Triển Ngải Bình biết được tin tức lớn này cố ý gọi điện thoại cho Triển Minh Chiêu, chúc mừng cậu: "Ai u, em trai sắp lên sân khấu biểu diễn rồi, chúc mừng chúc mừng nhé, kịch bản diễn viên thế nào, em trai, em phải rèn luyện kỹ năng diễn xuất thật tốt, sau này có thể đóng phim điện ảnh đóng phim truyền hình thì sao…"