Thập Niên 70: Gả Cho Đối Thủ Một Mất Một Còn ( Dịch Full )

Chương 261 - Chương 261. Gửi Thư 6

Chương 261. Gửi thư 6 Chương 261. Gửi thư 6

"Cô là bác sĩ Triển kia? Bác sĩ Triển kể chuyện khoa học, lúc trước từng thấy cô trên báo, khó trách nhìn quen thế."

Trần Nhất Minh đứng lên: "Tháng này số tôi phạm Thái Tuế, đã đến bệnh viện mấy lần rồi."

Triển Ngải Bình nói: "Thấy cậu có lẽ chỉ ốm vặt thôi."

"Cô là nữ quân y xuất ngũ à, thật là lợi hại… Bệnh viện các cô cũng có nhiều bác sĩ nữ xinh đẹp."

Triển Ngải Bình trêu nói: "Lẽ nào cậu vì mấy y tá mới tới xinh đẹp mà vào bệnh viện?"

"Không không không, tôi không phải vậy." Trần Nhất Minh quay đầu nhìn về phía

Châu Hùng: "Đồng đội tốt, cám ơn cậu lần nào cũng đi bệnh viện với tôi, buổi trưa mời cậu ăn cơm."

Châu Hùng trầm mặc không nói.

"Bác sĩ Triển, mượn vòi nước của bệnh viện các cô rửa tay nhé."

Triển Ngải Bình: "…" Cô nghi ngờ trước khi cậu ta đến bệnh viện chưa rửa tay. Châu Hùng đứng trước mặt Triển Ngải Bình, cậu ta cao to gầy gò, xương cũng rất rắn chắc, cằm hơi vuông, là tướng mạo rất cường tráng, cậu ta biểu hiện lãnh đạm không nói lời nào, đợi sau khi Trần Nhất Minh đi rồi, Châu Hùng nói với Triển Ngải Bình: "Cô chính là bác sĩ Triển?"

"Đúng vậy."

Châu Hùng dường như rất do dự, cậu ta chỉ một người bên ngoài đi ngang qua: "Muốn tìm cô ấy xem bệnh, phải là bệnh gì?"

Triển Ngải Bình liếc mắt nhìn y tá Lan Lan, khóe miệng cô co rút nói: "Cậu không bị bệnh đó được đâu."

"Cô ấy đỡ đẻ, cậu đến sinh con mới có thể tìm cô ấy, có điều cũng không nhất định, cô ấy còn làm những việc khác." Dù sao bệnh viện các cô quá nhỏ, một cục gạch của Xã Hội Chủ Nghĩa, nơi nào cần thì chuyển về nơi đó.

Châu Hùng trầm mặc: "…"

"Bác sĩ Triển, tôi nghe đồng đội cũ nói, cô còn có thể mai mối giúp người ta."

Triển Ngải Bình nghe ra ý của cậu ta, đây là nhìn trúng y tá Lan Lan của bệnh viện bọn họ, "Cậu muốn tìm đối tượng à? Vậy cậu phải chủ động chút."

Y tá Lan Lan của bệnh viện bọn họ là người qua loa, mỗi ngày đều cười vui vẻ, ngoại trừ làm việc nghiêm túc, những khi khác không quá nghiêm chỉnh, khá qua loa, nếu như không chủ động đâm thủng thì không thành đôi được.

Mặt Châu Hùng thoáng đỏ một chút: "Bác sĩ Triển, cô có thể dẫn sợi dây tơ hồng giúp tôi không?"

Đôi mi thanh tú của Triển Ngải Bình hơi động: "Dẫn dây tơ hồng giúp cậu?"

"Đúng."

Triển Ngải Bình nghĩ thầm mắt người này thực sự mù rồi, một bà thím tốt như Mạnh Tiểu Vân chờ giúp người giật dây, mà cậu ta lại đào móc cô.

"Cậu có thể đi tìm vợ bác sĩ Châu, chị dâu Mạnh biết ăn nói."

Châu Hùng khẩn cầu cô: "Có thể giúp tôi việc này hay không?"

Triển Ngải Bình: "… Tôi không có kinh nghiệm gì, nếu không tôi hỏi thẳng giúp cậu?"

Mặt Châu Hùng đỏ au gật đầu.

Một chàng trai cao to đứng trước mặt cô đỏ mặt, Triển Ngải Bình không khỏi có hơi không ổn.

Cô là người chuyên nghiệp, không thể cười.

Trần Nhất Minh trở về, Châu Hùng khôi phục nguyên trạng, hai người bọn họ thanh toán tiền thuốc thang rồi rời đi, Tần Diễm Phương vô cùng thổn thức: "Hai công an này đều đến mấy lần rồi hả? Cô nói xem có phải cậu ta tới ngắm tôi không? Sao cứ hai ba ngày lại chạy bệnh viện, cái người họ Trần kia? Đã té mấy lần rồi?"

Bác sĩ Triệu nghe cô ấy nói lời này: "Sao có tới ngắm cô, ngắm bác sĩ Châu còn tạm được."

Bác sĩ Triển nói: "Quả thật là nhìn trúng một người, Diễm Phương, cô không đoán sai."

Tần Diễm Phương ngạc nhiên: "Ngắm tôi thật hả? Tôi không tìm được bác sĩ nhưng tôi cảm thấy đồng chí công an cũng không tệ, là quân nhân xuất ngũ nhỉ, thân thể trông rất rắn chắc, tôi thích."

Sắc mặt bác sĩ Triệu không dễ coi lắm: "Người ta nào để ý tới cô."

Triển Ngải Bình chớp mắt một cái, nhìn bác sĩ Triệu và Tần Diễm Phương trước mắt, cô đột nhiên buồn ngủ gặp chiếu manh nói: "Diễm Phương, cái người cao đó, tên Châu Hùng, quân nhân xuất ngũ, nam công an, cô cảm thấy cậu ta thế nào? Có muốn tôi dắt mối cho hai người không?"

"Được được, Bình Bình cô lợi hại quá, đến tên cậu ta mà cô cũng biết." Tần Diễm Phương rất hiếu kỳ.

"Cô giới thiệu cho tôi biết đi, thị trấn của chúng ta quá nhỏ, muốn gặp một chàng trai ưu tú cũng không dễ dàng…"

Triển Ngải Bình khẽ mỉm cười: "Vừa khéo, hai đồng chí nam công an này cũng chưa có người yêu, người cao tên là Châu Hùng, thấp một chút chính là Trần Nhất Minh…"

"Cái người họ Trần kia rất thú vị, nhưng tôi thích trầm tính một chút, giới thiệu người cao cho tôi đi."

"Được đó, có người trong bọn họ nói buổi trưa muốn mời cơm, Tiểu Tần cô qua——"

"Không được, cô không thể giật dây cho hai người bọn họ!" Hai người bọn họ trò chuyện vui vẻ, Triệu Kinh ở bên cạnh thì sắc mặt khó coi, cậu ta chó cùng rứt giậu rồi.

Bình Luận (0)
Comment