Thập Niên 70: Gả Cho Đối Thủ Một Mất Một Còn ( Dịch Full )

Chương 277 - Chương 277. Phó Viện Trưởng 6

Chương 277. Phó Viện Trưởng 6 Chương 277. Phó Viện Trưởng 6

"Bình Bình em không đấu lại anh đâu." Cố Thịnh yêu thương sờ cô, "Yên tâm, nhà chúng ta còn có anh."

Triển Ngải Bình đưa tay bóp móng vuốt của con gái: "Khoác lác kìa khoác lác kìa, Tiểu Thang Viên Oa Bao Nhục đều tới nghe đi, cha các con thật không biết xấu hổ, toàn khoác lác."

"Thật không biết anh lấy tự tin đâu ra."

Đứa nhỏ nghe bọn họ khẩu chiến xong cũng hưng phấn theo, tuy rằng bọn chúng không nghe hiểu cha mẹ nói cái gì, nhưng bọn chúng có thể cảm nhận được tâm trạng rất kích động lại vui sướng của cha mẹ, hai anh em cũng hận không thể gia nhập vào cuộc hội thoại khí thế ngất trời .

Hai chúng nó vội vã "A a a" không ngừng, tay chân vung lên, chảy nước miếng, hai nhóc con muốn nói chuyện.

Cố Thịnh và Triển Ngải Bình mỗi người một đứa, ôm lấy hai con sâu lông nhỏ lúc lắc.

Cố Thịnh nắm lấy cánh tay nhỏ của con gái, bật cười: "Xem ra hai nhóc con của chúng ta cũng giống mẹ các con, hai đứa như con chim sẻ líu ra líu ríu."

"Cha anh từ nhỏ đã nói em là con chim sẻ ríu rít, cực kỳ am hiểu dao động quân tâm."

"Anh mới là con chim sẻ ríu rít, cha con hai người đều bị mù rồi." Triển Ngải Bình hừ một tiếng: "Em dao động quân tâm thế nào?"

Cố Thịnh chỉ xuống mặt của mình: "Hôn anh một cái, quân tâm của anh sẽ dao động theo em."

Triển Ngải Bình không chút khách sáo hôn anh hai cái: "Trước tiên dao động hai cái thử xem."

"Được." Cố Thịnh vô cùng bình tĩnh tỏ vẻ khủng hoảng nói: "Vợ, anh rất sợ, sau này con cái chúng ta bướng bỉnh thì làm sao bây giờ?"

Triển Ngải Bình: "… Quân tâm em không dao động, không có thành ý."

"Lần sau cho em thử xem có thành ý hay không."

Triển Ngải Bình lắc đầu: "Hôm nay lúc trở lại, Thẩm Lệ Thanh còn nói với em ở trên xe, cô ấy nói tương lai phải dùng em để dọa con trẻ, nếu như đứa nhỏ không nghe lời, cứ bảo bác sĩ Triển sẽ châm kim, bác sĩ Triển sẽ cho đứa trẻ hư uống thuốc Đông y rất đắng."

Cố Thịnh cười: "Biện pháp hay."

"Hay cái mông."

Cả nhà tiêu cơm một lúc, rồi đều tiến vào phòng sách, Triển Ngải Bình bảo Cố Thịnh tiếp tục chép bản thảo giúp mình, đứa nhỏ nằm ở trên giường, bản thân cô thì ngồi ở trước máy khâu, chuẩn bị may mấy cái yếm ăn dặm cho con, còn phải may vài cái áo choàng cho hai nhóc.

Cố Thịnh vừa chép vừa cười.

Triển Ngải Bình chậc chậc: "Anh nhìn thấy sự mãnh liệt của vợ anh, bị chấn kinh rồi hả?"

Cố Thịnh khích lệ cô: "Viết rất thú vị, sau này xuất bản, trong nhà chúng ta ít nhất phải trưng mười mấy quyển."

"Sau này dùng để dạy con nhận mặt chữ."

Triển Ngải Bình lắc đầu: "Đứa nhỏ muốn nhận mặt chữ thì có sách cho trẻ mà."

"Cố Thịnh, anh vẽ tốt như vậy, nếu không thì anh dạy con vẽ, em ra ý tưởng."

Cố Thịnh từ chối: "Anh cũng không muốn làm một hoạ sĩ, ngược lại anh có thể vẽ máy bay, đại bác cho con."

Ngày hôm sau Triển Ngải Bình không đi làm, chị dâu Châu tìm cô trò chuyện, ôm Đại Trửu Tử nhà cô ấy, Đại Trử Tử nhà cô ấy đã tăng cân hơn nhiều, Triển Ngải Bình ôm Đại Trửu Tử: "Nặng rồi."

Chị dâu Châu cười không ngậm mồm vào được: "Vẫn là phương pháp nuôi con của em tốt, bây giờ chúng ta nuôi trẻ thì phải học theo bác sĩ các em, phải có vệ sinh, phòng ngừa những vi rút vi khuẩn… Gần đây Đại Tửu Tử nhà chị ăn nhiều hơn rồi, cũng không hay quấy khóc nữa."

"Mọc răng rồi hả?"

Chị dâu Châu nói: "Ngóng trông nó mau lớn lên."

Lúc chị dâu Châu tới, đưa ít hoa bí và kẹo mạch nha cho cô, Triển Ngải Bình cầm ít kẹo sữa Đại Bách Thỏ cho cô ấy: "Lấy về, cho Đại Nha Nhị Nha nhà chị ăn."

Chị dâu Châu cũng không khách sáo với cô, cười nói: "Cảm ơn dì Triển nhé."

Triển Ngải Bình nói: "Mẹ chồng chị về chưa?"

"Về rồi, đi rồi." Chị dâu Châu gật đầu: "Bà ấy đi rồi cũng tốt, yên tĩnh, chỉ là thiếu đi một người chăm trẻ, bác sĩ Triển, em còn lợi hại hơn chị, em chăm tận hai đứa nhỏ, nhà chị còn có Đại Nha Nhị Nha trông."

"Đại Nha Nhị Nha nghe lời, chị có thể bớt lo rồi."

Chị dâu Châu cười: "Đúng thế, hai con gái của chị rất bớt lo."

"Chờ sau này Đại Trửu Tử lớn rồi, chị cũng bảo nó chăm sóc em trai Hựu Hựu và em gái Viên Viên của nó."

"Đại Trửu Tử à Đại Trửu Tử." Chị dâu Châu cười vui sướng: "Vẫn là đổi tên thành Đại Trửu Tử nghe hay, từ sau khi đổi tên, đứa nhỏ này càng lớn càng khỏe mạnh."

Triển Ngải Bình: "…"

Đại Trửu Tử, Oa Bao Nhục, Tiểu Thang Viên… Triển Ngải Bình lại nghĩ tới Đại Bàn Kê trong bụng Tần Lan Phương, cô cười, nghĩ thầm cũng chưa chắc là dĩa gà lớn thật.

Bình Luận (0)
Comment