Triển Ngải Bình dương dương đắc ý: "Đồng chí Cố, bây giờ em phê chuẩn anh, sau này anh gọi em là vợ tác giả lớn đi."
"Được, vợ tác giả lớn, em đợi thêm chút, đi xem thử kiệt tác của em, lát nữa ăn cơm."
"Anh để đâu?"
"Ở trên bàn bên đó."
Triển Ngải Bình thích thú dẫn hai đứa trẻ đi xem sách xuất bản của mẹ chúng, cô tay trái ôm một nhóc ú, tay phải bế một nhóc ú, cuốn chúng vào trong lòng, ba mẹ con ngồi trên giường trúc, Triển Ngải Bình mở sách 《câu chuyện khoa học》của mình.
"Mẹ của các con là tác giả lớn rồi!"
Nhưng Oa Bao Nhục và Tiểu Thang Viên đều không nể mặt lắm, chúng không muốn đọc sách gì, xoay đầu bò ra sau, muốn thoát khỏi sự kiểm soát của mẹ, chúng phải đi tìm hổ con của mình.
"Các con đều không hứng thú với kiệt tác của mẹ?"
Triển Ngải Bình tức giận nhìn hai đứa nhóc ngốc, cô đặt sách xuống, giơ tay lấy hổ bông lên, chơi với hai đứa nhóc: "Gọi mẹ."
"Mẹ!" Tiếng nói của Oa Bao Nhục vô cùng vang.
"Mẹ...mẹ..." Tiểu Thang Viên thích gọi cô bằng đơn âm tiết.
Triển Ngải Bình cười híp mắt: "Ngoan thật, đúng là hai đứa con ngoan của mẹ, nào, mẹ dìu các con đi."
Hai đứa nhỏ này đã biết đi rồi, chỉ là đi không được chững lắm, bập bẹ vài bước sẽ ngã, còn chưa biết đi lắm nhưng đã muốn chạy rồi.
"Đợi lúc gặp ông bà nội của các con, đã biết chạy rồi nhỉ."
Hạ tuần tháng 11 năm 1972, hai đứa nhỏ trong nhà đón sinh nhật tròn một tuổi, Triển Ngải Bình dẫn hai đứa nhỏ gọi điện thoại cho em trai Triển Minh Chiêu của mình ở đơn vị: "Cậu nhỏ của các con đến thủ đô diễn xuất rồi, đó là nơi rất xa rất xa đó, sau này mẹ dẫn các con đi xem, đợi lát nữa kết nối điện thoại, phải gọi cậu biết không?"
"Cậu cậu..." Hai đứa nhỏ pi pô gọi cậu, khẩu hình vô cùng khoa trương, nói chuyện còn phun nước miếng.
Triển Ngải Bình lau nước miếng cho hai đứa: "Nói chuyện văn minh một chút có được không."
Đầu dây bên kia đã kết nối với Triển Minh Chiêu, Triển Minh Chiêu cầm điện thoại, liên tục hà ra mấy cái: "Phù phù phù, lạnh quá, nghe được gió bắc bên bọn em thổi không, năm nay lạnh rất sớm, ây ya ya, lạnh quá đi mất."
"Chị ơi, cuối năm em ở đây tập diễn chương trình, ở thủ đô không về."
Triển Ngải Bình cười nói: "Biết, bọn em chuẩn bị lâu như vậy, không phải để chào tết sao?"
"Em trai chị lợi hại thật, đã có thể đến thủ đô diễn xuất rồi, vẫn là chị gái của em có mắt nhìn, đưa em vào đoàn văn công, đương nhiên, là vàng sẽ luôn phát sáng."
Triển Minh Chiêu ở bên đó cười: "May mắn, đều là may mắn."
Triển Minh Chiêu thở dài một hơi: "Em đâu chỉ là tập diễn chương trình, em còn được chọn đi đóng phim."
"Vậy sao?" Triển Ngải Bình kinh hỉ nói: "Em còn sắp đóng phim rồi? Phim gì? Đợi sau này cháu của em lớn, chắc chắn bảo chúng đi xem cậu ruột đóng phim."
Triển Minh Chiêu: "Mặt mày bẩn thỉu, đừng để chúng xem."
"Là tiểu chiến sĩ cách mạng? Vậy tình cảm tốt."
Triển Minh Chiêu: "Một anh nông dân tuấn tú tên A Ngưu, chăn trâu."
Triển Ngải Bình: "...Thế này cũng rất tốt, đây không phải rất tốt sao, chị thích uống sữa bò, hai đứa cháu của em cũng thích uống sữa bò."
"Chị, chị đừng kéo lệch nghĩa, em muốn nói chuyện với cháu của em, đã nghe thấy cậu cậu từ sớm rồi..."
Triển Ngải Bình nói chuyện qua ống nói, hai anh em Oa Bao Nhục ở một bên kêu gào, một chuỗi "cậu cậu".
"Cậu!"
"Đây, ngoan, giọng lớn thật, là cháu lớn của cậu nhỉ, ây yo, giọng của cháu gái của cậu thật ngọt ngào..."
...
Sau khi để Triển Minh Chiêu nói gà nói vịt với hai anh em Oa Bao Nhục nửa ngày, Triển Ngải Bình cầm lại ống nói: "Đừng động, đây không phải thứ cho các con ăn."
Oa Bao Nhục trừng to mắt, hiếu kỳ hoài nghi nói: "Cậu?"
Vì sao chỉ có âm thanh, không có cậu?
Triển Minh Chiêu nói: "Chị ơi, tết chị có về không?"
Triển Ngải Bình nói: "Có thể sẽ về, phải để Triển Bác nhìn cháu trai và cháu gái của ông ấy, suy cho cùng ông ấy vẫn là cha của chúng ta."
Triển Minh Chiêu nói: "Vậy chị về có thể còn gặp phải Triển Ngải Giai, chị biết không? Cô ta sắp kết hôn rồi, giống như người mẹ đó của cô ta, sẽ đi làm mẹ kế của người ta..."
"Cái gì? Làm mẹ kế?" Triển Ngải Bình thật sự không ngờ Triển Ngải Giai lại sẽ đưa ra quyết định như vậy, kiếp trước Triển Ngải Giai tìm đối tượng ở Thượng Hải, người đó là lần đầu kết hôn.
Bây giờ Triển Ngải Giai lại tìm người tái hôn.