Thập Niên 70: Gả Cho Đối Thủ Một Mất Một Còn ( Dịch Full )

Chương 388 - Chương 388. Anh Ba Cố 7

Chương 388. Anh ba Cố 7 Chương 388. Anh ba Cố 7

Cố Tương Nghi về nhà họ Cố sớm hơn hai người Cố Thịnh, lúc cô ấy ngàn dặm xa xôi về tới nhà, anh ba Cố của cô cũng ở nhà, anh ba là hải quân, bình thường bay trên biển, căn cứ ở trên đảo, ít khi về nhà, lúc phiêu dạt trên biển, chính là bặt vô âm tín, Cố Tương Nghi gặp được anh rất là hiếm.

"Khách hiếm khách hiếm, thằng ba cũng về rồi."

Anh ba Cố trừng cô ấy: "Em có biết nói chuyện không? Thằng ba là cái để em gọi sao, gọi anh ba."

Cố Tương Nghi chỉ đáp anh ba chữ: "Lêu lêu lêu."

Anh ba Cố: "..."

"Em không gả đi được đâu."

Cố Tương Nghi cười ha ha một tiếng: "Em có gả được hay không không liên quan tới anh."

"Cũng đúng." Anh ba Cố vô cùng ghét bỏ nói: "Ngay cả Triển Đại Bình Bình cũng có thể gả được, chắc chắn em cũng có thể gả được, chỉ cần em gặp được một người đàn ông não úng nước là được."

"Thằn năm cao lớn, đẹp trai, nhưng uổng phí quá, từ nhỏ nó đã không có não, ngốc."

Cố Tương Nghi thổn thức: "Cũng không biết người từ nhỏ bị anh nhỏ chơi đùa quay mòng mòng là ai."

"Anh nhỏ của em không có não, có vài người sợ là càng không có não."

"Giống như cá trong nước vậy, nhìn thì thông minh trơn tru, trên thực tế rất ngốc, người ta tùy tiện vung lưới, liền dính lưới."

Anh ba Cố lắc đầu: "Nó có thể làm ra chuyện ngu ngốc là cưới Triển Ngải Bình, nó có thể thông minh tới đâu?"

Anh ba Cố còn nhớ, Triển Ngải Bình đã đưa Cố Thịnh vào bệnh viện cấp cứu, đổi lại là anh ấy, anh ấy không dám cưới một người phụ nữ nguy hiểm như vậy.

Em trai Cố Thịnh của anh ta là một "người kiên cường".

Nghe nói ban đầu còn là vì bực bội mà cưới.

Anh ba Cố ở 'hải ngoại' xa xôi, không biết đôi oan gia này làm sao bên nhau, anh ấy vô cùng thương hại những "món quà" đã tặng cho em trai, lại rơi mấy giọt nước mắt cá sấu, quan tâm đời sống hôn nhân bi thảm của em trai ruột.

Nhưng không ngờ đôi oan gia ngõ hẹp này lại còn sinh ra một cặp sinh đôi.

Anh ba Cố nghĩ thế nào cũng không thông, nghe nói nhà thằng năm sắp về, anh ba cũng xin nghỉ, vội vàng về mở mang tầm mắt.

"Anh đừng coi thường người khác, anh nhỏ chị dâu nhỏ của em tình cảm rất tốt, hai người họ như keo như sơn." Cố Tương Nghi kiên định đứng về phía anh nhỏ của mình.

Anh ba Cố: "Lừa gạt cha mẹ còn được, gạt anh thì khỏi, hai đứa nó có thể như keo như sơn, chi bằng chặt đầu anh xuống làm bóng đá."

"Chúng bịa ra một bài nói dối, phải dùng vô số lời nói dối để che đậy, lúc này cha mẹ chúng ta không có nhà, em nói thật với anh đi."

Anh ba Cố không tin tình cảm keo sơn của hai vợ chồng thằng năm, hai người họ chắc chắn đang nói dối, lừa gạt hai vợ chồng Cố Trạch Ngạn, thằng năm thực sự là con lừa ngốc, tranh ăn với hổ, nhưng cha mẹ anh đều ngốc, bị thằng năm gạt tới như say như mê.

Ở trước mặt cha mẹ, anh ba Cố cũng không vạch toạc lời nói dối này, bây giờ hai vợ chồng sắp về, anh ấy sẽ xem đôi vợ chồng nhỏ "oan gia ngõ hẹp" này muốn diễn tiếp kiểu gì.

Cố Tương Nghi dùng ánh mắt nhìn kẻ ngốc nhìn anh ba Cố: "Anh ba, em cảm thấy ở trong nhà chúng ta, anh nhỏ là người thông minh nhất, anh là người ngốc nhất."

Bây giờ cuộc sống của anh nhỏ của cô ấy vui vẻ biết bao, đã cưới được tiểu thanh mai, vợ con rộn ràng, sống cuộc sống không biết thoải mái cỡ nào, mà người phiêu dạt trên biển như anh ba của cô ấy lại còn coi anh nhỏ là kẻ ngốc.

Bản thân anh ấy mới là đồ ngốc.

Cố Tương Nghi vô cùng thương hại anh ấy.

Anh ba Cố nói: "Có em gái nhỏ như em đây, người ngốc nhất sao có thể là anh."

Em gái nhỏ Cố Tương Nghi này của anh ấy còn dễ gạt hơn cha mẹ anh ấy, đoán chừng đều bị hai vợ chồng thằng năm xoay mòng mòng.

Anh ba Cố thương hại cô ấy: "Em gái ơi em gái, em có biết không, em là con lợn ngu ngốc, cho dù anh năm chị dâu của em bán em đi, em cũng vui vẻ đếm tiền cho họ nữa."

"Em chính là vẽ đường cho hươu chạy, giúp hai đứa nó gạt cha mẹ, em còn cảm thấy mình rất thông minh, còn cảm thấy mình đúng, em có nực cười không."

"Còn thanh mai trúc mã, cái thằng năm đó, nó còn si tình, nó còn thích Triển Đại Bình Bình, mặt trời này sao không mọc từ phía tây?"

"Biên, các em tiếp tục biên đi, anh trở về chính là để xem em biên tiếp như thế nào, cmn, còn biết biên diễn hơn viết truyện nữa."

"Nếu không phải cùng lớn lên từ nhỏ, anh còn bị gạt nữa."

Cố Tương Nghi: "Anh ba, anh mới là lừa ngốc, thật đó, anh là đồ lừa ngốc, sao não anh lại ngắn như thế, anh không học tư tưởng bao giờ sao? Sao anh cứ dùng ánh mắt của quá khứ để nhìn nhận vấn đề? Anh phải có tư duy phát triển, phải có ánh mắt phát triển..."

Anh ba Cố: "Toàn nói bậy."

Bình Luận (0)
Comment