Thập Niên 70: Gả Cho Đối Thủ Một Mất Một Còn ( Dịch Full )

Chương 394 - Chương 394. Đoàn Tụ 6

Chương 394. Đoàn tụ 6 Chương 394. Đoàn tụ 6

Anh ba Cố bá chiếm Tiểu Thang Viên, chọc Cố Trạch Ngạn tức giận, ông ấy lại không dám vươn tay giành, chỉ có thể nhịn tức nuốt giận bên cạnh, mà vợ Tần Anh của ông ấy thì sao? Có con ắt có mẹ, bà ấy cũng bá chiếm Oa Bao Nhục không rời tay, mở miệng là "cháu ngoan".

Đôi mẹ con Tần Anh và anh ba Cố cứ nhất quyết không đưa, họ phải bá chiếm bọn trẻ.

Anh ba Cố cố gắng bồi dưỡng tình cảm với Tiểu Thang Viên, đút cô bé ăn bánh gặm: "Thích bác ba nhất có đúng không?"

Tiểu Thang Viên gật đầu, chỉ cần có cái ăn, cô bé đều có thể gật đầu.

"Quan hệ giữa Viên Viên và bác ba là tốt nhất."

Anh ba Cố thầm định cướp đoạt tình yêu của bé, khiến Tiểu Thang Viên thích bác ba nhất, không thích cha Cố Thịnh.

"Sau này phải hiếu kính bác ba biết không? Ghét cha thối của con."

"Cha?" Tiểu Thang Viên nghiêng đầu gọi tiếng cha thanh thoát.

Tiểu Thang Viên rất vui, bởi vì cô bé có được rất nhiều đồ ngon từ chỗ bác ba, có đủ loại bánh kẹo, còn có đồ chơi đẹp, búp bê gấu mèo.

Cô bé cầm búp bê gấu mèo rất vui.

Anh ba Cố cười híp mắt nói: "Thích chứ? Thích thì sau này bác ba tặng cho con nhiều hơn, phải thích bác ba nhất."

Tiểu Thang Viên gật đầu, cô bé ôm búp bê gấu mèo, cười híp mắt.

Anh ba Cố thấy Tiểu Thang Viên một lòng hướng về anh ấy, thực sự rất vui, lúc này e là đứa nhóc ngốc này đã quên cha rồi, chỉ nghĩ bác ba tốt nhất.

Đợi lát nữa phải tới trước mặt Cố Thịnh ra vẻ chút.

Chọc tức anh!

Khuê nữ của em đã quên người cha già như em rồi.

Cố Thịnh đi từ nhà bếp ra, anh nhìn thấy anh ba Cố bế Tiểu Thang Viên nhà mình, anh cảm thấy cảnh tượng trước mắt vô cùng chướng mắt, anh chẳng thích người khác bế khuê nữ nhà mình chút nào.

"Thằng năm à, tới xem con gái của em này." Anh ba Cố nhìn thấy Cố Thịnh, đáy lòng rất vui, thầm nghĩ lúc này không chọc anh, lúc nào chọc anh nữa?

Trẻ nhỏ quên mau, lúc này được bác ba như anh ấy dỗ vui, đúng lúc dỗ cô bé nói một số lời, chọc tức cha của cô bé.

Cố Thịnh đi tới như ý nguyện của anh ấy, nhìn con gái của mình dịu giọng nói: "Viên Viên?"

"Cha!" Tiểu Thang Viên vui vẻ gọi một tiếng cha, cô bé tưởng đây là cha muốn đón cô bé đi.

Đúng lúc, cô bé đã "vơ đủ" đồ rồi.

Lúc này đúng lúc hiếu kính cho cha.

Tiểu Thang Viên giang hai tay với Cố Thịnh, búp bê gấu mèo trong tay đều không cầm vững, rơi bộp xuống sàn, Cố Thịnh nhặt búp bê lên, đưa cho Tiểu Thang Viên.

Tiểu Thang Viên vui vẻ đẩy ra, bi bô nói: "Của cha."

Có hơi nặng, cô bé cầm rất mệt, cho cha cầm.

"Cho cha? Đúng là con gái ngoan của cha." Cố Thịnh ngoài miệng nói như vậy, trong lòng lại đang nghĩ "đại hiếu nữ" này, đúng là có mẹ ắt có con, Tiểu Thang Viên thích hiếu kính đồ cho cha, trên thực tế là học theo mẹ ruột Triển Ngải Bình.

Triển Ngải Bình có thứ gì không muốn cầm, mệt rồi, cô đều sẽ nếm cho Cố Thịnh cầm, Tiểu Thang Viên có sao học vậy, đồ mình muốn có nhưng lại không cầm nổi, cũng đều ném cho cha.

Dù sao thì mặc kệ tất cả, ném cho cha là được.

Cố Thịnh: "..."

Cha chính là người nhặt phế phẩm.

Nhưng vì thể diện của đàn ông, ở trước mặt người ngoài tuyệt đối không thể nói ra chân tướng, Cố Thịnh dựa vào con gái không hiểu 'tiếng người', anh cười híp mắt nói với anh ba Cố: "Anh ba, anh xem con gái của em hiếu thuận đi, có đồ gì tốt, đều muốn hiếu kính cho cha con bé."

Tiểu Thang Viên quả nhiên không nghe hiểu, vui vẻ gọi: "Cha!"

Anh ba Cố xanh mặt: "?"

Đứa cháu gái này cầm búp bê gấu mèo của anh ấy đi hiếu kính người khác.

Sắc mặt anh ba Cố trắng đen, anh ấy bất mãn nói: "Anh không tin, có bản lĩnh em bảo cháu gái đưa cho em hết những thứ này đi."

Anh ba Cố chỉ kẹo sữa thỏ trắng và đồ chơi khác bên cạnh.

Cố Thịnh nói với Tiểu Thang Viên: "Cha lấy những thứ này đi nha?"

Anh làm ra vẻ muốn lấy đi.

Anh ba Cố trừng to mắt nhìn sự việc phát triển, anh ấy biết bọn con nít đều vô cùng bá đạo, ai dám lấy đồ của chúng đi, chắc chắn phải khóc náo không ngừng, nếu Cố Thịnh cầm đi, Tiểu Thang Viên chắc chắn sẽ khóc.

Nhưng không ngờ cô bé nhỏ này rất hào phóng, cô bé nâng cái tay nhỏ mập mạp mặc áo bông lên, dùng sức đẩy, đẩy hết cho cha.

Những thứ này để cha cất!

Tiểu Thang Viên xoay đầu ánh mắt long lanh nhìn "bác ba", cô bé còn phải tiếp tục "cạo lông dê", đợi anh ba Cố tặng đồ cho cô bé.

Anh ba Cố: "..."

Cố Thịnh đắc ý nói: "Con gái của em thông minh chứ, cực kỳ thích cha."

Tiểu Thang Viên cười hi hi nhìn cha.

Bình Luận (0)
Comment