Cô ta đi nghe ngóng tình cảnh của đoàn trưởng La, lần này chính là thiên lôi câu địa hỏa, Trương Lệ Dung phát hiện đoàn trưởng La mà cô ta biết hoàn toàn khác với đoàn trưởng La mà cô ta tưởng tượng trong đầu lúc trước.
Đoàn trưởng La nói cô ta khác với Chu Huệ, Trương Lệ Dung cô ta mới là tình yêu đích thực của anh ta, khiến anh ta lần đầu có cảm giác yêu đương với người yêu, đoàn trưởng La nói trên thực tế không có tình cảm gì với hai đời vợ trước, anh ta không gặp mặt người vợ đầu tiên được mấy lần, là hôn nhân sắp đặt thời xưa, càng bằng mặt không bằng lòng với Chu Huệ, chỉ mong cô ấy phù hợp, cùng nhau sống qua ngày, trên thực tế Chu Huệ nhiều tật xấu, đoàn trưởng La đã sớm không chịu nổi, chỉ có khi gặp được Trương Lệ Dung cô ta, đoàn trưởng La mới cảm thấy mình tìm được một nửa linh hồn còn lại.
Hai người họ nói chuyện rất ăn ý, lúc ở bên nhau nói mãi không hết lời.
Cô ta và đoàn trưởng La là ăn khớp linh hồn, là tình yêu chân chính, cuộc gặp gỡ giữa họ giống như tình yêu lãng mạn trong tiểu thuyết nước ngoài.
Khác với đồ nhà quê hữu danh vô thực như Chu Huệ.
Triển Ngải Bình nói: "Chu Huệ đến vùng khác học tập, chưa từng dây dưa với đoàn trưởng La, là đoàn trưởng La cứ mãi dây dưa với cô ấy."
Trương Lệ Dung khinh thường nói: "Cô ta cố ý, cứ khóc lóc kể lể, giả vờ đáng thương, lão La cho cô ta chút quan tâm từ chủ nghĩa nhân đạo, còn khiến cô ta nói bậy khắp nơi ở ngoài."
"Cô bảo Chu Huệ đừng tới ngáng đường nữa, bây giờ lão La đã là người yêu của tôi rồi."
Trương Lệ Dung đắc ý, cô ta đã mong ngóng muốn gả cho đoàn trưởng La, cô ta muốn để phụ nữ xung quanh đều ngưỡng mộ đố kỵ cô ta, đoàn trưởng La nói cô ta là linh hồn của anh ta, cho dù Trương Lệ Dung từ chức ngày ngày ở nhà, anh ta cũng sẽ không chê cô ta, còn sẽ khuyến khích cô ta, ủng hộ cô ta.
Hơn nữa đoàn trưởng La cũng không ép cô ta sinh con, cô ta không muốn sinh, họ sẽ không sinh; cô ta chỉ muốn sinh một đứa, vậy chỉ sinh một đứa; cô ta tuyệt đối sẽ không giống phụ nữ khác, biến thành máy đẻ của đàn ông.
Sau này cô ta chỉ sinh một đứa con.
Đương nhiên rồi, Trương Lệ Dung cũng sẽ không từ chức, từ chức ngốc cỡ nào? Bây giờ cô ta tìm được một người yêu tốt, đương nhiên phải quản lý nhà cửa cho tốt, lãn công ở đơn vị.
Cô ta vẫn không nỡ xa một đống "đồng nghiệp tốt" của mình, đợi sau khi kết hôn, cô ta phải khoe mẽ trước mặt đám người đó, nói chồng của mình thương yêu mình cỡ nào, khiến đám y tá đó ngưỡng mộ cô ta.
--Lão La nhà tôi không nỡ để tôi đi làm, vẫn là tôi tự muốn ra ngoài làm việc.
--Anh ấy không nỡ để tôi sinh con, sợ tôi đau.
--Anh ấy mua đồ cho tôi rất hào phòng.
...
Trương Lệ Dung đã sớm thêu dệt những lời này ở trong đầu xong rồi, chỉ đợi sau này tìm người khoe khoang.
"Chu Huệ cô ấy nhân lúc còn sớm tìm người đàn ông khác gả đi đi, cũng đừng treo cổ trên một cái cây nữa." Trương Lệ Dung càng cười càng đắc ý, cô ta thầm nghĩ Chu Huệ còn có thể gả cho đối tượng tốt gì?
Ai còn muốn cưới một người tái giá?
Đợi Chu Huệ biết cô ta gả cho đoàn trưởng La, sợ là sẽ đố kỵ tới méo mó.
Triển Ngải Bình cười ha ha: "Chu Huệ đã sớm không coi đoàn trưởng La là gì nữa, cô yên tâm đi."
Cặp "vợ chồng" này đúng là "không phải người một nhà không vào chung một cửa."
Trời sinh một cặp.
Trương Lệ Dung chau mày, nụ cười trên mặt cô ta vẫn còn đó, vênh váo tự đắc nhìn Triển Ngải Bình, trộm nghĩ lúc này trong lòng Triển Ngải Bình chắc chắn không thoải mái, chắc chắn cô đã đố kỵ rồi.
Trương Lệ Dung hăng hái khoe khoang nói: "Lão La nhà chúng tôi đó, là người lãng mạn, con người cũng phóng khoáng, anh ấy có một bụng chuyện lãng mạn, tôi còn chưa gả cho anh ấy, anh ấy đã nói muốn tặng hoa hồng cho tôi, ví tôi là hoa hồng, nói hoa hồng thích hợp với tôi nhất, đợi chúng tôi kết hôn xong, anh ấy sẽ đích thân trồng một vườn hoa hồng cho tôi."
"Bác sĩ Triển, cô từng đọc văn học nước ngoài chưa? Biết Rose không?" Trương Lệ Dung nói một chuỗi câu hỏi ngược, nét bỡn cợt trong ánh mắt càng đậm.
Cô ta muốn cho mọi người đều ngưỡng mộ đố kỵ cô ta.
Triển Ngải Bình bật cười: "Vậy sao? Đoàn trưởng La nhà các cô học thêm lão Cố nhà tôi đi."
"Trong sân nhà tôi đã có một vùng hoa hồng, bây giờ nở rất đẹp, đợi cô kết hôn chuyển tới, hoan nghênh tới nhà tôi ngắm."