Thập Niên 70: Gả Cho Đối Thủ Một Mất Một Còn ( Dịch Full )

Chương 444 - Chương 444. Việc Nhà 2

Chương 444. Việc nhà 2 Chương 444. Việc nhà 2

Triển Minh Chiêu nuốt một ngụm nước bọt, cậu cũng chỉ là nói cho đã miệng thôi. Nhưng cậu vô cùng quật cường đáp lại: "Tôi có gì mà không dám, mọi chuyện có chị tôi lo."

Cố Tương Nghi nuốt một ngụm nước bọt: "Hình ảnh cậu miêu tả hấp dẫn tôi rồi."

"Triển Minh Chiêu, hai ta cũng coi như là thanh mai trúc mã, cậu nói có phải không? Chúng ta còn biết gốc gác của nhau… Nếu tôi coi trọng cậu, mấy anh trai của tôi chắc chắn sẽ không thể nói ánh mắt tôi không tốt, không chỉ bọn họ không nói, các dì các thím xung quanh đều yêu thích cậu, cũng sẽ không nói ánh mắt tôi không tốt…"

"Cậu còn không sợ năm anh trai của tôi… Tôi… Người anh em, chúng ta thân càng thêm thân đi."

Triển Minh Chiêu bị chính nước miếng của mình làm sặc: "Bye bye ——"

Ở đâu ra thân càng thêm thân, chuyện này quả là ác mộng liên hồi, tại sao cậu phải cưới con gái tư lệnh, còn muốn mình chỉnh năm anh vợ, thế không phải là điên rồi sao?

"Triển Minh Chiêu, nói thật đó, cậu suy tính một chút, cưới tôi đi."

Sắc mặt Triển Minh Chiêu khó coi: "Cố Tương Nghi, cô đừng điên nữa."

"Minh Minh, cậu suy xét tôi một chút đi, cậu nhìn gia thế của tôi, cậu xem ngoại hình của tôi, tôi có điểm nào không sánh được với những cô gái khác."

Triển Minh Chiêu: "Cứu mạng ——"

"Nếu không thì chúng ta ước định đi, nếu như trong vòng hai năm cậu không

kết hôn thì cậu dứt khoát kết hôn với tôi đi, Minh Minh, cậu xem có được hay không, tôi phát hiện mặt mũi của cậu còn rất đẹp, lại dưỡng trắng chút thì tôi càng thích."

"Chờ hai năm nữa tôi dẫn cậu về nhà gặp người lớn."

Triển Minh Chiêu sắp bị cô ấy hù chết.

"Tôi về đoàn văn công tìm người yêu đây."

Cố Tương Nghi cười ha ha: "Cậu không tìm được đâu, cứ chờ làm chồng tôi đi."

"Đến lúc đó tôi cũng muốn đi khoe khoang với người ta, tôi có người chồng là thanh mai trúc mã."

Triển Minh Chiêu chạy đến trước mặt Triển Ngải Bình tố cáo: "Chị, chị quản nhỏ em chồng của chị lại đi."

Triển Ngải Bình buồn cười nói: "Làm sao vậy? Sao Tiểu Muội trêu chọc em?"

Triển Minh Chiêu: "Cô ấy bảo em cưới cô ấy, còn nói thân càng thêm thân."

Khóe miệng Triển Ngải Bình co rút: "Nếu như em dám cưới con bé, anh rể em sẽ điên lên mất."

Cố Thịnh âm thầm chen miệng nói: "Anh có gì phải điên, nếu như Tiểu Muội gả cho em trai em, anh còn yên tâm chút."

"Ánh mắt đó của em gái anh, em cũng không phải không biết."

Triển Ngải Bình: "… Vậy không phải bối phận hỗn loạn sao?"

Cố Thịnh: "Thích gọi sao thì gọi."

….

Triển Minh Chiêu nghe hai vợ chồng bọn họ nói chuyện, càng nghe càng cảm thấy

sởn cả tóc gáy, này này này, rõ ràng bát tự vẫn chưa so đã có thể nghĩ đến bối phận rồi.

"Chị, trước tiên không nói cái này, em muốn xuất ngũ, em đã làm lính ba năm rồi, em muốn xuất ngũ, em không làm nữa, em muốn làm một quân nhân xuất ngũ."

Triển Minh Chiêu thật lòng không muốn làm lính, càng không muốn làm lính văn nghệ, cậu làm lính ba năm, vẫn không muốn ở lại trong bộ đội.

Triển Ngải Bình nói: "Em đủ ba năm hồi nào, tự thêm ngày cho mình bậy bạ."

Triển Minh Chiêu: "Làm đủ ba năm có phải là có thể xuất ngũ không?"

Triển Ngải Bình nói: "Chị sợ em có chuyện, ở trong bộ đội quản nghiêm, tóm lại không có chuyện gì, em nhìn em đi, em thu hút nhiều cô gái như thế, em có từng nghĩ tới kết cục của em không?"

Triển Minh Chiêu: "Em có thể có kết cục gì?"

Triển Ngải Bình: "Phụ nữ tốt với em thì có đàn ông đố kỵ em, lòng ghen tỵ của đàn ông rất mạnh, nếu như em tiếp tục ở lại đấy làm thanh niên trí thức, sớm muộn cũng sẽ bị người ta đánh lén."

Triển Minh Chiêu: "…"

Triển Ngải Bình nói: "Như vậy đi, chờ ngày nào đó em kết hôn thì cho em xuất ngũ."

Triển Minh Chiêu: "Vậy em kết hôn với Cố Tương Nghi?"

Nếu như kết hôn là có thể xuất ngũ, vậy cậu không ngại kết hôn với Cố Tương Nghi, Triển Minh Chiêu thật sự không muốn ở lại bộ đội.

Triển Ngải Bình: "…"

Triển Ngải Bình tiến lên sờ trán cậu: "Cũng không sốt, trong bộ đội có sài lang hổ báo gì mà khiến em sợ hãi như thế, đến Tương Nghi mà em cũng dám cưới."

"Em nói xem sau khi em xuất ngũ thì làm gì?"

Triển Minh Chiêu nói: "Em làm một người nông dân thanh niên trí thức, em nuôi gà trồng rau, ở nhà giặt quần áo, nấu cơm chăm con."

"Em còn biết lái máy kéo."

"Em đi làm ở công ty vận tải!"

Triển Ngải Bình: "…"

Bây giờ là năm 1974, còn hai ba năm nữa thì cuộc vận động sẽ kết thúc, đến lúc đó thanh niên trí thức cũng quay về thành phố, sẽ khôi phục thi đại học, Triển Ngải Bình còn rất hi vọng em trai mình có thể thi đại học.

Triển Ngải Bình nói: "Em trai, em có muốn học đại học không?"

Triển Minh Chiêu: "Chị, chị cho rằng em là chị sao?"

Cậu không thích đi học, đi học còn không bằng làm thanh niên trí thức, làm thanh niên trí thức rất sướng.

Bình Luận (0)
Comment