Cố Thịnh trở về không tới mấy ngày, anh nghĩ cách nghỉ ngơi nửa tháng để ở bên vợ mình, Triển Ngải Bình ở cữ cũng bắt đầu kéo dài.
Từng có kinh nghiệm của hai nhóc trước, lúc này chỉ nuôi một đứa, hai vợ chồng thoải mái hơn nhiều, Tiểu Miên Hoa nhu hòa mềm mại, không hề khóc đêm, rất dễ nuôi.
"Con chúng ta thật ngoan." Triển Ngải Bình không kìm lòng được mà cảm khái.
Cố Thịnh nói: "Như mong muốn của em rồi còn không hài lòng sao?"
Triển Ngải Bình nói: "Chẳng qua là cảm thấy khó có thể tin."
Vì sao con cái của hai quỷ ầm ĩ bọn họ lại có thể an tĩnh ngoan ngoãn như thế chứ.
"Tiểu Miên Hoa nhà chúng ta trông thật ngoan thật mềm, lúc trước con bé trong bụng em làm ầm ĩ anh còn tưởng rằng là một đứa nhỏ tinh nghịch, kết quả vừa sinh ra lại yên tĩnh như vậy."
"Đồng chí Cố, hai cô con gái của chúng ta thật sự sợ sau khi kết hôn hai con bé bị chồng bắt nạt mất."
Cố Thịnh: "…" Sức của con gái còn lớn hơn anh trai cô nhóc đó.
Triển Ngải Bình thở dài một hơi: "Gả cho ai cũng không gả cho quân nhân."
Cố Thịnh: "!? Hối hận rồi hả?"
"Ừ, rất tủi thân." Sinh con thật đúng là lúc không có tôn nghiêm nhất, mềm yếu nhất, khó chịu nhất, rất cần chồng ở bên cạnh.
Cố Thịnh cười kéo cô vào trong lồng ngực: "Vậy thì không cho con gái gả cho quân nhân."
Triển Ngải Bình: "Chính em cũng không làm được, không ép con gái."
Mặt mày Cố Thịnh mang theo ý cười: "Nhà chúng ta đều để viện trưởng Triển làm chủ."
"Chuyện kết hôn của con gái nghe theo em hết."
Triển Ngải Bình lắc đầu: "Em mới không muốn gả con gái, anh mau chóng làm tới chức sư đoàn trưởng quân đoàn trưởng gì đó, con gái chúng ta chắc chắn không lo cưới gả, từ từ chọn."
Cố Thịnh: "… Anh sẽ cố gắng."
Triển Ngải Bình cười vỗ vỗ mặt anh: "Làm cha thì phải làm tấm gương tốt."
"Mấy ngày nay nếu anh có rảnh thì đi khoe ân ái trước mặt vợ chồng đoàn trưởng La, tránh cho hai vợ chồng bọn họ luôn cảm thấy em sinh con gái thì anh sẽ trở mặt."
Triển Ngải Bình còn có thể không nhìn ra kế vặt của Trương Lệ Dung nhà kế bên hay sao, suy bụng ta ra bụng người.
Cố Thịnh: "Hai vợ chồng này thật đúng là."
"Anh dẫn Viên Viên ra nhảy múa cho anh ta xem."
*
Trương Lệ Dung coi như đã chờ được Cố Thịnh nhà kế bên trở về, nhưng người ta có con gái vẫn vui vẻ ra mặt.
Cố Thịnh ôm con gái lớn lắc lư trước mặt đoàn trưởng La, Tiểu Thang Viên ôm cổ cha, ló cái đầu nhỏ từ bờ vai rộng lớn của anh, ỏn à ỏn ẻn nói với đoàn trưởng La: "Bác La, bác muốn xem cháu múa không?"
Tiểu Thang Viên rất thích gọi là bác La, bởi vì nghe trông như củ cải đỏ, thế
nhưng cha mẹ nói không thể gọi là bác củ cải đỏ (đồng âm).
Cố Thịnh chỉ cảm thấy tay của mình hơi ngứa, anh cố sức đè tay mình xuống, tránh cho tay mình đè đầu con gái, thật, là một người đàn ông sắt thép tòng quân mười mấy năm, anh thật sự không chịu được thanh âm này.
Giọng nói của con gái nhỏ của anh Tiểu Thang Viên rất ngọt lại hay làm ra vẻ, rõ ràng đánh nhau còn lợi hại hơn anh trai cô nhóc, tính cách vừa liều lĩnh lại ngây thơ, thích ỏn à ỏn ẻn làm nũng.
Nếu như là mẹ cô nhóc ỏn à ỏn ẻn gọi anh như thế, anh thật sự có thể ——
Cố Thịnh lạnh mặt ôm chặt con gái Tiểu Thang Viên.
Con gái còn nhỏ tuổi nuôi thành tính cách ỏn à ỏn ẻn, thích làm nũng này toàn do mẹ ruột cô nhóc Triển Ngải Bình, bởi vì đồng chí Tiểu Triển luôn dính chiêu này.
Cô thích con gái ỏn à ỏn ẻn làm nũng với cô, chỉ cần con gái làm nũng, đồng chí Tiểu Triển sẽ giống như hôn quân bị gian phi là con gái mình lừa bịp.
Cô vợ Đại Bình Bình cho rằng con gái thích làm nũng, biết làm nũng thì ai ai cũng yêu, cho nên mới bảo anh ôm con gái đi khoe khoang trước mặt đoàn trưởng La, khiến anh ta ước ao.
Thế nhưng…
Đáy lòng Cố Thịnh cảm thấy như loại đàn ông tòng quân mười mấy năm như mình với đoàn trưởng La, tuyệt đối không thích con gái nhỏ nói chuyện làm ra vẻ đáng yêu này đâu.
Cố Thịnh nặn mặt Tiểu Thang Viên, qua loa nói: "Anh xem, con gái của tôi đáng yêu không?"
"Meo meo meo——" Tiểu Thang Viên nâng mặt của mình, bắt chước vài tiếng mèo kêu.
Mẹ của cô nhóc rất thích nghe cô nhóc bắt chước tiếng mèo kêu! Cô nhóc bắt chước rất giống!
Cố Thịnh không nhịn được lộ vẻ ghét bỏ: "…"
Đoàn trưởng La: ". . . . . ."
Đoàn trưởng La nhìn Cố Thịnh mặt lạnh như băng sương, khẽ nhíu mày, lúc đoàn trưởng Cố nói tới con gái mình không giống như là cố ý khoe khoang, mà cô nhóc trong lồng ngực của anh dáng dấp giống Cố Thịnh ba bốn phần, thắt bím tóc đẹp đẽ, gương mặt trắng nõn nà, môi đỏ hồng, giọng nói vô cùng ngọt ngào, lời nói ra khiến người nhũn cả tai.
Có… Có chút đáng yêu!