Nhìn theo Cố Thịnh ôm con gái về nhà, trong đầu đoàn trưởng La vẫn dừng lại ở hình ảnh vừa nãy, cô con gái nhỏ xinh đẹp đáng yêu ôm lấy cổ người đàn ông, một tiếng lại một tiếng "cha" ngọt ngào.
Cố Thịnh thật sự không phải kẻ tốt, trên nét mặt anh lại hơi mơ hồ hiện lên vẻ thiếu kiên nhẫn, cô con gái nhỏ lại dỗ cha vài tiếng.
"Cha ơi, con nói lời hay với mẹ giúp cha rồi đó."
"Cha ơi…"
Đoàn trưởng La: "…" Cô con gái hiểu lòng người như thế, nói không ngưỡng mộ là giả, giọng nói ngọt ngào lại dịu dàng như vậy.
Nếu anh ta có thể có con gái thì tốt rồi.
Ngưỡng mộ nhà cách vách trai gái song toàn, không giống anh ta, về đến nhà, còn phải hầu hạ Trương Lệ Dung và con trai Kim Bảo Nhi, con trai của anh ta được nuông chiều, tính tình hống hách, một dạng với mẹ nó, ở nhà dám vênh mặt hất hàm sai khiến cha nó.
"Trương Lệ Dung, chúng ta sinh thêm con gái đi."
Trương Lệ Dung: "… Anh có ý gì?" Cô ta sinh thêm đứa con gái với tên họ La có sinh được không?
Đoàn trưởng La nói: "Có đứa thứ nhất thì có thể có đứa thứ hai."
"Lại sinh đứa con gái, trai gái song toàn." Đoàn trưởng La thấy cô con gái ngọt ngào của nhà kế bên, anh ta rất ước ao.
Trương Lệ Dung hiếu kỳ nói: "Đoàn trưởng Cố nhà bên cạnh về rồi à? Cậu ta mới có thêm con gái có phải là không quá vui vẻ không?"
Đoàn trưởng La nói: "Ngày hôm nay thấy cậu ta ôm con gái, cậu ta quả thực trông
không vui lắm."
Trương Lệ Dung vui vẻ nói: "Thật à! Tôi nói mà, cậu ta không thích con gái."
"Nhưng con gái của cậu ta rất khiến người ta yêu thích." Đoàn trưởng La nói: "Đứa nhỏ Viên Viên nhà đó vừa biết múa vừa biết nói ngọt, cười lên đáng yêu, phỏng chừng lớn rồi vẻ ngoài không kém đâu."
"Một nhà có nữ trăm nhà cầu…" Đoàn trưởng La ngẫm lại hai cô con gái nhà Cố Thịnh, con gái lớn vừa nhìn đã biết là mỹ nhân, con gái nhỏ chắc chắn không kém, "Sau này được rất nhiều người muốn kết thông gia với nhà cậu ta."
"Em không phát hiện nhân duyên của Cố Thịnh trở nên tốt hơn à." Nghĩ tới đây, đoàn trưởng La không nhịn được mê tít mắt, Cố Thịnh có con trai còn có hai cô con gái đáng yêu, trước khi con gái chưa xuất giá, biết nói chuyện vừa ngọt ngào vừa dỗ dành cha, chờ sau này xuất giá rồi, còn có thể tìm hai chàng rể lợi hại cho Cố Thịnh…
Trương Lệ Dung: "… Không chừng ánh mắt của con gái cậu ta không tốt, còn phải chu cấp lại con rể."
Đoàn trưởng La nói: "Người ta có hai con gái thì luôn có đứa có thể tìm được con rể tốt, đây đều là trợ lực cho con trai cậu ta."
Nghĩ tới điểm này, đoàn trưởng La nóng ruột.
Trương Lệ Dung lóe lên ý nghĩ: "Nếu như con trai chúng ta có thể lấy được con gái nhà cách vách…"
Đoàn trưởng La cau mày: "Thế không được."
Trước đây đoàn trưởng La và đoàn trưởng Khương chính là đối thủ cũ, hiện tại
đoàn trưởng Khương đi rồi, quan hệ của đoàn trưởng La và Cố Thịnh không mặn không nhạt, nhưng anh ta cũng không muốn kết thông gia với Cố Thịnh.
"Thanh mai trúc mã, hai đứa nhỏ vô tư, vừa vặn, Kim Bảo Nhi của chúng ta vừa khéo lớn hơn con gái nhỏ nhà đó."
Trước đây Trương Lệ Dung chưa bao giờ nghĩ về hướng này, bởi vì Tiểu Thang Viên lớn hơn con trai cô ta, hiện tại Triển Ngải Bình sinh cô con gái khác, nếu có thể cưới được con gái nhà cách vách thì đây chính là việc tốt.
Dù cho Kim Bảo Nhi không cố gắng cũng không thành tài, chỉ cần nó có thể dỗ ngọt con gái nhà kế bên, sau này không lo không có tiền đồ.
Triển Ngải Bình là con cán bộ, Cố Thịnh cũng là con cán bộ, mấy anh trai của Cố Thịnh, mỗi người đều không đơn giản, càng khỏi nói đến cha anh…
Trương Lệ Dung càng nghĩ càng thấy nóng lòng, nghĩ thầm sau này ngược lại
có thể tạo mối quan hệ với Triển Ngải Bình, nhà cô có tận hai cô con gái kia mà! Mặc dù Viên Viên lớn một chút thế nhưng cũng không lớn hơn bao nhiêu, nếu có thể thành tuyệt đối không tệ.
Đi đâu đi tìm thông gia tốt như vậy?
Đoàn trưởng La thấy Trương Lệ Dung nghĩ vẩn vơ, anh ta vội vàng nói: "Em cũng đừng nghĩ lung tung, chúng ta đang nghĩ tới chuyện sinh con gái đó!"
Con cái kết hôn, đó cũng là chuyện của hai mươi năm sau, chuyện của hai mươi năm sau ai nói chính xác được? Trước mắt sinh con gái mới quan trọng.
Nếu như có thể sinh con gái, tương lai tìm thông gia tốt, đó mới là vững vàng.