Thập Niên 70: Gả Cho Đối Thủ Một Mất Một Còn ( Dịch Full )

Chương 540 - Chương 540. Vạn Người Ghét 1

Chương 540. Vạn người ghét 1 Chương 540. Vạn người ghét 1

Anh cả Cố chịu kích thích quá lớn, đặc biệt là sau khi nghe Tiểu Thang Viên nói thường ngày cha cô nhóc "chú trọng vệ sinh" cỡ nào.

Trong lòng anh cả Cố đều trở nên tê dại, ngẫm lại khi còn bé thằng năm nghịch ngợm cỡ nào, ngông cuồng tự đại ra sao, cứng đầu, không chịu thua, tính tình sắc bén… Anh cũng không phải là một người đàn ông tinh tế.

Tuy nhiên, anh lại rất ưu tú, phát triển, anh giống như hạc trong bầy gà, anh cả Cố cưng chiều người em trai này như cưng chìu con trai, dung túng anh, cảm thấy tự hào vì anh.

Anh cả Cố cho rằng thằng năm cưới Triển Ngải Bình lẽ ra có thể dạy dỗ người phụ nữ này thật ngoan ngoãn, ít nhất ngoài mặt oai phong, ở trong cùng một nhà, tình thế của hai người bọn họ không nói chia bảy ba, cũng phải là bốn sáu, nhiều nhất thì năm năm, hai người thế lực ngang nhau.

Kết quả lại là hai tám, còn là Triển Đại Bình Bình tám, em trai anh ấy hai, không hề có sức chống cự, thức dậy sớm, ngủ thì trễ, sáng sớm trước khi luyện tập còn thuận tiện vệ sinh quét nhà cửa sạch sẽ… Đàn ông bình thường cũng không hiền huệ săn sóc như anh.

Làm lính nhiều năm như vậy, còn tưởng là lên đoàn trưởng… Sao anh không đi tranh cử đội vệ sinh danh dự mỗi ngày đi.

Cố Nghiêu tức giận muốn chết, anh ấy chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, nhọc nhằn khổ sở nuôi được đứa em trai, anh lại ngoan ngoãn làm việc nhà cho người phụ nữ khác?

Khi Cố Thịnh về đến nhà, Triển Ngải Bình lên tiếng chào hỏi anh, để anh chiêu đãi anh cả Cố, bản thân ôm đứa nhỏ trở về phòng ngủ, cho Tiểu Miên Hoa uống sữa.

Cố Thịnh nói: "Vợ, em nghỉ ngơi đi, nếu mệt thì ngủ một lát."

Triển Ngải Bình khẽ nở nụ cười, đóng cửa lại.

Cố Thịnh vừa quay đầu thì thấy anh trai Cố Nghiêu trừng mắt với anh, dáng vẻ kỳ quặc. Cố Thịnh nhíu mày, Cố Nghiêu nói: "Còn tưởng rằng em ở nhà cha mẹ ra vẻ thôi, không nghĩ tới em ở nhà càng… Rối tinh rối mù."

"Em cũng làm đoàn trưởng rồi… Em còn tí địa vị gia đình không?"

"Có." Cố Thịnh nghiêm túc nói: "Em có địa vị gia đình hơn đoàn trưởng La nhà kế bên."

Anh cả Cố: "… Bớt nói hưu nói vượn đi."

Cố Thịnh nói: "Anh không biết đâu, dân tộc thiểu số ở Tây Nam nhiều, địa vị của nữ cao."

Anh cả Cố: "Em cho rằng anh rất dễ lừa à?"

"Bảo em dạy dỗ vợ em thật nghiêm nhưng em không nghe lời, Triển Ngải Bình này cũng không phải người vợ tốt…"

Cố Thịnh thu hồi vẻ mặt cười đùa, đầu lông mày của anh sắc bén, biểu hiện không vui nhìn Cố Nghiêu: "Anh cả, em kính anh là anh lớn, nhưng em cũng nhắc nhở anh, chớ nói xấu vợ em ở trước mặt em."

Cố Nghiêu: "Em đúng là che chở cô ta."

"Cô ấy là vợ em, em không che chở cô ấy thì che chở ai?" Cố Thịnh nói như chuyện đương nhiên, tiếp tục nói: "Em dùng cả mạng che chở cô ấy, không chỉ có em che chở cô ấy, con trai con gái em đều sẽ bảo vệ cô ấy, anh cả, anh cũng phải xem xét thời thế, cũng không nhìn xem đây là địa bàn của ai."

Trong giọng nói của Cố Thịnh ba phần là nói giỡn, bảy phần là uy hiếp, mày kiếm giương cao lại ẩn chứa lệ khí: "Chú ý một chút cho ông đây, cẩn thận ông đây đuổi anh ra ngoài."

Cố Nghiêu: "…"

"Là một người đàn ông, em đối với cô ta… Em đối xử với em dâu đủ tốt rồi, em là quân nhân, đi sớm về trễ, công việc lại bận bịu, cô ta cũng không biết đau lòng săn sóc em."

Cố Thịnh nói: "Em đau lòng săn sóc cô ấy là được rồi."

"Anh, anh sẽ không phải cảm thấy cô ấy sinh ba đứa con cho em rất đơn giản, dễ dàng đấy chứ? Lúc cô ấy sinh con em không thể ở bên cạnh, em cảm thấy hổ thẹn, em còn trách mình chưa đủ tốt với cô ấy."

Cố Nghiêu nói: "Phụ nữ sinh con chẳng lẽ không phải là chuyện đương nhiên sao?"

Cố Thịnh: "Con mẹ anh chứ chuyện đương nhiên, không phải người yêu của anh, anh đương nhiên không biết đau lòng."

Anh cả Cố: "…"

Anh ấy cảm thấy em trai mình đã bị bệnh đến giai đoạn cuối không thể cứu chữa rồi, cái đồ điên này.

Triển Ngải Bình rốt cuộc có ma lực gì mà dụ dỗ em trai anh ấy thành như vậy, Triển Đại Bình Bình này chỉ có dung mạo xinh đẹp, có chút sắc đẹp, thế nhưng từ nhỏ đến lớn cô không giống con gái lắm.

Bình Luận (0)
Comment