Thập Niên 70: Gả Cho Đối Thủ Một Mất Một Còn ( Dịch Full )

Chương 577 - Chương 577. Phí Bảo Kê 4

Chương 577. Phí bảo kê 4 Chương 577. Phí bảo kê 4

Triển Ngải Bình đạp anh một cái: "Mấy tên lính các anh không hề để tâm tới thành tích học tập của con cái."

Bấy giờ, không chỉ có ở nông thôn, trong gia đình quân nhân, cũng không quá coi trọng thành tích học tập của con cái, có thể biết chữ, qua lao là được, cùng lắm sau khi lớn lên đứa nhỏ cũng tham gia quân đội, có con đường của con cháu cán bộ…

Cố Thịnh: "Vợ à em quên em cũng đã từng làm lính à."

Triển Ngải Bình nói: "Sau này anh phụ đạo con gái học tập."

Cố Thịnh: "… Lúc ở nhà anh sẽ phụ đạo."

"Đàn ông mà đáng tin, lợn nái cũng biết leo cây." Vấn đề học tập của con gái vô cùng hóc búa, trong lòng Triển Ngải Bình biết đoàn trưởng Cố không đáng tin.

Vẫn phải phát huy tính năng động chủ quan của đứa nhỏ, anh trai kéo em gái.

Oa Bao Nhục xem như là người anh trai rất có trách nhiệm, Tiểu Thang Viên chạy ra ngoài chơi, cậu nhóc ở nhà chăm sóc em gái Tiểu Miên Hoa, còn vô cùng kiên nhẫn dạy cô bé nói chuyện, Tiểu Miên Hoa biết nói vài từ đơn giản.

Oa Bao Nhục cầm tiểu thuyết hình ảnh, chỉ vào từng chữ từng chữ trên tiểu thuyết hình ảnh đọc cho cô bé nghe, xem xong tiểu thuyết hình ảnh, cậu nhóc còn lấy thẻ đến, dạy cô bé nhận biết hoa quả: "Cái này là quả táo, cái này là quả chuối…"

Khuôn mặt Tiểu Miên Hoa vô cùng mềm mại giống như mì vắt, mặt cô bé mới thật sự là bánh trôi, một đôi mắt to đen nhánh giống như là nhân bánh mè đen, cô bé lặp lại từ trong miệng anh trai: "Quả quả, chuối chuối, ca ca!"

Triển Ngải Bình nhìn hình ảnh anh em tương thân tương ái thấy rất ấm lòng, anh trai Oa Bao Nhục rất dịu dàng, tuy rằng không giống Cố Thịnh, cũng không giống cô, bản thân cũng hơi tự luyến, nhưng là một người anh cả tỉ mỉ có kiên trì.

Khi còn bé cô cũng muốn nắm giữ một người anh trai như Hựu Hựu, em gái trong nhà rất may mắn.

Triển Ngải Bình nói với con trai Hựu Hựu: "Chờ Viên Viên trở về, con cũng dạy Viên Viên học toán đi."

Viên Viên vẫn còn ở chỗ đêm từng ngón tay, mẹ ruột ngứa mắt, bảo cô nhóc đếm một hơi đến ba mươi, đều có thể thiếu cân thiếu lạng.

Bảo cô nhóc viết tên của mình, cô nhóc cũng sẽ "thiếu cân thiếu lạng".

Thân thể Oa Bao Nhục cứng đờ: "…"

Vừa nhắc tới em gái sinh đôi Tiểu Thang Viên, cậu nhóc cũng rất sầu, em gái Viên Viên chính là "mười vạn câu hỏi vì sao" biết đi, cô nhóc luôn có nhiều câu hỏi vì sao kỳ lạ, muốn dạy cô nhóc vài thứ, cô nhóc sẽ hỏi vì sao cái này, vì sao cái kia, cuối cùng hỏi tức mức Oa Bao Nhục im luôn.

Oa Bao Nhục suy nghĩ vì sao giúp em gái, em gái Tiểu Thang Viên lại phủi mông ra ngoài chơi rồi.

"Anh trai, anh từ từ suy nghĩ, nghĩ được lại nói cho em biết."

Oa Bao Nhục: "…"

Oa Bao Nhục nghĩ thầm mình thông minh như thế, tuyệt đối không thể bị em gái đùa giỡn lừa gạt.

Oa Bao Nhục nói: "Mẹ, con đọc rất nhiều mười vạn câu hỏi vì sao."

"Hựu Hựu nhà chúng ta rất lợi hại."

Oa Bao Nhục uất ức nói: "Thế nhưng em gái luôn có rất nhiều câu hỏi vì sao."

Triển Ngải Bình: "…"

"Em gái còn nhỏ mà, đối với cái gì cũng tò mò."

Oa Bao Nhục: "Con nghi em ấy đang gạt con, em ấy muốn ra ngoài chơi thôi."

"Em ấy bảo con nghĩ, bản thân em ấy lại chạy mất."

Triển Ngải Bình: "…"

Con gái lớn Tiểu Thang Viên của cô rất có thiên phú ở mặt gạt ăn lừa uống chạy ra ngoài chơi.

Triển Ngải Bình tự mình trấn an nói: "Ham chơi mà, là thiên tính của con nít, khi còn bé trẻ con luôn muốn ra ngoài chơi, đi tiếp xúc với tự nhiên, gần gũi với tự nhiên, con cái nhà ai trong đại viện mà không như vậy."

Khi còn bé cô và Cố Thịnh cũng thích chạy ra ngoài chơi, cả ngày cũng không có lúc nào yên tĩnh, trong đại viện có rất nhiều trẻ con, đặc biệt chơi trốn tìm là thú vị nhất.

Tiểu Thang Viên nho nhỏ xen lẫn trong đống con nít, cũng không ai bắt nạt cô nhóc, dung mạo của cô nhóc đẹp hơn mấy đứa nhỏ cùng tuổi.

Bây giờ đi học, toàn bộ đều đưa đến trưởng tiểu học cho con em! So với trẻ con nhà khác, đứa nhỏ nhà cô vẫn tốt hơn chút, hai anh em có thể học cùng một lớp, có thể chăm sóc lẫn nhau.

Ở điềm này, Trương Lệ Dung nhà kế bên cũng rất hâm mộ cô: "Nếu tôi có thể sinh đôi thì tốt rồi, Kim Bảo có thể có một người bạn."

"Tôi dự định chờ Kim Bảo bảy, tám tuổi lại cho nó đi học tiểu học, con trai cứ đi học muộn chút."

Trương Lệ Dung cố gắng để Kim Bảo của mình học muộn chút, tốt nhất tám, chín tuổi lại học tiểu học, tránh cho con bị bắt nạt, đến lúc đó cậu bé lớn tuổi nhất trong lớp, lại mời thầy cô ăn một bữa cơm, để Kim Bảo làm lớp trưởng.

Kim Bảo nhà các cô phải làm lớp trưởng từ nhỏ, làm cán bộ, sau này lớn lên chắc chắn là cán bộ quốc gia, phải làm quan.

Bình Luận (0)
Comment