Thập Niên 70: Gả Cho Đối Thủ Một Mất Một Còn ( Dịch Full )

Chương 602 - Chương 602. Người Ra Đề 2

Chương 602. Người ra đề 2 Chương 602. Người ra đề 2

Bạn nhỏ Trình bị logic ăn cướp của cô nhóc chọc tức, dựa vào cái gì đều dùng khăn tay của cậu nhóc.

Tiểu Thang Viên nhắc nhở cậu bé: "Nếu như cậu dám nói cho mẹ tớ biết, tớ lập tức nói cậu là đồ mách lẻo, xấu hổ quá."

Lục Trình tức điên: "Cậu trả kẹo lại cho tôi!"

Ăn kẹo của cậu bé còn không khách khí với cậu bé, thế có được không?!

"Không trả." Tiểu Thang Viên làm mặt quỷ với cậu bé: "Lêu lêu lêu."

Tiểu Thang Viên cũng thù rất dai, ai bảo cậu bé cố ý ăn kẹo ở ngay trước mặt cô nhóc, còn nhìn chằm chằm cô nhóc làm lao động.

Hừ, đồng chí Viên Viên chắc chắn sẽ không bị mấy viên kẹo thu mua.

Hiện tại tay cũng rửa sạch, khăn và kẹo đều tới tay, Tiểu Thang Viên nhanh chân bỏ chạy.

Lục Trình ở phía sau đuổi theo cô nhóc, Tiểu Thang Viên chạy một lúc, nói mình đau bụng, đi không được, lúc này đã là giờ ra về, anh trai Oa Bao Nhục chờ bọn họ cùng trở lại, Tiểu Thang Viên nói không nhúc nhích nổi, Oa Boa Nhục hỏi han ân cần, còn săn sóc nói cõng cô nhóc trở về.

Tiểu Thang Viên vui vẻ được anh trai cõng ở sau lưng.

Cô nhóc có chút bận tâm: "Anh trai, anh cõng nổi em hả?"

Oa Bao Nhục bảo đảm nói: "Chắc chắn cõng em về."

"Anh trai anh thật tốt."

Oa Bao Nhục cõng Tiểu Thang Viên, thân thể cậu nhóc loạng choà loạng choạng.

Lục Trình nhìn Tiểu Thang Viên còn cao hơn anh cô nhóc nằm nhoài trên người Oa Bao Nhục, cậu bé không nhìn nổi, lập tức nói: "Tôi cõng cậu ấy về cho."

Oa Bao Nhục khó xử: "Chuyện này…"

"Được thôi." Tiểu Thang Viên mang theo ba thùng công cụ lao động, quải hai cái cặp nằm nhoài trên lưng Lục Trình, Lục Trình là người cao nhất trong ba người bọn họ.

Oa Bao Nhục nói: "Lục Trình, mẹ của tôi nói cậu rất mạnh, cậu nhất định có thể cõng em gái tôi về nhỉ?"

Lục Trình: "…"

Lục Trình cúi đầu đi về phía trước, không nói.

Tiểu Thang Viên nói: "Anh trai, tay em còn rảnh, cần em cầm cặp giúp anh không?"

Oa Bao Nhục nghĩ thầm: Em gái à, hơi quá đáng rồi.

"Anh tự cầm."

Lúc này Lục trình rất tức, cậu bé căm tức, cậu bé cảm thấy mình bị hai anh em này cấu kết với nhau làm việc xấu đùa bỡn cậu nhóc, nhưng vào lúc này, Tiểu Thang Viên ôm cổ của cậu nhóc, âm thanh cực kỳ ngọt ngào:

"Anh trai quả cam cám ơn anh."

Tiểu Thang Viên nói lời ngon tiếng ngọt cảm ơn cậu bé hơn nửa ngày, Lục Trình muốn nổi giận, lại giống như một đấm đập vào trên bông.

Cậu bé cứ đàng hoàng cõng Tiểu Thang Viên về nhà, bánh trôi này quá dính, bò lên trên lưng của cậu bé, muốn bỏ rơi cũng không bỏ rơi được.

Lục Trình tràn ngập bóng ma trong lòng đối với cô bé lớn lên đáng yêu, âm thanh lại ngọt ngào.

Cô nhóc còn vô lại bá đạo da mặt dày giả bộ đáng thương, là một tên Siêu Mạnh Mẽ!

Triển Ngải Bình nhìn bóng dáng ba người bọn chúng trở về, đột nhiên giống như là hiểu cái gì đó, Tiểu Thang Viên sinh long hoạt hổ nhào về phía mẹ, "Mẹ, con mời mẹ ăn kẹo!"

"Kẹo ở đâu ra?"

"Anh trai quả cam cho."

Cao Kinh Mai vô cùng áy náy gọi điện thoại cho Triển Ngải Bình: "Tiểu Trình nhà tôi không bắt nạt hai đứa bé nhà cô chứ?"

Triển Ngải Bình cũng cảm thấy vô cùng áy náy: "Hai vợ chồng các cô lúc nào trở về? Chỉ sợ là đứa nhỏ nhà tôi bắt nạt thằng con nhà cô…"

Cao Kinh Mai nghĩ làm sao có thể, "Bọn chúng không đánh nhau chứ?"

Triển Ngải Bình nói: "Không, đứa nhỏ Lục Trình này rất hiểu chuyện, rất có tinh thần trách nhiệm, có tinh thần trọng nghĩa, cậu bé còn biết sẻ chia, chia kẹo cho mọi người ăn."

Cao Kinh Mai: "… Nhân viên y tế các cô thật biết nói chuyện." Nói không hề giống thằng con nhà cô ấy.

*

Sau khi Lục Trình đến, lớp phụ đạo của nhà họ Cố cũng mở rộng, Tiểu Thang Viên và Lục Trình có chung một đặc điểm, chính là hai người bọn chúng cũng không thích làm bài tập, đều thích làm này làm nọ, vừa về nhà là ham chơi.

Cái bàn nhỏ lúc trước không thể có nhiều người ngồi như vậy, Triển Ngải Bình bèn ghép lại thành một cái bàn dài, để đám con nít tụ lại cùng nhau làm bài tập.

Lớp trưởng Tiểu Thang Viên phân chia nhiệm vụ: "Tớ làm ba bài, Đậu Tử cậu làm hai bài… Anh trai quả cam anh làm năm bài đi."

"Sau khi làm xong chúng ta chép bài nhau."

Lục Trình không vui: "Tại sao tôi phải làm năm bài?"

Tiểu Thang Viên nói: "Cậu là ủy viên lao động, anh trai nói biết lắm khổ nhiều, nên phải làm nhiều bài hơn người khác."

"Vậy cậu còn là lớp trưởng…"

Cuối cùng hai người bọn họ cãi nhau ở trong nhà, Triển Ngải Bình trực tiếp huỷ ổ nhỏ chép bài tập của đám lớp một bọn họ.

Bình Luận (0)
Comment