Lúc này điều kiện đơn sơ, dứt khoát biên soạn nội dung một khóa học, photo nội dung trong sách hướng dẫn cho tiết đó, hoặc là thầy cô trực tiếp chép nội dung lên bảng đen.
Sau khi thử một hai tiết, các thầy cô dồn dập phản ứng hiệu quả nổi bật, Cô Khương vui vẻ nói: "Thu bài tập càng ngày càng thoải mái, nâng cao lên nhiều, còn có thể tiếp tục biên soạn."
"Bác sĩ Triển quả nhiên là người có rất nhiều ý tưởng."
"Viện trưởng Triển rất biết cách ra đề!"
Các giáo viên của trường tiểu học cho con em vui mừng cảm động nhất: "Trước đây mấy đứa nhóc này viết văn tôi đều xem không hiểu."
"Giỏi hơn trước đây hơn nhiều."
"Trước đây tôi còn phải đoán chữ…"
…
Tiếp đó những giáo viên này tiếp thu ý kiến quần chúng, bắt đầu thống nhất hợp tác biên soạn sách hướng dẫn, chuyện chuyên nghiệp giao cho người chuyên nghiệp làm, Triển Ngải Bình cũng không tham dự nhiều, chờ ngồi mát ăn bát
vàng.
Có điều, cô thường xuyên được mời ra đề, "Viện trưởng Triển cô có nhiều ý tưởng, ra đề mới, cũng thú vị."
"Tôi thấy rất thú vị, tôi cũng không nhịn được mà làm mấy đề."
Triển Ngải Bình đồng ý ra đề cho các lớp tiểu học, hiệu trưởng Mã nhìn những đề do cô ra khen không dứt miệng: "Viện trưởng Triển, cô không nên đi học y, cô thích hợp làm giáo dục, quả nhiên là người từng làm giáo viên."
"Hiện tại phải hoàn tất những công việc còn dang dở, cần một nhóm giáo dục nhân tài."
Hiệu trưởng Mã thậm chí lén tiết lộ phong thanh cho Triển Ngải Bình: "Tôi cảm thấy mấy năm nay có thể sẽ có tin tức khôi phục thi đại học, để bọn nhỏ học tập vững vàng, chính xác không sai."
Triển Ngải Bình gật gù: "Tôi cảm thấy đúng như vậy."
Dựa theo tình huống trước mắt, thực ra rất nhiều người đều có thể đoán ra tương lai có thể sẽ khôi phục thi đại học, chỉ có điều rốt cuộc có thể khôi phục thi đại học hay không, tất cả mọi người đều không chắc, bởi vì những năm nay liên tục xảy ra nhiều chuyện, rất nhiều người đều cẩn thận, không chắc được.
Giống như chú bé chăn cừu, nói sói tới nhiều lắm, rồi mọi người cũng không tin nữa.
Quần chúng khôi phục kinh tế tiếng hô khí thế, hiện tại trong nhà xưởng có không ít nhân viên nghiên cứu kỹ thuật chủ yếu là mấy người bốn mươi năm mươi tuổi, nhân tài tuyệt tự nghiêm trọng, nếu không phát triển giáo dục, bồi dưỡng nhân tài lần nữa…
Hiệu trưởng Mã rất để bụng đối với sự nghiệp giáo dục, ông ấy nghĩ hiện tại đám học sinh tiểu học này hẳn là có thể kịp tới khi khôi phục thi đại học, cứ để các thầy cô bắt giáo dục một lần nữa.
Chỉ có điều, khó khăn chồng chồng lớp lớp.
Hiệu trưởng Mã thở dài nói: "Bác sĩ Triển, cha mẹ quan tâm việc học tập của con cái như cô rất ít."
Triển Ngải Bình nói: "Có lẽ sang năm sẽ không giống với lúc trước."
Chờ sau khi tin tức khôi phục thi đại học được thả ra ngoài, vậy thì sẽ nhấc lên làn gió điên cuồng học tập.
Triển Ngải Bình có lúc ngẫm nghĩ, mình cũng đừng soạn sách hướng dẫn tiểu học gì, nếu như bắt đầu soạn tài liệu giảng dạy và đề bài cho sách hướng dẫn trung học, không chừng sang năm có thể kiếm một món hời.
Sang năm có lẽ đủ mọi tài liệu in ấn bay đầy trời, người ta đứng xếp hàng ở thư viện Tân Hoa cướp sách cướp tài liệu.
Nếu như em trai Triển Minh Chiêu và em dâu Cố Tương Nghi muốn thi đại học, trái lại cô sẽ đi kiếm tài liệu… Đúng rồi, còn có người trong bệnh viện người, thầy lang trong thôn trấn, hẳn có không ít người muốn thi vào học viện y khoa.
Khi hiệu trưởng Mã bọn họ bắt đầu nghiên tài liệu giảng dạy hướng dẫn của tiểu học, điều này cũng dẫn đến một vấn đề, đó chính là bài tập của học sinh tiểu học trở nên nhiều hơn.
Tiểu Thang Viên cầm một tờ bài tập toán than thở, đây là của trường học phát xuống, có người nói mỗi lớp đều có, ở bên cạnh, còn có một dòng chữ:
"Người ra đề: Triển Ngải Bình."
Tiểu Thang Viên nhào tới trong lồng ngực mẹ, ôm lấy cổ Triển Ngải Bình, khẽ nói: "Mẹ, may là bọn họ chỉ biết mẹ là viện trưởng Triển, bác sĩ Triển, không biết mẹ tên là Triển Ngải Bình."
Triển Ngải Bình hỏi cô nhóc: "Lẽ nào đám Đậu Tử không hỏi mẹ con có phải Triển Ngải Bình không à?"
Tiểu Thang Viên lắc đầu một cái: "Con nói mẹ con rất đẹp, người ra đề nhất định là một bà già làm người ta ghét."
Triển Ngải Bình: "…"
"Nếu như mẹ chịu ra đề đơn giản chút, nhất định là đại mỹ nhân người gặp người yêu."
Triển Ngải Bình ha ha một tiếng: "Làm bài tập đi."