Hoàn thành phần thi cuối cùng của kỳ thi đại học, Triển Minh Chiêu ra khỏi trường thi, cậu chỉ cảm thấy hôm nay bầu trời cực kỳ xanh, mây trên trời cực kỳ đẹp, xung quanh đều ngập tràn không khí tự do và hương thơm ngọt dịu.
Cậu vừa ra khỏi trường thi, miệng cười toe toét không ngừng, khiến nhiều cô gái trẻ bên cạnh nhìn cậu, còn có vài người bạo dạn tới bắt chuyện với cậu: “Cậu tên gì vậy, thuộc công xã nào? Thi như thế nào? Chúng ta so đề…”
“Này cậu, trông cậu trẻ lắm, là thanh niên trí thức vừa xuống nông thôn? Có muốn tham gia nhóm thanh niên trí thức của công xã chúng tôi không, nếu đồng thời thi đỗ đại học, chúng ta có thể…”
…
Đối mặt với cảnh tượng như vậy, Triển Minh Chiêu đã sớm thành thạo điêu luyện, cậu từ chối từng người một, ám thị mình đã kết hôn rồi, con cũng có rồi.
Triển Minh Chiêu đứng dưới gốc cây đợi Cố Tương Nghi, vẫn là Cố Tương Nghi nhìn thấy cậu trước, cô ấy đi tới giẫm vào chân cậu một cái: “Sao nào? Nhiều nữ thanh niên trí thức như vậy vây quanh anh? Bộ dạng hớn hở rạng ngời.”
“Vợ à.” Triển Minh Chiêu tươi cười, cậu vừa cười lên đã cực kỳ trêu người: “Anh thật sự vui mà, qua hôm nay, anh không cần đọc tài liệu ôn tập của chị anh nữa.”
“Anh không phải làm đề toán nữa.”
Muốn không cười cũng khó.
“Bộ dạng ngốc nghếch đó của anh!” Cố Tương Nghi kéo tay cậu đi về, thi xong rồi, cô ấy cũng cực kỳ nhẹ nhõm, hai người nhanh chóng trở về, trên đường so đáp án, càng so càng vui.
Về tới nhà họ Cố, hai vợ chồng Cố Thịnh đã chuẩn bị xong cơm nước đợi hai người, Cố Tương Nghi bận ăn cơm, con trai cũng không màng tới.
Ăn no bụng rồi, Cố Tương Nghi lau miệng: “Nếu thật sự đỗ đại học, đến nơi khác học đại học, vậy sẽ không thưởng thức được tay nghề của anh út em nữa rồi.”
“Thật tiếc!”
Triển Ngải Bình kiến nghị: “Vậy thì ôn thi thêm một năm nữa, ăn cho đủ.”
“Không, tuyệt đối không!” Cố Tương Nghi lắc đầu: “Trước khi thi, em cảm thấy tỉ lệ mình đỗ đại học rất thấp, nhưng đề thi này —— em càng làm càng tự tin, vẫn là chị dâu lợi hại, đề chị ra còn khó hơn đề thi này nhiều.”
“Em vừa làm vừa nghĩ, thế mà lại đơn giản như vậy ha ha ha ha.”
Triển Minh Chiêu gật đầu: “Lúc em đi ra, nghe người ta nói chuyện, nghe họ nói rất khó, em không lên tiếng.”
Cố Tương Nghi: “Trường thi đó của em có rất nhiều người chưa làm được nửa đề toán.”
Triển Ngải Bình gật đầu: “Chúc hai em đều đỗ đại học!”
Triển Minh Chiêu và Cố Tương Nghi đều điền trường ở thủ đô, Cố Tương Nghi là học viện Y, Triển Minh Chiêu là học viện ngoại giao thủ đô, nếu hai người đều thi đỗ, vừa hay dẫn theo con đi học.
Người trong viện gia thuộc đều biết em gái và em rể của đoàn trưởng Cố đã tham gia thi đại học, sau khi thi xong, họ đều tới hỏi thăm tình hình, hỏi hai người họ thi đại học như thế nào, có cơ hội đỗ không?
Chủ nhiệm Lý nói: “Tài liệu ôn tập do Tiểu Triển làm rất tốt, tuy tôi đọc không hiểu nhưng tôi đã học được không ít.”
Người khác bỡn cợt nói: “Chị đã từng tuổi này rồi, lẽ nào cũng muốn đi thi đại học à? Bảo thằng tư nhà chị đi.”
Trong lòng mẹ Kim Cương không thoải mái: “Còn thi đại học, có thể thi đỗ không? Sao lại khôi phục thành thi đại học rồi…”
Khác với những người khác, mẹ Kim Cương không thích khôi phục thi đại học, khôi phục thi đại học thì toàn bộ học sinh phải thi, phải dựa theo thành tích? Thế này là sao? Còn chi bằng dựa theo tiến cử như trước đây.
Nghĩ tới thành tích trứng vịt mà Kim Cương nhà mình mang về, mẹ Kim Cương lo lắng.
“Em trai em gái nhà họ có thể đỗ đại học? Nhiều người thi như thế, việc thi đại học này cũng phải chú trọng tới thành phần…”
Chủ nhiệm Lý nói: “Mẹ Kim Cương, cô vẫn nên đi về bảo Kim Cương nhà cô học hành đàng hoàng, đừng có mang trứng vịt mặn về nữa.”
“Bây giờ khác với trước đây, 0 điểm không vẻ vang gì.”
Chủ nhiệm Lý nói vậy, mấy chị dâu khác cũng cười theo.
Thẩm Lệ Thanh và hai vợ chồng Tăng Giang Tiết Tiểu Muội đã tới nhà họ Cố, hai người Tăng Giang vội vã theo hai vợ chồng Triển Minh Chiêu so đáp án.
Hai vợ chồng càng so càng chán nản, Tăng Giang ủ rủ: “Tiêu rồi.”
Tăng Giang cầm sách đập vào đầu mình, cậu ấy mơ mơ hồ hồ, sao vừa vào trường thi đã không biết gì hết vậy?
“Lỡ như thi trượt trường mà anh điền…”
Trong lòng Tiết Tiểu Muội cũng lo lắng: “Anh đừng lo lắng, hay là sang năm chúng ta thi tiếp.”
Tăng Giang cắn môi: “Anh chỉ còn một cơ hội cuối cùng.”
Lần này Tăng Giang tham gia thi đại học đã lập Quân Lệnh Trạng, cậu ấy đã đồng ý với nhà họ Tiết, nếu tham gia thi đại học hai lần đều không thể đỗ, vậy cậu ấy sẽ ngoan ngoãn ở nông thôn, làm nông dân cả đời với Tiết Tiểu Muội, không nghĩ tới những chuyện thi đại học gì đó nữa.