Thập Niên 70: Gả Cho Đối Thủ Một Mất Một Còn ( Dịch Full )

Chương 646 - Chương 646. Có Gì Học Nấy 3

Chương 646. Có gì học nấy 3 Chương 646. Có gì học nấy 3

Tiểu Miên Hoa lắc đầu: “Cháu không muốn cha nhập viện đâu, mẹ sẽ buồn lắm.”

Tiểu Thang Viên: “Đúng vậy, thà về nhà làm bài tập…ở trong bệnh viện cũng không ăn được cơm cha nấu.”

Cho dù ở trong bệnh viện không cần đi học nhưng nếu cho chúng chọn, chúng vẫn muốn sống cùng cha mẹ ở nhà, cho dù bị ép đi học mỗi ngày cũng không tiếc nuối.

Lão Tạ: “…”

Lão Tạ bị câu trả lời của hai cô bé đâm đau điếng, anh ấy bị thương, sao không có một ai buồn vì anh ấy vậy, cũng không có hai đứa con gái xinh đẹp hiểu chuyện nghe lời.

Lão Tạ muốn xin đổi phòng bệnh, để lại phòng bệnh này cho gia đình họ đoàn tụ, nhưng người bị thương nhiều, bệnh nhân chen chúc, phòng bệnh đã không đủ dùng rồi, còn phải chen chúc nhau.

Sau khi Triển Ngải Bình tới, những y tá cố ý tìm lý do tới tán gẫu kia cũng ít đi, trước đây luôn có vài tiểu Liễu tiểu Lý, lấy khẩu hiệu muốn tìm anh hùng chiến đấu nói chuyện thêm nên luôn muốn nói chuyện với Cố Thịnh, Cố Thịnh không tiếp chuyện, lão Tạ chọc những y tá này rất vui, bây giờ ngay cả trò vui này cũng mất, chỉ có thể trơ mắt nhìn vợ chồng người ta ân ái, con cái hiểu chuyện nghe lời.

So ra, một người thân cô thế cô như anh ấy khó tránh khỏi quá đáng thương.

Y tá Lý tới thay thuốc cho Cố Thịnh mang sắc mặt không tốt lắm, bởi vì vợ của vị đoàn trưởng Cố anh tuấn đó tới rồi, đã sinh ba đứa con, lại còn xinh đẹp trẻ trung như vậy, trước đây họ đều thầm nói, chắc chắn vợ của đoàn trưởng Cố này là một thiếu phụ quê mùa, còn sinh liên tiếp hai đứa con gái…

Giống như y tá Lý đây, họ không quan tâm đoàn trưởng Cố có vợ có con, thời này, cha con cũng đăng báo đoạn tuyệt quan hệ, càng đừng nói là vợ chồng gì đó, bây giờ rất nhiều thanh niên trí thức về thành phố, người bỏ vợ bỏ con, bỏ chồng bỏ con đông lắm, hoàn cảnh lớn đều là như vậy.

Bây giờ tất cả đều đã qua, mỗi người đều có tự do tìm kiếm tình yêu, muốn yêu ai thì yêu đó, những cuộc hôn nhân sai lầm được ký kết trong quá khứ đều có thể được giải thoát, những việc này đều có thể thông cảm được.

Triển Ngải Bình chú ý tới vẻ mặt và địch ý của y tá Lý, còn có thể có gì không hiểu? Cô nói: “Để tôi thay thuốc cho anh ấy.”

Y tá Lý vênh váo nói: “Cô biết sao?”

Cô ta muốn mượn thời gian thay thuốc thân cận hơn với đoàn trưởng Cố, tách vợ của anh ra, nếu họ có thể cãi nhau thì càng tốt.

Triển Ngải Bình cười nói: “Y tá tôi đào tạo ra không tám mươi thì cũng một trăm, cứ việc yên tâm.”

“Tay chân của cô trông ngốc nghếch quá, tôi không yên tâm cho chồng tôi, để tôi đích thân làm.”

Sắc mặt y tá Lý không tốt lắm: “Vậy cô tự làm đi.”

Triển Ngải Bình kiểm tra kỹ thuốc dùng của Cố Thịnh, thay thuốc ở vết thương cho anh, nhìn anh uống thuốc, tỉ mỉ chăm sóc anh.

Cố Thịnh nói: “Có vợ tôi chăm sóc, không ở bệnh viện nữa, chúng ta tìm một chiếc xe thuận đường về thôi.”

Mấy ngày sau, gia đình họ ngồi lên xe bộ đội thuận đường trở về, sau khi về, chủ nhiệm Chu tới nhà nói với Triển Ngải Bình một tin tốt: “Bộ sách phụ đạo toán đó của cô bán rất chạy, bây giờ đang tăng ca thêm giờ in tiếp, năm nay nhà xuất bản giáo dục Thượng Hải cũng xuất bản bài tập toán tiểu học, nhưng tôi nghe nói, không thú vị hữu dụng bằng bộ này của chúng ta, ây ya, lần này nhahf xuất bản của chúng ta nổi tiếng rồi…”

Chủ nhiệm Lý cười không khép được miệng, khóe mắt ngập ý cười, cho nên ông ấy đích thân tới nhà báo hỉ, bộ sách phụ đạo toán tiểu học này của Triển Ngải Bình bán chạy, không chỉ mang tới lợi nhuận cho nhà xuất bản bọn họ, quan trọng hơn là —— nổi tiếng, còn được bên trên điểm tên biểu dương, việc này hữu ích hơn bất cứ thứ gì.

Kiếm tiền là một chuyện, đối với người như chủ nhiệm Chu, điều kiện căn bản không kém, ông ấy muốn danh tiếng hơn, thích nổi tiếng, nhà xuất bản của họ nổi tiếng, các phụ huynh sẽ tự khắc nhận diện đúng bộ sách phụ đạo của họ.

Tuy biểu hiện của hạng mục lớn khác không tốt, nhưng có thành tích của bộ sách này, năm nay nhà xuất bản của họ rất hãnh diện, ông ấy vừa ra ngoài, dưới chân như mang theo gió.

Triển Ngải Bình nói: “Có thể chia cho tôi bao nhiêu tiền?”

Hiện tại đồng chí Tiểu Triển quan tâm tới lợi nhuận hơn.

“Cô yên tâm, nhà xuất bản chúng tôi còn sẽ thưởng thêm cho cô nữa, hẳn ba nghìn tệ, lần này là được bên trên khen đó!” Chủ nhiệm Chu vui thích, dạo này quốc gia thay đổi rất lớn, đều làm lớn, kéo đầu tư, còn khích lệ kinh doanh cá thể, khích lệ doanh nghiệp nhà nước cải cách, nâng cao tính tự chủ, làm tốt thì có thưởng, có chính tích.

Càng xuất hiện loại chuyện này sẽ càng khen thưởng, lấy làm gương.

Bình Luận (0)
Comment