Thập Niên 70: Gả Cho Đối Thủ Một Mất Một Còn ( Dịch Full )

Chương 661 - Chương 661. Uống Trà 4

Chương 661. Uống trà 4 Chương 661. Uống trà 4

Cố Thịnh vừa về tới nhà, cũng không cần anh chủ động hỏi, Oa Bao Nhục lên tiếng nói: “Mẹ con lại dẫn em gái tới nhà thím La uống trà rồi.”

Cố Thịnh: “…”

Cố Thịnh không có kiên nhẫn ở đó rề rà từng bát từng bát trà.

Ngoài uống trà ở chỗ chị dâu La, Triển Ngải Bình cũng đi dạy rồi, cô phải dạy ở học viện y, họ còn có một văn phòng dạy học, mấy giáo viên nữ tụ tập lại, cứ cách dăm ba hôm lại uống trà dầu vào buổi sáng.

Buổi sáng có thời gian, uống trà dầu, chạng vạng có thời gian, tụ lại cùng uống trà dầu, cũng không nhất thiết lần nào cũng cần rất nhiều đồ ăn vặt chiên dầu, chỉ là nước trà dầu đơn giản, nếp rang, bánh rán, hành băm là có thể thong thả uống một hai tiếng rồi.

Người đông cũng vui, mỗi người mang theo một món ăn vặt là có thể gom được một bàn, cũng không quá tốn tiền.

Triển Ngải Bình cũng thích uống trà dầu với người khác.

Mùa thu, hoa quế rất thơm, bọn trẻ đi học, Oa Bao Nhục làm lớp trưởng như ý nguyện, Tiểu Thang Viên cũng làm lớp trưởng, Tiểu Miên Hoa học mẫu giáo, cô bé không muốn học tiểu học, cô bé muốn giành hoa hồng nhỏ và ngôi sao năm cánh ở trong trường mẫu giáo.

Tiểu Miên Hoa là đứa trẻ ba tốt trong trường mẫu giáo, mỗi tuần đều sẽ mang về một ngôi sao năm cánh, Triển Ngải Bình dán ngôi sao năm cánh và hoa hồng nhỏ của cô bé lên bức tường trong phòng cô bé.

Bọn trẻ được nghỉ, buổi sáng không đi học, Triển Ngải Bình đã mua công cụ nấu trà dầu từ trước, lò, nồi sắt nhỏ, chày gỗ nhỏ, lá trà, nếp…cô muốn nấu trà dầu ở nhà mình.

Triển Ngải Bình thầm nghĩ mình nhìn nhiều người nấu trà dầu như thế, cô đã biết từ sớm rồi, rang nếp trước, lần đầu tiên rang, không nắm chắc độ lửa lắm, nếp và ngô hơi cháy, nhưng không sao, không ảnh hưởng.

Chiên bánh tráng chiên cũng tạm.

Bắc nồi sắt xong, bỏ lá trà, gừng, đậu xanh…chày gỗ nhỏ giã bôm bốp: “Viên Viên, con bày chén ra giúp mẹ.”

Tiểu Thang Viên đáp một tiếng, ba mẹ con nhà họ uống trà dầu, cha ra ngoài rồi, anh nói chỉ uống một hai ly, cho nên phải bày bốn cái bát, Tiểu Thang Viên múc vào bát mình nhiều nếp rang một chút.

Triển Ngải Bình bưng nồi sắt nhỏ, đổ trà dầu vào từng bát: “Nếm thử tay nghề của mẹ các con đi.”

Tiểu Thang Viên cầm thìa, múc một thìa, thổi thổi, cô bé rất có tinh thần thử độc, thử trước.

Triển Ngải Bình hỏi: “Như thế nào?”

Tiểu Thang Viên: “Mẹ, đắng quá đắng quá.”

“Đắng? Chắc là bỏ nhiều lá trà rồi.”

“Mẹ, có thể bỏ thêm chút gừng, con thích vị gừng này.”

Đợi Cố Thịnh về, cả nhà đã uống trà gần xong, Triển Ngải Bình nhìn thấy anh liền sáng mắt lên, trực tiếp dùng bát to đựng nếp rang đổ cho anh nồi trà cuối cùng.

“Mấy mẹ con bọn em đều uống no rồi, còn lại cha xử hết đi, đừng lãng phí.”

Cố Thịnh: “…”

Nồi trà cuối cùng này còn lại cái gì chứ? Đây đã không thể nói là nước nữa, có hơi giống cháo, đều là những lá trà vỡ, gừng vụn, đậu xanh nát, phải lọc lưới rồi mới uống được.

Nồi trà này luôn cần một người đàn ông dọn dẹp.

Triển Ngải Bình nấu trà dầu tới nghiện, cứ dăm ba hôm lại ở nhà nấu trà dầu, cô còn rất có tinh thần sáng tạo, loại nào cũng bỏ vào trong một chút thử xem.

Con gái cũng uống trà dầu với cô, thường đề ra một chút kiến nghị, đồng chí Cố Thịnh vẫn là người phụ trách dọn trà cuối cùng.

“Cha, bánh dày đường đỏ mẹ làm rất ngon.” Tiểu Miên Hoa thích ăn bánh dày đường đỏ mẹ làm, một cái bánh dày nhỏ xíu, chỉ to bằng đầu ngón tay, bên ngoài xối nước đường đỏ lên, lúc ăn lại lăn trong bột đậu nành, vừa ngọt vừa dẻo vừa thơm, còn cực kỳ tinh xảo xinh đẹp.

Cố Thịnh ăn cái bánh dày đường đỏ, anh lại uống một ngụm trà, lên tiếng nói: “Vợ, hôm nay có phải em bỏ muối hơi nhiều không?”

Triển Ngải Bình nghiêng đầu: “Có sao?”

“Vợ, cố quá thành quá cố.” Cố Thịnh ôm bả vai của vợ mình, ngày nào anh cũng uống trà tàn dư cũng rất không dễ dàng, tuy mùi vị cũng không quá khó uống, nhưng cũng không được coi là quá ngon.

Thứ không khó uống uống thường xuyên cũng không chịu nổi.

Triển Ngải Bình nói: “Anh chê em? Cũng đâu ép anh uống, là anh tự nói, ‘trà vợ tôi nấu sao tôi có thể không uống chứ?’.”

Cố Thịnh xoa mũi: “Hay là em học theo chị dâu La học thêm đi.”

Triển Ngải Bình nói: “Bây giờ không phải em đang học sao, đợi em xuất sư.”

Cố Thịnh: “…”

Triển Ngải Bình nấu trà dầu một khoảng thời gian, sau đó cô cũng từ bỏ, cô vẫn cảm thấy trà dầu của nhà chị dâu La ngon, tay nghề của mình có chút vấn đề nhỏ.

Bình Luận (0)
Comment