Thập Niên 70: Gả Cho Đối Thủ Một Mất Một Còn ( Dịch Full )

Chương 665 - Chương 665. Khởi Đầu Thuận Lợi 3

Chương 665. Khởi đầu thuận lợi 3 Chương 665. Khởi đầu thuận lợi 3

Cố Thịnh nói: “Với thời tiết này, quán trà dầu đó của chúng ta không tới mức khai trương mấy ngày đã đóng cửa.”

Triển Ngải Bình gật đầu: “Anh cũng muốn uống một chút nhỉ? Em cũng muốn uống chút gì thêm ớt thêm gừng, có thể uống trà gừng cay sặc thoải mái biết bao, chẳng trách trà dầu này còn bỏ gừng.”

“Với chiếc chăn bông đó, sờ cũng giống như ướt, nghe nói lầu một bọn họ càng ướt hơn.”

Họ nói chuyện mãi, bên ngoài bắt đầu rơi tuyết, cũng không giống là tuyết mà là mưa kèm tuyết, lâu sau đó mới phát giác đúng là tuyết, số tuyết đó giống như hạt đậu băng, rơi xuống rất có cảm giác sức mạnh, còn có tính đàn hồi, rơi lên cửa sổ giống như bi lăn, còn đàn hồi ra ngoài.

“Mẹ ơi! Tuyết rơi rồi!” Tiểu Thang Viên quay về vô cùng hưng phấn, những đứa trẻ như chúng ngược lại giống như lò lửa nhỏ, đứa nào cũng không sợ lạnh, vui thích mong chờ tuyết rơi.

“Rơi to một chút đi!”

Tiểu Thang Viên bóc thư do Lục Trình viết cho cô bé, bên trên kèm them ảnh của Tống Tử, cô bé cầm bút viết thư trả lời cho Lục Trình.

Triển Ngải Bình bóc thư của Thẩm Lệ Thanh, hơi kinh ngạc nói với Cố Thịnh: “Tiểu Thẩm nói họ cũng chuyển tới đây rồi, ở trên một trấn nhỏ vùng ngoại ô, cách chỗ này mười mấy cây số.”

Cố Thịnh nói: “Anh biết từ sớm rồi.”

Triển Ngải Bình giơ tay xoa đầu của anh: “Biết rồi cũng không nói với em.”

“Còn không phải đang muốn nói với em sao.”

Lão Vương, Thẩm Lệ Thanh tới, Triển Ngải Bình đội gió tuyết đến doanh khu của họ dạo, tuyết rơi cả đêm, trên mặt đất đã đóng băng, lúc đi đường giẫm lên băng tuyết vi vu.

Khi nhìn thấy Triển Ngải Bình, Thẩm Lệ Thanh đang chảy nước mũi, co quắp giống như chim cút: “Tiểu Triển, bác sĩ Triển, lạnh chết tôi rồi, lạnh quá mẹ ơi…”

Triển Ngải Bình không nhịn được cười.

Thẩm Lệ Thanh nổi da gà: “Cười cái gì mà cười, mũi của cô cũng lạnh đỏ rồi.”

“Bây giờ ngày nào tôi cũng nấu trà gừng uống, đường đỏ ở đây rất rẻ, trồng rất nhiều mía.”

Triển Ngải Bình nói: “Doanh khu này lớn quá.”

Doanh khu ở đây gần tương đương với một trấn nhỏ, đóng trú rất nhiều bộ đội, cũng có rất nhiều cửa của doanh khu, phía xa đều là núi sừng sững.

Thẩm Lệ Thanh nói: “Đương nhiên rồi, cực kỳ lớn.”

“Nghe nói bác sĩ Triển cô đã mở quán trà? Cô thật sự mở quán trà rồi? Cô mới tới đây bao lâu chứ, cô chạy tới đây mở quán trà.”

Triển Ngải Bình cười nói: “Đúng vậy, quán trà dầu.”

“Là bán trà Phổ Nhĩ sao?”

Triển Ngải Bình nói: “Chủ yếu bán trà dầu ở đây, có muốn đi xem thử không, quán trà dầu của chúng tôi sắp khai trương rồi.”

“Được thôi được thôi.” Lúc này Thẩm Lệ Thanh cũng rảnh tới nhàm chán, nhưng cô ấy vừa ra ngoài đã hối hận, yêu phong ướt lạnh khiến đầu óc của cô ấy không được tỉnh táo: “Tiểu Triển, bây giờ tôi ngày càng ăn cay giỏi, đội gió lạnh này, tôi có thể nhai sống ớt, ớt bình thường không có ích gì, muốn ăn loại ớt hiểm cực kỳ cay sặc đó.”

“Ớt hiểm do một chị dâu ngâm cực kỳ ngon, cắt thành vòng ớt ——”

Bây giờ Thẩm Lệ Thanh mê ăn ớt, mỗi bữa ăn đều phải ăn chút ớt mới thoải mái, không cay không được.

Triển Ngải Bình dẫn cô ấy ngồi xe tới quán trà dầu còn chưa khai trương của mình, Thẩm Lệ Thanh luôn wow wow wow kinh diễm không thôi: “Tiểu Triển, quán trà này của cô rất có phong vận cổ trấn, tôi cảm thấy bên cửa này bày hai cây tùng cổ đi, tùng đón khách, cô xem, rơi thêm chút tuyết lên thì đẹp biết mấy.”

Triển Ngải Bình nói: “Trang trí bên trong còn thiếu một chút, tôi cũng không khách sáo với cô, cô giúp tôi viết bài bức thư pháp, vẽ ít tranh, tôi treo tạm lên.”

Thẩm Lệ Thanh hừ hừ hai tiếng: “Tranh tôi vẽ sao có thể gọi là tạm chứ, chữ trên mặt tường ngoài kia là do con trai cô viết nhỉ. Thằng bé càng ngày viết càng đẹp, đẹp hơn Đại Tiểu Ngư nhà tôi viết nhiều.”

“Quán trà này của cô còn cần người tới phụ không, vừa hay tôi cũng rảnh, bọn trẻ đều đi học rồi.”

“Thật sự định tìm việc làm?”

Thẩm Lệ Thanh nói: “Bọn nhỏ đều đi học rồi, tôi không làm việc thì làm gì?”

Triển Ngải Bình nói: “Cô muốn tới thì tới, trong quán trà dầu của chúng tôi thiếu người, đặc biệt là mấy ngày cận tết đó, chắc chắn đông người.

Thẩm Lệ Thanh: “Vậy tôi sẽ tới phụ.”

Triển Ngải Bình nói: “Cô tới bố trí phụ một chút, tôi đang nghĩ trang trí bên trong còn phải sửa thêm, cô kiểm định.”

“Được thôi.”

Bình Luận (0)
Comment