Chị dâu La nói: “Chị không lỗ, chị sợ em lỗ, em không nhìn thấy thôi, dạo này chị thấy bên đường có thêm vài sạp trà dầu, còn nữa, chị thấy căn nhà bên đó cũng bắt đầu khởi công rồi, nghe nói muốn học theo chúng ta mở quán trà dầu.”
“Có tởm không chứ, gần chúng ta như vậy.” Chị dâu La vò tay áo của mình, biết những người bắt chước muốn mở quán trà dầu kia là muốn tới giành mối làm ăn với họ.
Đặc biệt là quán có cự ly gần nhất, thậm chí ngay cả trang trí cũng định bắt chước giống hệt họ, chị dâu La nhìn thấy, tức trong lòng, chị ấy cực kỳ lo lắng, lại cực kỳ thấy may mắn, ít nhất quán trà lớn này sẽ không lập tức mở ra ngay, còn phải trang trí tu sửa, chưa tới lúc hai quán cạnh tranh nhau.
Bây giờ trời lạnh, sạp trà dầu bên đường không có bầu không khí gì, cho người ta chọn, chắc chắn là muốn vào trong quán trà ngồi.
Triển Ngải Bình nói: “Chúng ta cũng không sợ họ, xem ai giành lại ai.”
Chị dâu La hừ một tiếng: “Nói phải lắm, chị đợi xem họ khai trương.”
Triển Ngải Bình tính tiền chia sổ với chị dâu la, thu nhập bên Triển Ngải Bình bốn nghìn, bên chị dâu La kiếm được nhiều, chị ấy cầm tiền cũng run rẩy: “Kiếm được nhiều tiền như vậy, chị cũng ngại, đều là ý tưởng do Tiểu Triển em đề ra, đây đây…chị cũng chiếm tiện nghi quá rồi, hay là em nhiều phần một chút đi.”
Chị dâu La đã hồi vốn, chị ấy không sợ nữa, chị ấy chỉ lo Triển Ngải Bình lỗ, sau này mỗi tháng còn có thể kiếm được nhiều như vậy sao? Chắc chắn không thể, cũng không phải tháng nào cũng là tết.
Triển Ngải Bình cười nói: “Còn chia thêm tiền cho em? Người ta là ngốc, chị cũng ngốc, em làm cái gì đâu? Chị xem chị đã mệt như thế nào, em thấy chị mệt mỏi sút mấy ký rồi, tháng sau chắc việc làm ăn không được tốt như thế nữa, nghỉ ngơi đàng hoàng đi.”
Việc mà chị dâu La làm mới là thật sự vất vả, ngày nào cũng giã trà, còn phải hướng dẫn trông coi các thím khác giã trà dầu.
“Có thể kiếm được nhiều tiền như vậy, ai lại cảm thấy mệt?” Chị dâu La mỉm cười, mặc kệ như thế nào, chị ấy thật sự tự tay kiếm được tiền rồi, cầm số tiền này trong lòng bàn tay, vững chắc, vững chắc hơn bất cứ cái gì.
Triển Ngải Bình lại khuyên chị ấy yên tâm: “Chị xem quán gần đó, cho dù họ muốn bắt chước chúng ta cũng không bắt kịp thời điểm tốt, lễ tết đã sớm qua đi rồi, họ muốn hồi vốn còn xa lắm, chắc chắn còn lo phỏng miệng hơn chúng ta.”
“Nếu họ tùy tiện kéo ít bàn ghế cũ nát ra, ai mua đồ của họ? Đã nhìn thấy đồ trong tiệm chúng ta rồi…nhưng nếu bắt chước theo chúng ta, vậy chi phí rất cao.”
Mới đầu Triển Ngải Bình định bán bầu không khí và không gian, làm ăn lâu dài, không định gấp gáp thu hồi vốn, bàn ghế trang hoàng đều chọn cái tốt để mua, trông khá cao cấp, đơn vị người ta tụ họp cũng hãnh diện, bởi vì giá của việc uống trà dầu không cao nhưng lại có thể ngồi trong không gian này, thế này không phải rất hãnh diện sao? Còn thỏa mãn tâm tư học đòi làm sang của người ta.
Chị dâu La hừ một tiếng: “Nói phải lắm, mùi vị của quán họ chưa chắc có thể bằng với chúng ta.”
Triển Ngải Bình nói: “Chị dâu La, chị thật sự là khéo lo, kiếm nhiều tiền như vậy, còn không mau vui lên.”
“Chị vui, đương nhiên chị vui rồi.” Trên mặt chị dâu La cười tươi như hoa, chị ấy định mua tivi cho nhà mình, vất vả cả một tháng chỉ muốn mua thêm món đồ cao cấp cho gia đình.
Chị dâu La không nỡ mua tivi màu hơn chín trăm tệ, mua một chiếc tivi trắng đen hơn bốn trăm tệ về.
Triển Ngải Bình mua chiếc tivi màu, còn mua máy giặt nhập khẩu hơn bốn trăm tệ, cô muốn mua đồ nội địa, máy giặt nội địa rẻ hơn, bình thường hơn hai trăm tệ, nhưng máy giặt rắc rối, còn phải tự đổi tới đổi lui, để bớt việc, cô ấy mua một chiếc nhập khẩu trước, tuy không thể vắt khô nhưng tiện thoát nước.
Hai gia đình họ mua thêm đồ điện mới, rất nhiều người đều chú ý tới hành động này, trong lòng không ít người đều suy xét, hai người họ mở quán trà dầu chắc chắn đã kiếm rất nhiều tiền, bây giờ đồ điện gia dụng mới cũng có thể mua nổi rồi.
“Lão La à, vợ của anh khí phái thật, bọn họ kiếm bao nhiêu tiền vậy?”
“Lão La…”
La Chí Quốc cười không khép được miệng, anh ta xua tay, vô cùng khiêm tốn: “Không có bao nhiêu, cũng không có bao nhiêu, đều bị đám phụ nữ phá của đó tiêu hết, còn nợ tiền nữa.”
“Nợ tiền còn mua tivi à?”
“Vất vả một tháng trời, phải mua một món lớn chứ, anh không thấy vợ tôi đã gầy đi mấy cân rồi sao…”
La Chí Quốc nhìn thấy Cố Thịnh, chủ động đưa cho anh vài điếu thuốc: “Chủ nhiệm Cố làm một điếu.”
Bây giờ vợ anh ta có thể kiếm tiền, anh ta hút thuốc tốt hơn một chút.
Cố Thịnh lắc đầu: “Tôi không hút thuốc.”
La Chí Quốc thở than nói: “Đàn ông ai lại không hút thuốc.”
Cố Thịnh nói: “Vợ tôi quản, sớm cai rồi.”
La Chí Quốc ngẩn người, nghĩ bây giờ Triển Ngải Bình là thần tài của nhà anh ta, anh ta vẫn nên dỗ thần tài một chút, thế là anh ta nói: “Cậu nên nghe lời vợ cậu đi.”
“Ở trong nhà nghe lời vợ nhiều một chút, dỗ dành cô ấy, dỗ cô ấy vui lên một chút.”
Cố Thịnh: “…”
Quả nhiên có tiền có thể sai khiến ma quỷ.