"Không thể để cho bọn họ tiếp tục như vậy nữa!" Chị dâu La đã nhận thức được mức độ nghiêm trọng của sự việc, chị ấy bắt đầu tỉnh lại, tiếp tục như thế thì không được, chỉ có thể nuôi ra một đống sâu mọt gặm nhấm chị ấy.
Chị dâu La cũng đã thấy một vài thủ đoạn của Triển Ngải Bình, chị ấy bắt đầu quản người, lập ra các quy định, "Sau này không cho phép tất cả mọi người lấy đồ trong quán!"
"Những chuyện chọn mua nhất định phải thông qua tôi…"
Chị ấy mạnh mẽ vang dội bắt đầu quản người, đáng tiếc, từ nghèo thành giàu dễ, từ giàu thành nghèo khó, những người khác bắt đầu không phục.
"Rõ ràng là gọi chúng tôi tới đây sống những ngày tốt đẹp, dựa vào cái gì để chúng tôi bị khinh bỉ!"
"Cô ta cho rằng cô ta là ai, tâng bốc cô ta nàng một câu thần tài cô ta còn tưởng là thật?"
…
Chị dâu La cưỡng chế quản lý dẫn tới chống trả kịch liệt, người phía dưới bề ngoài thì nghe cô, sau lưng tiếng oán than dậy trời, càng bắt đầu bàng môn tà đạo, tâm tính trả thù nhét đồ vào túi mình, có thể vét được một chút thì vét một chút, những việc khác, tất cả đều qua loa.
"Tôi cũng không tin, đều là người nhà lão La, cô ta còn dám khai trừ tôi hay sao?"
"Đúng, đều là lão La nhà người, quán cho nàng!"
"Nếu như cô ta có lỗi với chúng ta, để cho cô ta sau này không có mặt mũi về thôn!"
…
Những ngôn luận này vừa xuất hiện, mọi người càng thêm không sợ hãi, bọn họ dốc sức vơ vét đồ vào trong túi mình, việc buôn bán của mỗi một quán trà dầu ngày càng sa sút, các khách hàng cũng oán than dậy trời.
"Trong quán đã xảy ra chuyện gì? Gạo hoa bị hôi, thịt thì thiu? Thứ này cũng có thể bưng lên?"
"Phi, phòng bếp ác độc như vậy."
"Trong quán mấy người cũng không có ai phản hồi à?"
…
Đối mặt với tình huống như vậy, chị dâu La lo lắng, chị ấy nghĩ thầm sao thủ đoạn của Triển Ngải Bình không có tác dụng, tất cả những người này đều không nghe chị ấy, đều làm việc riêng ở sau lưng, chị dâu La bắt đầu tận tình khuyên nhủ các cô: "Chỉ có hầu hạ khách hàng tốt, chúng ta mới có thể kiếm bộn tiền!"
Những người khác cũng không nghe chị ấy, bọn họ hai mặt nhìn nhau, nói là ghen tị, ai mà không ghen tị chứ?
Người một thôn, nhìn thấy quán của chị dâu La đầy ngập khách, tuy rằng ngoài miệng tâng bốc, nhưng trong lòng thì sao? Không phục nhiều hơn, đều cùng một thôn, trước đây chị dâu La cũng là đàn bà không văn hóa có gì hiếm lạ, dựa vào cái gì cô thì mở cửa quán làm chủ, chúng tôi phải làm việc kiếm tiền cho cô chứ?
Bọn họ thà để quán của chị dâu La không tiếp tục mở được nữa, muốn nghèo thì mọi người cùng nghèo!
"Trước đây không phải cái quán này còn có một bác sĩ Triển sao? Bác sĩ Triển có ở đây không? Tôi có người bạn cũ muốn tìm cô ấy khám bệnh phong thấp."
"Tôi cũng nghe nói bên này có một bác sĩ Triển…"
"Có thể liên lạc với bác sĩ Triển không, lần trước đến quán trà dầu, cô ấy nói --"
…
Chị dâu La vừa mệt người vừa mệt lòng, chị ấy bắt đầu hối hận, trước đây hợp tác mở quán trà dầu với Triển Ngải Bình bảy năm, vẫn phát triển không ngừng, danh tiếng vô cùng tốt, chưa từng xuất hiện chuyện như vậy, hiện tại lại ầm ĩ thành như vậy, danh tiếng quán đều bị phá huỷ!
Một đống người ở quê này, quả chính là ôn thần, là châu chấu!
Trong lòng chị dâu La cực kỳ phẫn hận, chị ấy lớn tiếng nói: "Đuổi việc! Sau này ai làm trái quy tắc, đuổi việc hết!"
Chị ấy học giết gà dọa khỉ, ở trước mặt mọi người đuổi ba người, cho rằng những người khác có thể chịu phục, lại không nghĩ rằng, cách làm này của chị ấy, trực tiếp chọc vào tổ ong vò vẽ.
Đám người kia đều tới cùng một nơi, bây giờ bọn họ cùng một giuộc, liên hợp đối kháng chị dâu La.
"Phi! Cô có tiền nên dám cưỡi ở trên đầu chúng ta đi tiểu, bắt nạt người khác! Bóc lột!"
"Quá không biết xấu hổ, súc sinh!"
"Cô ta sớm sớm là một kẻ ngu dốt, không hề có một chút tình nghĩa, giống như lão địa chủ thời cổ đại, luôn muốn áp bức người khác!"
…
Bọn họ mắng chị dâu La không có ai tình nghĩa, kích động đánh chị dâu La một trận, dạy dỗ chị dâu La một cách tàn nhẫn, chị dâu La bị đánh bể đầu nằm viện.
Em họ La Chí Quốc La Hồng Anh đi đầu làm ầm lên: "La Chí Quốc, cả nhà các anh đều là đồ lừa đảo, các người có lỗi với nhà họ La chúng tôi! Uổng chúng tôi tin tưởng anh như vậy, anh cho phép vợ của anh ngang ngược trên đầu chúng tôi?"
"Đây là áp bức! Đây là bóc lột!"
"Nhà các người lừa gạt chúng tôi vào thành phố, còn muốn đuổi việc, đồ mỡ heo ngu dốt! Tâm địa đen tối!"
"Đền tiền! Đã nói là mang chúng tôi kiếm bộn tiền! Làm hại chúng tôi không cày cấy, cũng không kiếm được tiền, chúng tôi phải sống thế nào! Đền tiền đi!!"