Thập Niên 70: Gả Cho Đối Thủ Một Mất Một Còn ( Dịch Full )

Chương 73 - Chương 73. Chiến Thuật 1

Chương 73. Chiến thuật 1 Chương 73. Chiến thuật 1

Xử lý xong chuyện của bốn người kia thì đã đến chạng vạng. Trên đường có một chiếc xe vận tải quân dụng đậu đó, ngoại trừ Tiền Tiểu An ra, trên xe còn có một tài xế khác là Tiểu Trương, bọn họ đến Côn Minh mua sắm một lượng lớn hàng hóa.

"Chị dâu, đoạn đường này có mệt không, yên tâm, sau khi lên xe ngủ một giấc, ngủ một giấc là đến, bọn tôi lái xe ban đêm đã quen…"

Tiền Tiểu An nói, hỗ trợ chuyển hành lý vào sau buồng xe, trong buồng xe chưa chứa đầy, Tiểu Trương lái xe, Tiền Tiểu An ngồi ghế phụ, Cố Thịnh và Triển Ngải Bình bò lên sau buồng xe.

Hai thùng sách của cô chất ở trong buồng xe vừa vặn có thể làm ghế ngồi. Triển Ngải Bình ngồi lên, cô còn dịch qua một bên, chừa một vị trí cho Cố Thịnh.

Trong buồng xe sơn màu đen, bên trên chỉ dựng một cái lán, dùng để che gió tránh mưa, nếu nằm nhoài ra phía sau xe bên cạnh tấm che, còn có thể nhìn thấy trăng sáng sao thưa bên ngoài.

Ban đêm rất yên tĩnh.

Đung đa đung đưa, ra khỏi thành phố, xe vận tải lái vào đường núi, trên xe không tránh khỏi xóc nảy, người cũng lắc lư theo đường núi gập ghềnh. Nếu hai người dán sát gần nhau còn có thể thỉnh thoảng chạm trán.

Cố Thịnh ôm eo của cô một cách tự nhiên, vòng người vào trong khuỷu tay của mình, đầu kề sát ở trên lồng ngực mình.

Hai ngày nay anh đã quen "bé yêu kiều" tựa ở trên người anh, tuy rằng miệng anh nói "con gái thật phiền phức" nhưng lại không hề không vui.

Mặc dù vẫn là con gà tơ, nhưng từ lâu anh đã không phải đồng chí Tiểu Cố chạm eo cô một cái đã cứng ngắc.

Mà là một đảng cách mạng ngầm đang dần thành công rực rỡ.

Ban ngày Triển Ngải Bình ngủ nhiều nên lúc này vẫn chưa quá buồn ngủ. Cố Thịnh lại thấp giọng nói chuyện với cô: "Có phải là rất lâu chưa từng thử cảm giác này không?"

Triển Ngải Bình buồn cười nói: "Ý anh là bị nhét trong buồng xe giống như con con heo?"

Bất kể là thời đại nào, phương thức vận chuyển quan binh đều giống nhau, một đám người ngồi trên buồng xe.

Nếu là lính mới, trước ngực còn có thể cài một đóa hoa đỏ thẫm.

"Con heo" Cố Thịnh: "…"

Triển Ngải Bình giơ tay sờ soạng gương mặt tuấn tú của anh, thổn thức cảm khái: "Anh Cố à, bây giờ anh không phải heo nữa, mà là một con heo đã xuất chuồng."

Cố Thịnh: "Vậy còn cô?"

"Người nuôi heo."

Cố Thịnh bật cười: "Bớt bớt đi."

"Hai ta đổi thân phận, vậy thì hợp lý rồi." Cố Thịnh sờ dưới bụng cô, cười ra thâm ý khác.

Cả đoạn đường này, không phải anh đang nuôi một con heo lười nhỏ à.

Triển Ngải Bình: "…. Đừng động tay động chân, phía trước còn có người đấy."

Người đàn ông này, quả nhiên chính là trước lạ sau quen, lúc trước vừa chạm bụng cô đã đỏ mặt, lần này lại chủ động đưa tay.

Tiền Tiểu An ngồi phía trước định bụng ngửa ra sau, hận không thể để sau gáy càng ngày càng thấp, đằng sau có tiếng sột soạt như có tiếng người nói chuyện, tiếng nói chuyện của hai người kia khống chế quá nhỏ, có thể là kề sát nói bên tai đối phương, hơn nữa có tiếng động cơ, cho nên cuộc trò chuyện đến bên tai cậu ta rất mơ hồ không rõ.

Cậu ta biết hai người bọn họ đang nói chuyện, nhưng cụ thể nói cái gì thì lại không biết.

Tiền Tiểu An: "…" Quả thực khiến người ta vò đầu bứt tai!

Cố Thịnh, doanh trưởng Cố, ngoại hình đẹp trai, gia thế tốt, là đóa hoa cao lãnh khó hái trong mắt đông đảo quân tẩu, bình thường không quá quan tâm tới phụ nữ, dù cho vô số lính văn nghệ, tiểu hộ sĩ xinh đẹp chủ động ném cành

ô-liu, nhưng người nọ cũng vẫn tỏ vẻ lạnh lùng, không thèm quan tâm, giống như đoàn trưởng Khương, ế chỏng ế chơ.

Anh thậm chí còn nói "không cân nhắc tới kết hôn"; "không thích người yếu ớt"; "Xinh đẹp thì có ích lợi gì?", kết quả cái người "không cân nhắc tới kết hôn" này đảo mắt đã cưới một đại mỹ nhân, còn dẫn theo người tới.

Mà đại mỹ nhân này, dung mạo của cô trông "yếu ớt", thế nhưng…

Nhớ tới ngày hôm nay, động tác kéo chân đạp đũng quần vô cùng liền mạch của Triển Ngải Bình, Tiền Tiểu An cũng chỉ cảm thấy sau lưng mát lạnh.

—— Hai người như thế này sẽ thì thầm nói gì đây ta?

Đối mặt với một đại mỹ nhân như thế, doanh trưởng Cố của bọn họ có phải là cũng giống những quân nhân mới kết hôn khác, thành thật cúi đầu làm thiếp ở trước mặt vợ, dịu dàng đủ kiểu, đều giống như biến thành người khác.

Việc vui như thế, một năm bọn họ cũng có thể thấy đến mấy lần.

Bình Luận (0)
Comment