Thập Niên 70: Gả Cho Đối Thủ Một Mất Một Còn ( Dịch Full )

Chương 769 - Chương 769. Cố Thịnh Trọng Sinh 20

Chương 769. Cố Thịnh trọng sinh 20 Chương 769. Cố Thịnh trọng sinh 20

Tóc của Triển Minh Chiêu rối xù, hơi dài, vừa đen vừa rối, da của cậu trắng trẻo, bắt đầu mọc râu rồi, chưa cạo râu, trên gương mặt hồng hào mọc ra sợi râu vừa đen vừa thô, kỳ quái biết bao.

Cậu luôn cúi đầu, không thích nhìn vào mắt người khác, nói chuyện với người ta cũng không nhìn vào mắt họ.

Triển Minh Chiêu: “Chị, chị về rồi.”

Triển Ngải Bình cười nói: “Em trai, em xem, đây là ai? Đây là anh năm Cố, chị hẹn hò với anh ấy rồi, sau này anh ấy có khả năng là anh rể của em.”

Cố Thịnh mỉm cười: “Minh Chiêu.”

Triển Minh Chiêu trừng mắt sắp rớt ra ngoài: “Chị, sao chị lại mặc váy? Cố Thịnh? Tại sao chị lại gọi anh ta là anh năm Cố? Chị điên rồi à! Chị yêu đương với ai chả được, tại sao chị phải yêu đương với anh ta?”

Cố Thịnh: “Tại sao anh không thể yêu đương với chị em? Thằng nhóc như em, em nhìn mình xem, râu ria xuề xòa không ra gì hết, tóc rối xù, em không chỉnh trang, anh rể chỉnh giúp em!”

Nghĩ tới sau này cậu sẽ là em vợ của anh, Cố Thịnh cảm thấy mình nên xắn tay áo cải tạo cho cậu một chút.

Cố Thịnh không hề khách xáo xách em vợ tương lai của mình chạy, tuy Triển Minh Chiêu hơi mập nhưng dưới tay của Cố Thịnh, cậu không hề có năng lực phản kháng.

Triển Ngải Bình mỉm cười nhìn hai người, lúc này Triển Ngải Giai đi ra, lúc cô ta nhìn thấy Triển Ngải Bình đã giật mình, trước đây Triển Ngải Bình chưa từng sửa soạn trau chuốt như vậy, người chị kế này của cô ta lại xinh đẹp như vậy.

Chu Kiều Dung duy trì ý cười trên mặt: “Con xem chị gái con, yêu đương một cái là thay đổi liền, gái lớn mười tám thay đổi, trở nên xinh đẹp như vậy.”

Triển Ngải Giai: “Chị, chị tìm người yêu như thế nào? Đẹp trai không?”

Triển Ngải Bình nói: “Là Cố Thịnh.”

Triển Ngải Giai: “Cái gì? Không phải quan hệ giữa chị với anh ấy không tốt sao? Trước đây anh chị còn đánh nhau!”

Triển Ngải Bình nói: “Cứ đánh mãi rồi thích nhau luôn.”

Sắc mặt Triển Ngải Giai trở nên khó coi, đó là Cố Thịnh! Là Cố Thịnh đó! Con trai út của nhà họ Cố, cực kỳ đẹp trai, cười lên khiến người ta đỏ mặt, rất nhiều người thích anh.

Cố Thịnh đè Triển Minh Chiêu, cạo sạch râu cho cậu, sửa lại chân mày rậm ri, còn cắt sửa mái tóc của cậu, lần này, Triển Minh Chiêu biến thành một cậu chàng sáng sủa.

Triển Minh Chiêu tràn đầy địch ý nhìn anh, hung hăng, hận không thể cắn một cái trên người anh, cậu phẫn nộ nói: “Có phải anh muốn bắt nạt chị tôi không! Anh muốn bắt nạt chị tôi!”

Cố Thịnh: “Anh thích chị em còn không kịp, sao lại bắt nạt em ấy.”

Triển Minh Chiêu phi một tiếng: “Giả tạo! Đồ lừa gạt! Các người đều là những kẻ lừa gạt!”

Cố Thịnh nâng mặt của cậu lên kéo sang bên cạnh: “Thằng nhóc thối, oan có đầu nợ có chủ, em ở nhà không dám ho he, em nhắm mũi giáo về phía anh, em bạo lực gia đình à?”

Triển Minh Chiêu: “Anh không phải là gia đình với tôi!”

Cố Thịnh: “Chị em là gia đình với anh.”

“Anh cút, đồ lưu manh thối! Nếu anh dám làm gì chị tôi, tôi liều mạng với anh!”

Triển Bác biết con gái của mình về, ông ta rất vui, biết cô hẹn hò với Cố Thịnh, tuy vô cùng ngạc nhiên nhưng càng khiến ông ta vui hơn. Cố Thịnh là đứa con rể đốt đèn lồng cũng không tìm thấy.

Triển Bác vô cùng hài lòng nhìn chiếc váy trên người Triển Ngải Bình, lại nhìn Triển Minh Chiêu đã được sửa soạn sạch sẽ, gật đầu nói: “Ở trong cái nhà này, phụ nữ nên có dáng vẻ của phụ nữ, con trai nên có dáng vẻ của con trai, đừng có nam không ra nam, nữ không ra nữ.”

Cố Thịnh khoanh tay, thầm nghĩ Triển Bác nói như vậy, chẳng trách sau này ông ta liên tục bị giáng chức.

“Con trai nên có dáng vẻ gì? Con gái nên có dáng vẻ gì?” Cố Thịnh nhíu mày: “Một người đàn ông tốt chắc không tới mức vợ hi sinh chưa lâu, lập tức cưới mẹ kế vào nhà, đúng là khiến người ta khinh bỉ.”

Anh vừa nói ra lời này, đừng nói là hai vợ chồng Triển Bác kinh ngạc đờ người, ngay cả Triển Minh Chiêu cũng trừng to mắt, Triển Ngải Bình ở một bên nhìn anh, không lên tiếng.

Lời này đã chọc trúng xương sống của Triển Bác, cho dù ông ta thích Cố Thịnh tới đâu cũng không chịu nổi những lời này, ông ta giậm chân nói: “Cậu nói cái gì? Cậu nói lung tung cái gì? Một đứa con nít như cậu ở đây nói lung tung cái gì?”

“Bình Bình, có phải con cố ý không?”

Cố Thịnh nói: “Ông đừng gọi Bình Bình, hai vợ chồng các người buồn nôn, em trai ruột của em ấy ở trong cái nhà này còn chưa bị ức hiếp đủ? Thật sự tưởng người ta mù không nhìn ra hai vợ chồng các người mang bụng dạ bò cạp độc đối xử hà khắc với em ấy à.”

Chu Kiều Dung mắng to: “Cậu nói bậy cái gì, nếu nó không ăn ngon uống ngon thì có thể mập mạp như thế này không?”

Bình Luận (0)
Comment