Thập Niên 70: Gả Cho Đối Thủ Một Mất Một Còn ( Dịch Full )

Chương 774 - Chương 774. Cố Thịnh Trọng Sinh 25

Chương 774. Cố Thịnh trọng sinh 25 Chương 774. Cố Thịnh trọng sinh 25

Năm 66, năm 67 đã xảy ra rất nhiều chuyện, Triển Ngải Bình ở trường học và bệnh viện, không bị ảnh hưởng quá lớn, thân phận xuất thân của cô cũng không có bất cứ vấn đề gì, cộng thêm là con cái của liệt sĩ, càng sẽ không có mũi dùi nào trỏ lên người cô.

Triển Ngải Bình bình bình an an tốt nghiệp.

Tuy giáo sư Tôn muốn giữ cô lại nhưng vẫn nhờ bạn bè ở viện quân y tỉnh Vân Nam chiếu cố cô: “Sinh viên Bình Bình này của tôi đó, anh phải coi trọng…”

Triển Ngải Bình lấy được giấy báo danh tới đơn vị mới, thu xếp tất cả hành lý, ngồi xe lửa xuống phía nam, lúc này đã là mùa hè năm 68, trên xe lửa có rất nhiều thanh niên trí thức xuống nông thôn.

Xuống xe lửa, cô cùng các thanh niên trí thức chen vào cùng một chiếc xe ô tô lớn, chòng chành trên đường núi, rất nhiều thanh niên trí thức tới từ thành phố lớn đều rất hoảng loạn, ngoài cửa sổ toàn là núi sâu rừng rậm, nếu người đi vào rừng rậm đó, sợ là không đi ra được.

Xuống xe, gần đó đỗ một chiếc xe Jeep vỏ xanh lá, một người đàn ông mặc quân trang đứng bên xe, nhìn thấy Triển Ngải Bình, anh đỡ vành mũ: “Bác sĩ Triển mới tới đúng chứ? Chúng tôi đưa cô tới bệnh viện.”

Triển Ngải Bình nhìn anh cười: “Anh là liên trưởng Cố nhỉ?”

Tài xế đã lên xe, liên trưởng Cố giúp cô để hành lý lên xe, mình ngồi vào ghế lái phụ, một mình Triển Ngải Bình ngồi ở phía sau, cô liên thanh hỏi: “Liên trưởng Cố kết hôn chưa? Liên trưởng Cố có người yêu không?”

Tài xế tiểu Tạ mới tới nói: “Liên trưởng của chúng tôi có người yêu.”

Triển Ngải Bình nói: “Có người yêu vẫn chưa kết hôn?”

Tiểu Tạ: “Năm nay sắp kết hôn rồi…bác sĩ mới tới à, cô đừng gửi gắm trái tim thiếu nữ lên người liên trưởng của chúng tôi, cả tá nữ nhân viên vệ sinh thích anh ấy, nhưng anh ấy chỉ thích người yêu của mình thôi.”

“Em vợ tương lai của người ta còn ở đây, em vợ của anh ấy tướng mạo không tồi, chỉ là hơi nhỏ tuổi chút, nếu cô tới muộn vài năm thì tốt rồi.”

Triển Ngải Bình cười nói: “Tôi tới vừa đúng lúc, năm nay tôi cũng định kết hôn.”

Tiểu Tạ tiếc nuối nói: “Vậy sao? Khó khăn lắm mới có một bác sĩ xinh đẹp tới, lại có người yêu.”

“Bác sĩ Triển, cô vừa mới tốt nghiệp chia đơn vị, gấp gáp kết hôn như vậy sao? Không cân nhắc thêm, chỗ chúng tôi có rất nhiều anh em tốt đẹp trai trẻ trung.”

Liên trưởng Cố lạnh lùng nói: “Người yêu của em ấy là tôi.”

Tiểu Tạ giẫm phanh xe: “Hóa ra là chị dâu!!! Liên trưởng, anh với chị dâu vừa gặp mặt, sao các người lại phản ứng lạnh nhạt như vậy, cũng không tới ôm một cái ấm áp?”

Lần này tiểu Tạ bắt đầu nhanh chóng lải nhải: “Chị dâu à, hóa ra chị chính là bác sĩ mới tới từ bệnh viện, tốt quá rồi, sau này liên đội của bọn em nhờ hết vào chị, chị nhất định phải chiếu cố tới anh em trong liên đội chúng ta.”

Triển Ngải Bình cười: “Liên đội các cậu trồng rau không? Nuôi lợn không?”

Tiểu Tạ: “Nuôi chứ.”

“Chị dâu, chị tới liên đội bọn em, tuyệt đối nấu đồ ăn ngon nhất cho chị.”

Cố Thịnh: “Cậu xuống xe.”

Tiểu Tạ: “Hả? Liên trưởng, em xuống xe thì ai lái?”

Cố Thịnh: “Tôi lái, cậu chạy về.”

Tiểu Tạ: “Huấn luyện viên của bọn em nói rồi, xe còn người còn, xe mất người mất.”

Cố Thịnh: “Vậy cậu im miệng, đừng ảnh hưởng tôi nói chuyện với vợ tôi.”

Triển Ngải Bình được phân vào liên vệ sinh trước, mỗi tuần có đủ loại nhiệm vụ, theo quân y khác luân phiên thực hiện nhiệm vụ, một tuần ba ngày trực ban khám bệnh, còn có mấy ngày càng các chiến sĩ huấn luyện bảo hộ.”

Cô kết hôn với Cố Thịnh, khá giản dị, tổ chức hôn lễ ở trong liên đội, tuy đơn giản nhưng vô cùng náo nhiệt.

Hôn phòng mượn từ nhà nông thôn ở bản địa, nhà trống, Cố Thịnh đã bố trí xong, máy may, máy thu âm, xe đạp đều để hết ở đây, còn có đồ gia dụng, hai vợ chồng ở trong nhà cắt chữ hỉ đỏ, dán giấy báo lên tường, bên trên treo ảnh vĩ nhân, có quyển lịch, còn có đèn dầu và nến, miễn cưỡng coi như một cái nhà.

Cố Thịnh đưa hết lương và trợ cấp đã góp cho cô: “Vợ à, sau này những thứ này đều do em quản.”

Triển Ngải Bình đếm tiền của anh, phát hiện anh lại không nghèo giống như trong tưởng tượng: “Anh lấy đâu ra nhiều tiền như vậy? Hai chúng ta kết hôn cũng tiêu không ít tiền rồi, còn lại nhiều như vậy?”

Cố Thịnh: “Anh biết cách làm giàu.”

Triển Ngải Bình: “Chắc không phải anh làm việc đầu cơ trục lợi chứ?”

“Đâu thể nào? Là tiền anh vất vả tích góp lại, lương năm nay chưa đụng tới, cứ đợi tích tiền cưới vợ.”

Triển Ngải Bình: “Sau này cố gắng tích thêm.”

Sau khi họ kết hôn nửa năm, Triển Ngải Bình điều tới viện quân y, khi đó bụng đã mang thai, sau khi kiểm tra, là thai sinh đôi.

Năm 69, cô hạ sinh một cặp anh em sinh đôi trong viện quân y.

Cố Thịnh canh ở bên giường cô, Triển Ngải Bình dịu dàng nhìn hai đứa trẻ: “Tuy nhăn nheo, nhưng cũng không phải không thể tiếp nhận, các con đều giống anh.”

Cố Thịnh: “Đừng nôn nóng đã, đợi chúng lớn lên em hãy nhìn kỹ lại.”

“Đặt tên mụ cho hai đứa nó đã, một đứa tên Oa Bao Nhục, một đứa tên Tiểu Thang Viên, gọi tắt là Hựu Hựu và Viên Viên…”

Triển Ngải Bình: “Nghe giống như là tên của gấu trúc.”

Cố Thịnh: “Vậy sao?”

Bình Luận (0)
Comment